Lương Hạ nhếch môi, nở nụ cười tương tự: "Nhìn chị ra vẻ đoan trang mà tôi thấy mệt thay cho chị đấy.
Thôi tôi không qua đó đâu, tôi sợ ngồi chung với các người lâu quá sẽ bị khó tiêu."Mặt Nam Viên biến sắc, cô ta sợ nhất là là miệng mồm không có chừng mực của Lương Hạ, cái gì cũng nói cho được.
Cô ta chẳng buồn nói mấy câu lấp liếm cho qua chuyện nữa mà vội vàng kéo Thị Minh Nghiên đi ngay, mặc cho Thị Minh Nghiên còn đang hậm hực.Lương Hạ chớp mắt, thì thầm với chính mình: "Cheers!" Tiếc là ly rượu của Thi hoa khôi không tạt về phía mình, không thì mình đã có cớ đi khỏi đây rồi, bây giờ biết làm thế nào đây? Chẳng lẽ cứ ngồi mãi ở đây như một con ngốc.Người đàn ông có đôi mắt hoa đào cũng đồng thanh nói "cheers" với người trong màn hình, sau đó uống cạn ly vang đỏ.Người đàn ông bên cạnh khế cau mày, một lần nữa lên tiếng nhận xét: "Yêu nữ!"Cách nói năng, cử chi, hành vi dù có thanh nhã đấy nhưng lại càn rỡ quá mức, người như vậy hoàn toàn không phải hình mẫu anh muốn lựa chọn.Người đàn ông mắt hoa đào không đồng ý với quan điểm của anh: "Vậy mới tốt chứ, mấy cô nàng kia toàn những người miệng nam mô bụng bồ dao gằm, nghìn người như một, trông mà chán ngấy, người đẹp rực của như cô em kia mói thú vị.
Tất nhiên, Tiêu Yến Thầm à, ông thích phụ nữ dịu dàng hiền thục thì tôi cũng không cản.
Như vậy vừa hay, để cô em rực lửa đó cho tôi, tối nay tôi sẽ có việc để làm."Tiêu Yến Thầm chau mày, rõ ràng bắt đầu mất kiên nhẫn: "Tùy ông."Lương Ngọc là bạn anh, người này có tật có mới nới cũ, xem cuộc đời như một trò chơi, anh đã quen với những tình huống thế này rồi.
Tiêu Yến Thầm không ngăn cản, hơn nữa đó chỉ là một cô gái tham gia tiệc xem mắt của anh, vốn chẳng có quan hệ gì, đương nhiên là tuỳ Lương Ngọc thích làm gì thì làm.Nhận được sự đồng ý của Tiêu Yến Thầm, Lương Ngọc đứng dậy chỉnh trang phục: "Cũng muộn rồi đấy, ông làm chủ nhà mà còn không chịu xuất hiện thì dù ông có là Tiêu Yến Thầm đi nữa, các cô thiên kim kia cũng sẽ không nể mặt ông đâu."Lương Ngọc đứng trước gương chỉnh lại cà vạt, không kìm được càu nhàu: "Tôi nghĩ mãi không hiểu nổi ông nữa, muốn kết hôn thì nghiêm túc tìm một người là được, sao lại làm như đấu thầu thế kia, tôi không biết ông định tìm người phù hợp kiểu gì trong buổi tiệc hôm nay luôn ấy.""Tiết kiệm thời gian và công sức, đỡ rắc rối!" Người đàn ông phía sau nói ngắn gọn mà súc tích.Lương Ngọc trợn mắt: "Chuyện này thật chả ra sao, khoan nói mấy cô thiên kim chính hiệu