Tả Thiên Nhai nhìn thoáng qua Lục Duệ một mực yên lặng không lên tiếng, chỉ thấy Lục Duệ lúc này đang vẻ mặt kinh ngạc nhìn trưởng phòng tổ chức Sở Kiếm/
Trong lòng khẽ động, ánh mắt Tả Thiên Nhai lóe sáng, chẳng lẽ Lục Duệ không biết trước đề nghị này của Sở Kiếm? Nói cách khác, Hoàng Hiểu Dương hiện tại là đang lôi kéo Lục Duệ? Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hắn vẫn bất động thanh sắc.
Nghĩ một lát, Tả Thiên Nhai cười ha ha nói với Lục Duệ: "Bí thư Lục là người phụ trách chủ yếu của khu cao tân, chắc phải hiểu về đồng chí Quản Chi Trung, anh thấy thế nào?"
Hoàng Hiểu Dương lúc này cũng hướng ánh mắt về phía Lục Duệ, tựa hồ đang chờ ý kiến của hắn.
Lục Duệ cười cười, thản nhiên nói: "Quản Chi Trung thì thôi, hắn vừa lên chính xử không lâu, hơn nữa chuyện của khu cao tân rất nhiều, lúc này vào thường ủy là không cần thiết."
Nói xong, hắn dứt khoát cúi đầu, tiếp tục không biết vẽ gì trên sổ.
Dù sao Quản Chi Trung cũng là tâm phúc của mình, Lục Duệ tin tưởng hắn có thể minh bạch học vấn trong đây, hơn nữa, đúng như lời của Lục Duệ, vừa lên chính xử chưa được nửa năm đã lại lên phó thính, nhân tuyển như vậy thì cho dù báo danh lên phòng tổ chức tỉnh ủy thì cũng bị trả về, Hoàng Hiểu Dương hắn lúc này còn chơi tâm kế với mình, vậy đừng trách Lục Duệ trơ mắt nhìn hắn mất mặt.
Hoàng Hiểu Dương cũng sửng sốt, không ngờ Lục Duệ lại lâm trận lùi bước, cau mày, hắn vừa định lên tiếng, thì Tả Thiên Nhai đã mở miệng trước: "Nếu bí thư Lục cho rằng đồng chí Quản Chi Trung không thích hợp, tôi thấy phòng tổ chức có phải nên xét duyệt lại vấn đề nhân tuyển thường ủy tân nhiệm hay không?"
Hoàng Hiểu Dương biến sắc, vẻ mặt âm trầm, nhìn thoáng qua Lục Duệ, phát hiện sắc mặt Lục Duệ lúc này vẫn như thường, không hề định mở miệng, hắn thầm lắc đầu.
Mắt dần dần híp lại, xem ra tình huống cuộc họp thường ủy hôm nay có chút không ổn rồi.
"Bí thư, hay là biểu quyết đi?" Tả Thiên Nhai ôn hòa nói với Hoàng Hiểu Dương, nghe thấy những lời này của hắn, khóe miệng Hoàng Hiểu Dương run rẩy, sắc mặt khó coi.
Trầm ngâm một chút, Hoàng Hiểu Dương nói với Sở Kiếm: "LãoSở, bên phòng tổ chức có nhân tuyển nào khác không?"
Sở Kiếm ngẩn người.
Trong lòng bỗng nhiên máy động, trầm giọng nói: "Cục trưởng cục công an Thành phố Mã Hướng Đông có vẻ thích hợp, anh ta là phó thính, hơn nữa lại là phụ trách bộ môn công an."
Câu này vừa ra khỏi miệng, sắc mặt các thường ủy đều thay đổi, bất kể là Tả Thiên Nhai hay là Hoàng Hiểu Dương, ánh mắt đều tập trung trên người Lục Duệ.
Lục Duệ tuy rằng ngoài mặt bất động thanh sắc, nhưng trong lòng lại động, phải biết rằng Mã Hướng Đông khác với Quản Chi Trung, Quản Chi Trung vừa từ phó xử lên chính xử.
Thời gian không dài hơn nữa tư lịch cũng không đủ, nếu đề bạt trở thành thường ủy trở thành cấp phó thính, vẫn là phó cục trưởng cục công an thành phố Mã Hướng Đông thích hợp hơn, quan trọng nhất là.
Mã Hướng Đông là bạn bè đáng tin cậy của Lục Duệ, đây là một chuyện các quan viên toàn bộ thành phố Thanh Giang đều rất rõ ràng, nếu như Mã Hướng Đông có thể vào thường ủy, không nghi ngờ gì nữa là gia tăng cho mình thêm một lá phiếu sắt.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ không nhịn được có chút động lòng, tuy rằng minh bạch đây là lợi thế phe Hoàng Hiểu Dương cho mình để dụ mình tranh đấu với Tả Thiên Nhai, nhưng Lục Duệ thật rất khó cự tuyệt điều kiện mê người này, nghĩ đến đây, Lục Duệ thầm hạ quyết định.
Tả Thiên Nhai nhìn vẻ mặt Lục Duệ biến hóa vô thường.
Trong lòng bỗng nhiên có dự cảm xấu, hắn biết rõ đề nghị này đối với Lục Duệ mà nói thì khẳng định là khó có thể cự tuyệt.
Lông mày nhíu lại, Tả Thiên Nhai trầm giọng hỏi trưởng phòng tổ chức Sở Kiếm: "Bộ trưởng Sở, đây là nhân tuyển cuối cùng c phòng tổ chức các anh à?"
Sở Kiếm gật đầu: "Đúng vậy.
Đây chính là nhân tuyển cụ thể của phòng tổ chức."
Bất động thanh sắc nhìn thoáng qua Sở Kiếm, Tả Thiên Nhai tiếp tục hỏi: "Như vậy, kết quả khảo sát của vậy các anh thế nào?"
Sở Kiếm trôi chảy đáp: "Kết quả khảo sát cán bộ của Phòng tổ chức, mấy vị đồng chí này đều thích hợp, ngoài ra."
"Bốp." Sở Kiếm chưa noi hết, Tả Thiên Nhai đã vỗ bàn, khiến chén trà trước mặt nẩy lên, người khác tức thì bị giật nảy mình, đều dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía vị thị trưởng đại nhân bỗng nhiên nổi điên này.
Liền nhìn thấy Tả Thiên Nhai sắc mặt vô cùng khó coi, cả người giống