"Bí thư Lục, ngài xem lúc nào thì bắt đầu hẹn gặp những người đó?" Quản Chi Trung hỏi Lục Duệ
Lục Duệ nhìn nhìn đồng hồ, cau mày: "Thế này đi, anh trước tiên an bài cho các đồng chí nghỉ ngơi buổi trưa một chút, buổi chiều thì theo tôi tới thăm mấy công trình đang thi công lớn của khu cao tân, thuận đường tôi sẽ trao đổi trao đổi với những người đó, bên thị trưởng Trần và bộ trưởng thì anh bảo Bình Nguyên phụ trách tiếp đãi." Quản Chi Trung gật đầu đáp ứng, Lục Duệ toàn bộ buổi chiều đi cùng hắn, trao đổi với một số người quan trọng của đơn vị thi công khu cao tân, trong quá trình trao đổi riêng, Lục Duệ không hề còn thái độ cường ngạnh như trên hội đàm.
Hứa hẹn với những người này, cam đoan sẽ không khất nợ một xu tiền thi công.
Một khi như vậy, một đám một đám lúc trước vốn còn nghi ngờ, nghi ngờ cũng dần dần tiêu trừ.
Nói trắng ra đây là vấn đề tâm lý học đơn giản, Lục Duệ lúc trước ở trước mặt mọi người bảo trì cường thế, đã để lại một cường ngạnh cường ngạnh cho mọi người, khiến cho người khác cảm thấy bí thư Lục này là cán bộ lãnh đạo rất nguyên tắc, tình huống bình thường nghĩ là sẽ không dễ dàng làm ra hứa hẹn, nói cách khác, chính là nói bí thư Lục hoặc là không hứa hẹn, nhưng nếu đã hứa thì chính là tin được.
Đây là ám chỉ tâm lý.
Mà lúc này, loại ám chỉ này thường thường sẽ có tác dụng nhất.
"Bí thư, kế tiếp chúng ta sẽ làm gì?" Quản Chi Trung nhìn Lục Duệ, dè dặt hỏi..
Vẻ mặt Lục Duệ rất nghiêm túc, mày nhíu chặt, tựa hồ đang nghĩ gì đó, một lúc vẫn không nói gì.
"Bí thư, có chỉ thị gì thì ngài cứ nói đi, lão Quản tôi sẽ một mình gánh vác." Quản Chi Trung nhìn thấy bộ dạng do dự của Lục Duệ thì mở miệng nói.
Phú quý cầu trong hiểm nguy, mình một lần bất chấp tất cả, nhất định phải làm tốt chuyện của khu cao tân.
Lục Duệ trầm ngâm một chút, cuối cùng mặt âm trầm, trầm giọng nói: "Chuẩn bị một chút, mở một cuộc họp tuyên bố tin tức."
" Tuyên bố Tin tức?" Quản Chi Trung lập tức ngẩn ra, có chút khó hiểu nhìn Lục Duệ, theo bản năng hỏi: "Bí thư, sẽ công bố cái gì?" Hắn thực sự không hiểu mệnh lệnh này của Lục Duệ, bỗng nhiên mở cuộc họp tuyên bố tin tức, chẳng lẽ có chuyện trọng yếu gì muốn tuyên bố à?
Cười lạnh, vẻ mặt Lục Duệ có chút kỳ quái, tựa hồ là đang vui sướng khi người gặp họa, cũng giống như là đang hạ quyết tâm làm gì đó, thản nhiên nói: "Đã có người không muốn để thành phố Thanh Giang chúng ta có những ngày lành, vậy tô sẽ đốt lửa thêm cho họ."
Nói xong, Lục Duệ nhìn Quản Chi Trung nói: "Tư liệu về khối đất thôn tiểu Vương đã chuẩn bị xong chưa?"
Quản Chi Trung gật đầu nói: "Dựa theo phân phó của ngài, ba ngày trước tôi đã phái người tới lấy tư liệu về thôn tiểu ương, còn có cả văn kiện qua lại của thính tài nguyên đất đai tỉnh với chúng ta lúc ấy.
Bí thư, ngài cần làm gì à?"
Lục Duệ cười hắc hắc: "Tất nhiên là công bố nguyên nhân chân chính khiến công trình kỳ hai của khu cao tân Thần Quang thành phố Thanh Giang chúng ta không thể khởi công đúng hạn rồi." Giọng nói của hắn vô cùng bình tĩnh, giống như đang nói một chuyện cực kỳ bình thường, không hề có cảm giác khẩn trương, hoàn toàn không thấy được sắc mặt của Quản Chi Trung lúc này đã tái nhợt đến cực điểm.
" Bí thư Lục, ngài, không phải đang nói đùa chứ?" Cho dù là đã có quyết tâm đi theo Lục Duệ, nhưng Quản Chi Trung vẫn không nhịn được mà giọng nói run run nhìn Lục Duệ hỏi, hắn thực sự không thể tin được, Lục Duệ không ngờ dùng thủ đoạn cực đoan như vậy để đối phó với những người lòng dạ khó lường này.
Quản Chi Trung không phải kẻ ngốc, Lục Duệ nếu nói muốn công bố nguyên nhân khiến toàn bộ công trình kỳ hai của khu cao tân không thể khởi đông đúng hạn, vậy có nghĩa là Lục Duệ đã không muốn để độc thủ phía sau màn tiếp tục ra chiêu, hoặc là nói, Lục Duệ lần này là muốn mượn gió đông công trình khu cao tân thông qua xét duyệt, trực tiếp phóng ra con bài chưa lật của mình, tiến hành quyết chiến với thế lực phía sau màn kia! Thậm chí Quản Chi Trung có thể tưởng tượng được, người và việc có liên quan trong đây khẳng định sẽ không đơn giản, có lẽ sau cuộc đánh cờ thảm thiết lần này, thành phố Thanh Giang sẽ thay đổi!
Nghĩ đến đây, Quản Chi Trung dứt khoát gật đầu nói: "Ngài yên tâm, tôi lập tức sẽ an bài chuyện này."
Lục Duệ cười cười gật đầu nói: "Cần nhân, có thể nhờ bên ban tuyên truyền thị ủy giúp, tôi chỉ có một yêu cầu, nhất định phải làm cho thanh thế lớn một chút, các tạp chí lớn, tòa soạn báo lớn trong nước, phóng viên truyền thông anh có thể mời bao nhiêuthì cứ mới bấy nhiêu, tôi không hỏi quá trình, chỉ cần kết quả • hiểu chưa?"
Đến cuối cùng, vẻ mặt Lục Duệ đã trở nên nghiêm túc.
Trong đầu Quản Chi Trung lúc này đã không biết nên nói cái gì, chỉ còn lại một suy nghĩ, đó chính là mình bất kể là như thế nào cũng phải làm tốt chuyện này, chỉ cần làm tốt chuyện này, khu cao tân chẳng những có thể bảo trụ, mà mình cũng tất nhiên trở thành tâm phúc tuyệt đối của bí thư Lục.
Lục Duệ muốn làm gì không quan trọng đối với hắn, quan trọng là Lục Duệ nếu đã giao chuyện này cho mình, vậy có nghĩa là hắn đang khảo nghiệm năng lực của mình, chỉ cần mình làm tốt chuyện này, không chỉ có ý nghĩa quan trọng đối với sự phát triển của khu cao tân, đồng dạng cũng có ưu việt đối với sĩ đồ của mình.
Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, Quản Chi Trung trầm giọng nói: "Bí thư yên tâm, chuyện này tôi dù phải liều mạng cũng sẽ làm tốt, hơn nữa tuyệt đối giữ bí mật!"
Ý vị thâm trường nhìn thoáng qua Quản Chi Trung, Lục Duệ cười cười xoay người lên xe.
Quản Chi Trung rất thông minh, đã nhận ra dụng ý của mình, có điều thế cũng chẳng sao, nếu như hắn thực sự làm xong chuyện này, vậy Lục Duệ không ngại không ngại coi hắn là tâm phúc tuyệt đối của mình để bồi dưỡng, đối với Lục Duệ mà nói, hiện tại bắt đầu thành lập thành viên tổ chức của mình, không phải suy nghĩ viển vông.
Từ ngày có cãi vã