"Bại hoại không thể tha thứ" Hoàng Hiểu Dương hung hăng vỗ lên bàn làm việc.
Hắn không phải kẻ ngốc, Lục Duệ nói ra những lời này, ban lãnh đạo huyện Đông Lâm tất nhiên phải động mạnh, chuyện đề bạt Vu Hạo Dương lên làm phó thị trưởng trên cơ bản không thể tiến hành, không chừng còn liên lụy đến tới Vu Hạo Dương, dù sao hắn làm quan ở huyện Đông Lâm lâu ngày, rất nhiều chuyện nếu như hắn không biết, người phía dưới không dám làm.
Nhưng Hoàng Hiểu Dương cũng nhìn ra, Lục Duệ hôm nay chắc không phải muốn nhằm vào mình, nếu không Lục Duệ cũng sẽ không một chữ cũng không nhắc tới Vu Hạo Dương, mà là dùng người đến nào đó của huyện Đông Lâm để thay thế.
Quả nhiên, sau khi Hoàng Hiểu Dương nói xong, Lục Duệ lập tức tiếp lời nói: "Bí thư Hoàng nói không sai, trong đội ngũ cán bộ chúng ta luôn tồn tại một số bại hoại, vì tư lợi của mình, không ngờ không để ý tới lợi ích của quần chúng, người như vậy phải xét xử nghiêm túc."
Tất cả các thường ủy đều liên tục gật đầu liên tục gật đầu, trong chuyện này mọi người có chung nhận thức, bất kể là La Xuân Kiều của phe Hoàng Hiểu Dương hay là người của phe Tả Thiên Nhai rất rõ ràng, một khi chuyện này bị đưa lên báo, toàn bộ thị ủy thị chính phủ Thanh Giang sẽ bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, kế hiện tại chỉ có thể vứt bỏ huyện Đông Lâm.
" Đồng chí Quang minh, lần này anh tự mình dẫn đội tới huyện Đông Lâm, bất kể liên quan tới ai cũng phải tra tới cùng, tuyệt đối không nuông chiều." Hoàng Hiểu Dương nghiêm túc nói với bí thư Ủy ban kiểm tra Diêm Quang Minh, dừng một chút rồi lại nói: "Chuyện bổ nhiệm đồng chí Vu Hạo Dương làm phó thị trưởng thị chính phủ tôi thấy hay là hoãn lại đi."
Lục Duệ không nói gì, mình đã đạt được mục đích, chuyện còn lại không cần mình nhúng vào.
Hắn không có ý kiến, cũng không có nghĩa là người khác không có, đại thị trưởng Tả Thiên Nhai mỉm cười, chậm rãi nói: "Tôi thấy cũng chẳng sao, đề bạt phân công đồng chí Vu Hạo Dương không có liên quan tới vấn đề của hệ thống giáo dục huyện Đông Lâm, bí thư Hoàng không cần quá lo lắng."
Hoàng Hiểu Dương nhíu mày, theo bản năng cảm thấy lời nói kế tiếp của Tả Thiên Nhai chỉ sợ không có hảo tâm gì.
Cười cười, Tả Thiên Nhai nói: "Tôi thấy chuyện này rất đơn giản, đồng chí Vu Hạo Dương nên đề bạt thì đề bạt, Ủy ban kiểm tra điều tra huyện Đông Lâm cũng theo trình tự mà làm, có tình huống gì nếu như cần anh ta phối hợp thì hoàn toàn có thể tìmanh ta để hỏi."
Hay cho một chiêu điệu hổ ly sơn.
Trong đầu Mọi người hiện lên một suy nghĩ, thầm cảnh giác với vị đại thị trưởng luôn mỉm cười này, mà sắc mặt của Lục Duệ thì hơi đổi, Tả Thiên Nhai này đang làm gì vậy, ngày hôm qua khi mình gọi điện thoại cho hắn, cũng không nói tới chuyện này.
Hoàng Hiểu Dương tất nhiên có thể nhìn ra được Tả Thiên Nhai có chủ ý gì, có điều tình huống hiện tại không phải do hắn, bởi vì Tả Thiên Nhai đã đề xuất phải đề bạt Vu Hạo Dương, nếu như mình tùy tiện phản đối, truyền ra chẳng phải biến thành Hoàng Hiểu Dương hắn không đề bạt tâm phúc của mình sao? Thân ở trong quan trường, một lãnh đạo muốn phía dưới có người theo anh, một trong những bản sự lớn nhất là phải để người phía dưới nhìn thấy hy vọng, mà hy vọng này chính là sự đi lên trên địa vị.
Cho nên, hắn cho dù biết rõ Tả Thiên Nhai là đang tính kế mình thì cũng chỉ có thể cắn răng gật đầu đồng ý.
"Bí thư Lục, anh có ý kiến gì không?" Ánh mắt Hoàng Hiểu Dương hướng về phía Lục Duệ.
Lục Duệ vừa rồi sắc mặt còn làm cho người ta sợ hãi lúc này lộ ra nụ cười bình tĩnh, chậm rãi nói: "Ý kiến của thị trưởng Tả không tồi, nhưng tôi cảm thấy đồng chí Vu Hạo Dương cần phải ở lại phối hợp với công tác điều tra của Ủy ban kiểm tra thành phố."
Lời vừa nói ra, sắc mặt các thường ủy trong phòng họp đều hơi thanh đổi, ngay cả Tả Thiên Nhai cũng có một số sững sờ, ánh mắt nhìn về phía Lục Duệ trở nên cổ quái.
"Nếu như vậy, chúng ta biểu quyết đi." Hoàng Hiểu Dương mừng rỡ, ánh mắt nhìn về phía Lục Duệ cũng nhu hòa hơn rất nhiều.
" Đồng ý để đồng chí Vu Hạo Dương đảm nhiệm phó thị trưởng xin giơ tay." Sau khi Hoàng Hiểu Dương nói xong, giơ tay lên trước tiên, tiếp theo là đại thị trưởng Tả Thiên Nhai, chính ủy quân phân khu Trương Đào và bí thư Ủy ban kiểm tra Diêm Quang Minh.
Lục Duệ nhìn Trương Đào và Diêm Quang Minh, sau khi hơi ngây ra mới biết, thì ra Tả Thiên Nhai đã lôi kéo được họ, chẳng trách hôm nay có nắm chắc tiến hành bức cung Hoàng Hiểu Dương, nếu như không phải mình lâm thời phản đối, chỉ sợ chuyện này thực sự đã để hắn thành công.
Lúc này, Lục Duệ cười cười, giơ tay nói: "Tôi phản đối."
Theo lời nói của Lục Duệ, phó bí thư thị ủy Vương Triển Bằng, trưởng ban tuyên truyền thị ủy Lý Giang Nam, cộng với trưởng phòng tổ chức thị ủy Sở Kiếm, chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương và phó thị trưởng thường vụ thị chính phủ La Xuân Kiều, cũng giơ tay.
Nhìn chung quanh một vòng, Hoàng Hiểu Dương tựa hồ không hề cảm thấy khổ sở vì tâm phúc của bởi vì không được đề bạt, thản nhiên nói: "Đã có sáu vị đồng chí phản đối, vậy chuyện này trước tiên để tạm đó đã."
Hoàng Hiểu Dương rất rõ ràng, Lục Duệ sở dĩ thả cho mình một ngựa, chỉ sợ một là vì thế cục tỉnh thành chưa rõ ràng, hắn không muốn tùy tiện mở ra chiến đoan.
Ngoài ra, cũng là vì Lục Duệ chỉ sợ cũng nhìn ra dã tâm của Tả Thiên Nhai.
Chuyện này đã có kết quả, mọi người tất nhiên cũng không dây dưa nữa.
Hoàng Hiểu Dương nhìn các thường ủy, thản nhiên nói: "Mọi người còn có cái gì muốn thảo luận, có thể lấy ra cùng nhau bàn bạc."
Lục Duệ nhận chén trà chủ nhiệm văn phòng thị ủy Trương Triêu Dương đưa tới, thản nhiên nói: "Tôi còn có một việc muốn nói."
Ánh mắt đảo qua trên người các thường ủy, Lục Duệ nói: "Chuyện khu khai phá Tứ Hải Huyện Tân Hóa