Trần Dương nói: "Tôi cũng rất bất ngờ khi biết được tin tức này, lúc ấy anh đang ở bệnh viện chiếu cố cho Trịnh Tú Nghiên, tôi và trưởng ban Lý đi quanh huyện Đông Lâm, tôi được phân quản giáo dục, tiếp xúc với một số người, có người phản ánh với tôi vấn đề của huyện Đông Lâm, Chu Tuấn Tú chính là tìm tới tôi vào lúc này." Cũng không cần Lục Duệ hỏi, Trần Dương liền nói tiếp: "Căn cứ vào tìm hiểu của Chu Tuấn Tú, nhận xây công trình này chính là công ty xây dựng Yến Bắc.
Mà người lúc ấy phụ trách xây dựng công trình, chính là phó tổng công ty xây dựng Yến Bắc Chu Học Lâm, cũng chính là Chu lão tứ."
Lục Duệ hút thuốc, sắc mặt âm trầm không nói gì, sự kinh hãi trong lòng thì khó có thể tả được, từng chuyện từng chuyện đều chĩa mũi dùi vào tập đoàn Yến Bắc, mà nếu như tình huống thực sự như Trần Dương nói, vậy vấn đề tồn tại của thành phố Thanh Giang chính là khá nghiêm trọng.
Dù sao nếu như có một việc thì có thể nói là trùng hợp, nhưng nếu như rất nhiều chuyện đều xuất hiện trên một xí nghiệp, vậy cho thấy tập đoàn Yến Bắc này chính là một khối u ác tính của thành phố Thanh Giang.
"Bí thư Lục, tôi hôm nay đến nói với anh những lời này, nói thật là tôi cũng bất chấp mọi giá, sau khi biết chuyện này, tôi cũng do dự rất lâu, bởi vì căn cứvào tài liệu Chu Tuấn Tú cung cấp thì nếu như thực sự tra tiếp, rất có thể sẽ dụng chạm tới một tập đoàn lợi ích cực lớn, nói thật ra, Trần Dương tôi ở trong cơ quan tỉnh ủy nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có một loại cảm giác hữu tâm vô lực, có điều tôi tin, anh không phải là một người tìm may né xui." sắc Trần Dương Trần Dương nghiêm túc nhìn Lục Duệ.
Nhìn Trần Dương vẻ mặt chính khí lẫm nhiên, Lục Duệ lặng lẽ hút thuốc, động cơ Trần Dương làm chuyện này hắn không muốn đoán, bất kể là hắn thực sự trong lòng có một cỗ chính khí cũng tốt hay là muốn lợi dụng chuyện này để đạt được vốn chính trị nhiều hơn cũng được, đối với mình mà nói cũng không phải là chuyện xấu, dù sao bất kể như thế nào, mình đều định đối phó với tập đoàn Yến Bắc, chỉ cần hiểu rõ, nên làm như thế nào mới có thể cực hạn chuyện này trong phạm vi nhất định.
Như lờ trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Dương Quân nói với mình, vấn đề của thành phố Thanh Giang, bệnh nặng là khẳng định rồi, nhưng chưa chắc đã phải dùng thuốc mạnh, bởi vì nếu như dngf thuốc mạnh, tuy rằng có thể chữa khỏi người bệnh nguy kịch, cũng có thể bởi vì dược tính quá mạnh, mà khiến cho bệnh nhân không chịu nổi.
"Anh có thể khẳng định tài liệu đó là thật?" Lục Duệ nhìn Trần Dương, chậm rãi hỏi.
Trần Dương gật đầu: "Tôi đã tự mình xác minh một bộ phận, quả thực là thật."
Lục Duệ chau mày hút thuốc, thật lâu không nói gì.
Điều hắn hiện tại phải cân nhắc là, những chứng cớ Trần Dương nói, nếu như thực sự tra tiếp sẽ nhận được kết quả như thế nào, mà kết quả này sẽ dẫn phát địa chấn thế nào sẽ ở thành phố Thanh Giang, tỉnh lý đối mặt với chuyện này có ủng hộ hay không.
Đây đều là điều phải cân nhắc cho kỹ, một là mình không quản hệ thống giáo dục, Lục Duệ giờ đã không còn là thanh niên nhiệt huyết xung động nữa.
"Thị trưởng Trần, tôi thấy như vậy đi, chuyện này anh trước tiên cứ bí mật điều tra, phải chú ý giữ bí mật, trước tiên đừng kinh động tới bất kỳ ai." Lục Duệ nhìn Trần Dương, trầm ngâm một chút rồi chậm rãi nói.
Trần Dương ngây ra một thoáng: "Bí thư Lục, ý của anh là?"
Lục Duệ cười khổ, sắc mặt có chút khó coi: "Thị trưởng Trần, tôi cũng không giấu gì anh, điều chỉnh cán bộ lần này của tỉnh ủy quả thực nằm ngoài dự kiến của tôi, rất nhiều chuyện vốn đã tính toán xong hiện tại phải bố cục lại.
Quan trọng hơn là, thành phố Thanh Giang đã xảy ra quá nhiều chuyện rồi, nếu như lần này thực sự tra ra vấn đề gì nữa, vậy phải xem quyết tâm của tỉnh ủy."
Trần Dương nghe thấy lời nói của Lục Duệ thì lập tức có chút thất thần, cẩn thận nghĩ một lát liền minh bạch ẩn ý của Lục Duệ, hắn cũng không phải là loại người không rõ lí lẽ, biết những gì Lục Duệ nói với mình đều là thật, thành phố Thanh Giang liên tiếp xảy ra vấn đề, tỉnh ủy tất nhiên có cân nhắc của mình, nghĩ một lát, Trần Dương gật đầu nói: "Tôi minh bạch ý tứ của bí thư Lục."
Lục Duệ gật đầu: "Có chuyện gì thì có thể thương lượng với thị trưởng Lam, anh ta vừa tới thành phố Thanh Giang, rất nhiều công tác vẫn chưa quen thuộc, anh thì tới sớm hơn anh ta một chút, thị trưởng Tả bận trăm công ngàn việc, anh là một trong những phó thị trưởng, phải giúp đồng chí mới nhiều hơn."
Mắt sáng rực, Trần Dương không ngờ Lục Duệ lại chỉ điểm cho mình tiếp xúc với vị phó thị trưởng tân nhiệm Lam Thiên Dã này, xem ra hắn sớm đã có an bài.
Trần Dương đứng dậy cáo từ, Lục Duệ tiễn hắn ra cửa, trở lại văn phòng, nở nụ cười khổ bất đắc dĩ, thành phố Thanh Giang này hiện tại thật giống như một con đê sắp vỡ, làm thế nào để xử trí thích đáng chỗ hổng, thành chuyện mình phải cân nhắc.
"Reng reng reng" Tiếng di động vang lê, Lục Duệ nhướng mày, nhìn số rồi bật cười.
Ấn nút nghe, Lục Duệ không đợi đối phương lên tiếng đã mở miệng trước: "Lam đổng à, tôi cũng đang định gọi điện thoại cho cô đây, sao, buổi tối hôm nay muốn mời tôi ăn cơm à?"
Lam Hiểu Âu ngớ người rồi lập tức bật cười: "Anh cũng thành Gia Cát Khổng Minh rồi đấy, không ngờ có thể đoán được tôi muốn tìm anh."
Lục Duệ cười ha ha: "Bút bút viết không ra hai chữ Lam, cô và lệnh huynh anh em liên tâm, hắn mới tới thành phố Thanh Giang, thiên đầu vạn tự phải cần xử lý, trong địa giới Thanh Giang này, tôi thực sự không tin Lam đổng cô có năng lượng quá lớn, nơi này cũng không phải là kinh thành, cho nên, tôi đã sớm chờ