Đối với Trần Dương mà nói, cú điện thoại này của Vương Chu đối với hắn có ý nghĩa khó có thể tưởng tượng, hiện tại cả người Trần Dương đang tràn ngập hưng phấn, hắn biết rõ một chuyện, tuy rằng trong điện thoại Vương Chu không hề để lộ ra nội dung thực tế gì với mình, nhưng bản thân cú điện thoại này đã có ý nghĩa vô cùng quan trọng, hoặc là biểu lộ một số tin tức.
Nói như vậy, chỉ có cán bộ đạt tới cấp bậc nhất định mới có thể được lãnh đạo cấp tỉnh bộ chú ý, dù sao nếu cấp bậc quá thấp thực sự thật sự không có ý nghĩa gì, giống như Lục Duệ hiện tại tuy rằng là cấp phó thính, nhưng rất nhiều người ở kinh thành không hề để hắn vào mặt, dù sao cán bộ được Trung Tổ bộ chú ý hàng năm đều có không ít, mà những người này chỉ có trưởng thành tới mức nhất định, mới có thể được thế lực các nơi coi trọng.
Đây là một vấn đề, giống như Trần Dương hiện tại, có thể được Vương Chu chú ý tới, chẳng khác nào hắn đã tiến nhập vào tầng mới.
Nghĩ đến đây, Trần Dương cơ hồ đã không kềm chế được, hắn cảm thấy phán đoán của mình vô cùng chuẩn xác, dựa theo lẽ thường mà nói, Vương Chu, người số hai của tỉnh chính phủ không có thời gian chú ý tới một phó thị trưởng cấp thành phố bình thường như hắn, cho dù là mình gần đây có lên tivi thì Vương Chu cũng không cần thiết phải gọi điện thoại tới cổ vũ mình, dù sao tuy rằng hai người là cùng một phe phái, nhưng giao tình không sâu, cho nên cú điện thoại hôm nay của Vương Chu, chỉ sợ không phải bởi vì sự kiện nào đó, mà là đang truyền cho mình một tin tức, nói cách khác, trong lòng Vương Chu, mình đã có vị trí.
Lập tức hắn lại nghĩ tới trong lời nói của Vương Chu nhắc tới Lục Duệ, lập tức hiểu được, đây là Lục Duệ giúp chiếu cố, dù sao Trần Dương rất rõ ràng, Vương Chu là tâm phúc của Hàn Định Bang, mà Lục Duệ lại là đích hệ của Hàn Định Bang, hắn và bí thư thị ủy Mộc Dương đương nhiệm Âu Văn Hải, thuộc người được Hàn Định Bang tín nhiệm nhất.
Nghĩ đến mấy lần nói chuyện gần đây của Lục Duệ với mình, trong đầu Trần Dương bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ, chẳng lẽ bí thư Lục thực sự sắp đi?
Sau khi ý nghĩ này nẩy ra, giống như cỏ nhanh chóng sinh trưởng trong đầu Trần Dương, hắn không khỏi cau mày, đứng phía trước cửa sổ, đẩy cửa sổ, đón gió nhẹ thổi tới, nhìn tòa nhà cách đó không xa, giờ là buổi chiều, mặt trời đang lặn, dần dần bao phủ trong mây mù, sau khi đón gió một lát, Trần Dương dần dần tỉnh táo lại, nghĩ đến lời dặn Lục Duệ đối với mình, nghĩ đến mình đã chính miệng đáp ứng Lục Duệ nhất định phải phát triển khu cao tân thật tốt, trong lòng Trần Dương bỗng nhiên toát ra một cỗ hào khí.
"Bí thư Lục, anh thật thực sự phải đi à?"
Ngồi đối diện Lục Duệ, Lý Giang Nam vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lục Duệ, không thể tin được hỏi.
Hai người lúc này đang ở trong của Lục Duệ, Lý Giang Nam và Trần Dương là một trước một sau tới.
Lục Duệ cầm cốc trà lên uống, lắc đầu: "Bây giờ vẫn chưa biết chính xác, có điều cân nhắc của tỉnh lý chúng ta không thể đoán được, cho nên tôi chuẩn bị trước thôi.
"
Trong lòng hắn cũng có khổ thì tự biết, không thể nói với Lý Giang Nam, mình bị Lâm gia và Hoàng gia nhìn chằm chằm, sau khi chuyện lần này chấm dứt, cho dù Lâm gia và Hoàng gia không thể tiến vào thành phố Thanh Giang thì bọn họ cũng sẽ nghĩ biện pháp đẩy mình đi.
Lục Duệ rất thông minh, lăn lộn mấy năm nay trong quan trường, kiếp trước cũng là người hơn ba mươi tuổi, có ngu tới mấy cũng biết được một đạo lý, Lâm gia nếu đã trở mặt với mình như vậy tất nhiên sẽ áp dụng một số hành động trả thù, nhất là lần này hợp tác của hai nhà bị mình phá hoại, không có lý do gì mà không động tới mình, Lục Duệ thậm chí đoán được, bọn họ liệu có vận dụng quan hệ trực tiếp điều mình đến kinh thành hay không.
Cho nên, Lục Duệ nhất định phải trước khi Lâm gia động thủ, an bài cho các thuộc hạ tâm phúc của mình ở thành phố Thanh Giang.
"Trưởng ban Giang Nam, ban tuyên truyền có nhân tuyển thích hợp nào không?" Lục Duệ bỗng nhiên hỏi Lý Giang Nam.
Lý Giang Nam đầu tiên là sửng sốt • lập tức kinh ngạc nhìn Lục Duệ: "Ý tứ của Bí thư Lục là?"
Lục Duệ cười cười: "Nếu như thượng cấp muốn điều chỉnh ban lãnh đạo thành phố Thanh Giang, vị trí này của tôi, chuẩn bị đề cử anh tới ngồi.
"
Lý Giang Nam cả kinh, lập tức trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn Lục Duệ khó hiểu nói: "Bí thư Lục, rốt cuộc là vì sao!"
Lục Duệ khoát tay: "Tôi nói đây chỉ là một ý tưởng thôi, anh chỉ cần nói cho tôi biết, nếu như anh không còn ở ban tuyên truyền thì ai là người thay thế thích hợp.
"
Lý Giang Nam nghe vậy biết Lục Duệ tâm ý đã định, chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Đồng chí Vương Thụy không tồi, có thể thử.
"
Lục Duệ gật đầu: "Tôi sẽ tới phòng tổ chức tỉnh ủy liên hệ, vẫn là câu đó, nếu như thị ủy có thay đổi gì, nhất định phải hành sự tùy theo hoàn cảnh , tất cả thành phố Thanh Giang kính nhờ anh.
"
Nếu hắn đã quyết định, Lý Giang Nam cũng không thể nói gì nữa, có điều trong lòng hắn vẫn cảm thấy Lục Duệ hơi lo xa quá, tình huống hiện tại là thành phố Thanh Giang đang rất tốt, tuy rằng mâu thuẫn giữa Tả Thiên Nhai và Hoàng Hiểu Dương vẫn tồn tại, nhưng Lý Giang Nam cũng không cảm thấy chuyện này sẽ ảnh hưởng tới Lục Duệ.
Nhưng Lục Duệ nếu đã nói rõ giao tương lai của thành phố Thanh Giang cho mình, vậy cũng có nghĩa là Lục Duệ coi mình là đích hệ của hắn, điểm này khiến Lý Giang Nam rất là cảm động.
Cau mày, Lý Giang Nam nói: "Sự phát triển của Khu cao tân liên quan tới tương lai của thành phố Thanh Giang chúng ta, tất nhiên là tiền lộ khu, có điều bí thư ngài yên tâm, tôi