Quyền Trượng

Quyển 4 - Chương 129


trước sau

Wilson đang nhìn thấy tình cảnh khiến gã tan vỡ nhất từ lúc trở thành Huyết tộc đến nay.

Thần quan tóc bạch kim vươn ngón tay ra giúp con mèo nhỏ vẫn đang bị bó chặt gãi gãi cằm, mèo ta hưởng thụ nheo mắt lại, còn mềm mại meo vài tiếng.

Đây là Thân vương điện hạ?

Đây là Thân vương điện hạ Ansel Carpenter?

Đây là anh minh thần võ Thân vương điện hạ Ansel Carpenter?

Đây là vị Thân vương điện hạ trải ba trăm năm Huyết tộc loạn lạc lần nữa đứng dậy thống nhất, Ansel Carpenter?!

Wilson rất hy vọng hai mắt của mình xảy ra vấn đề, thế nhưng hiện thực tàn khốc lại hung hăng đã kích gã.

Đây quả thực chính là Thân vương điện hạ Ansel Carpenter!

Anna nhìn thấy biểu tình vặn vẹo trên mặt đối phương, vỗ vỗ vai đồng bạn an ủi: “Đợi quen thì tốt rồi, Đức ngài Thân vương chưa từng biểu hiện cao ngạo trước mặt Yannick, đây chính là biểu hiện thân mật giữa tình nhân.”

Wilson mặt không đổi sắc hất tay nàng ra, lần nữa sửa sang lại tâm tình, dùng ngữ điệu sùng kính hệt như dĩ vãng nói: “Thưa ngài, có cần kẻ hèn giúp ngài cởi lớp chăn mền quấn trên người ra sao?”

“Meo meo meo meo meo meo.” Đi càng xa càng tốt, sau đó có thể không cần xuất hiện.

“...... Như ngài mong muốn.” Huyết tộc đời thứ hai thuộc trung khuyển bị sự lãnh khốc vô tình của Thân vương điện hạ triệt để đánh bại, Wilson lặng lẽ quay đầu biến thành dơi bay đi, lại lặng lẽ tìm một nơi tự liếm vết thương.

Mà Anna trước khi rời đi còn không quên vì chủ nhân nhà mình quét điểm hảo cảm: “Yannick, kỳ thực quá trình chỉnh hợp Huyết tộc lần này cũng không quá hòa bình, Thân vương điện hạ còn bị thương nhẹ, thế nhưng khi nghe được tin anh bị Giáo đình cách chức ngài ấy liền kiên trì lập tức đến đây.”

Anna, tốt lắm! Lúc trở về sẽ bắt một người đàn ông tuấn mỹ cho ngươi làm phần thưởng.

Thân vương huyết tộc yên lặng tự nhủ, bề ngoài lại phối hợp với Anna bày ra tư thái có chút hư nhược.

Thế nhưng một con mèo cả người đều bị chăn đệm bao lấy, chỉ có cái đầu lộ ra bên ngoài phải làm thế nào giả thành hư nhược?

Nó chỉ có thể cố gắng rũ đầu xuống dán vào chăn mền, vờ thành trạng thái bi ai.

Thần quan tóc bạch kim cười khúc khích, chọt chọt đầu mèo: “Hiện tại anh đã giải khóa kỹ năng mới, không cần biến thành người cũng có thể đối thoại với tôi. Nói đi, đức ngài Ansel Carpenter tôn quý của chúng ta làm thế nào trở thành Thân vương huyết tộc rồi?”

Ansel: “Lần trước sau khi rời khỏi Lãnh địa tinh linh ta liền thu được tin tức, Walter vì muốn báo thù cho William, cũng chính là Huyết tộc đời thứ hai lần trước đã đánh lén em, bộ dạng rất xấu, sweetie, em hẳn còn nhớ rõ mà.”

Yannick gật đầu: “... Loại phán đoán chủ quan như bộ dạng rất xấu kia cũng không cần thêm vào đâu.”

Ansel: “Được rồi, vì không muốn liên lụy đến em, ta nhịn đau để tên pháp sư tự bế kia ở lại bên cạnh em, bản thân trở về Huyết tộc lãnh địa.”

Yannick: “Huyết tộc cũng có lãnh địa?”

Ansel: “Đương nhiên, sweetie, em quên mất Pháo đài u linh rồi sao? Lãnh địa huyết tộc được ẩn giấu trong thế giới nhân loại, thậm chí có thể Đại quý tộc của một quốc gia nào đó cũng là một Huyết tộc. đương nhiên, Huyết tộc chúng ta trời sinh cao quý, sẽ không lưu lạc đến mức ngụy trang thành các loại nghề nghiệp như đạo tặc hoặc kỹ nữ gì đó.”

Yannick: “... Anh có thể đi vào trọng điểm chưa?”

Ansel: “Trọng điểm chính là, lãnh địa của ta bị Walter công kích, hậu duệ cũng bị giết đi rất nhiều, thế nhưng ta anh dũng bất khuất thống lĩnh bộ hạ, cuối cùng ngược lại thuận lợi đánh bại gã, còn tiện tay đem Huyết tộc thống nhất. Từ nay về sau, em chính là phu nhân của Thân vương huyết tộc! “

Yannick: “......”

Ansel: “Mau tỏ ra cảm động cho ta xem một chút. “

Yannick: “Nếu như anh không đề cập đến cái danh xưng cuối cùng kia, tôi sẽ tương đối cảm động.”

Ansel: “Sweetie, thành thật mà nói, ta cho rằng cái danh hiệu Phu nhân Thân vương huyết tộc kia rõ ràng có lực hấp dẫn hơn xa Phu nhân Nhiếp chính vương. Em cảm thấy thế nào?”

Yannick gãi gãi cằm mèo nhỏ: “Tôi đối với cái nào cũng không có hứng thú.”

Cho dù đối phương nói được rất hời hợt, thế nhưng y cũng có thể nghe được quá trình huyết tinh ẩn giấu phía sau đó. Huyết tộc tuy rằng cũng có trí tuệ như nhân loại, thế nhưng bọn họ lại càng thêm ích kỷ, tàn nhẫn, cho dù Ansel đủ mạnh mẽ, thế nhưng hắn bất quá cũng chỉ là một trong mười ba người cường đại nhất. Trước khi xác định cường giả đệ nhất, đám Huyết tộc kia tuyệt đối không có khả năng thần phục với hắn.

Bất quá Ansel đã làm được, hắn cũng trở thành kẻ duy nhất có khả năng thống nhất Huyết tộc trong suốt ba trăm năm qua.

Mèo nhỏ phối hợp nâng cằm lên, khiến những ngón tay thon dài của thần quan có thể gãi đến vị trí càng thêm thoải mái.

“Walter thì sao, còn những Huyết tộc thủy tổ khác? Anh đã giết hết bọn họ?” Yannick hỏi.

Mèo đen: “Không, ta nguyên bản có quan hệ không tồi với ba Thủy tổ khác, Walter thuộc về phái Huyết tộc tương đối cấp tiến, mọi việc đều làm được quá mức cực đoan, không đạt được mục đích không bỏ qua, rất nhiều Thủy tổ đều đã sớm nhìn gã không thuận mắt. Vậy nên ta liền chế tạo ra một hồi mâu thuẫn nho nhỏ.

Yannick nhướn mày: “Nho nhỏ?”

Mèo đen: “Lần trước William chỉ là bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết, gã được Walter giấu ở một nơi bí ẩn an dưỡng. Ta đem tin tức này tiết lộ cho một Thủy tổ khác, con gái của hắn đã từng bị Walter giết chết, cho nên đối phương liền tìm tới nơi kết liễu William. Sau khi Walter biết được liền muốn đi giết Thủy tổ kia, thế nhưng em biết đấy, trong giới Huyết tộc có một quy tắc bất thành văn, đó chính là giữa các Thủy tổ với nhau, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không thể tùy tiện tàn sát. Đây chính là lời thề chúng ta đã cùng nhau hứa hẹn trước mặt Hắc Ám chi thần, cũng là vì muốn bảo tồn huyết mạch trân quý của Huyết tộc. Cách làm của Walter rõ ràng đã vi phạm quy tắc được cả Huyết tộc cam chịu, gã vì một Huyết tộc đời thứ hai lại nghĩ đến chuyện giết chết anh em, tự nhiên dẫn phát sự phẫn nộ và chống lại của những người khác. “

Yannick nhíu mày: “Walter vì sao coi trọng William như vậy, Vampire chế tạo hậu duệ không phải vì gia tăng tộc nhân trung thành với mình sao?”

Mèo đen: “Sweetie, lẽ nào em thông minh như vậy lại không nhìn ra sao, hắn rõ ràng đã yêu hậu duệ của mình, vậy nên ta mới có thể xếp đặt một cái bẫy như thế chờ hắn nhảy vào, Mew ~”

Thần quan tóc bạch kim trầm ngâm nói: “Nói như vậy, hiện tại anh có thể điều động tất cả lực lượng của Huyết tộc?”

Mèo đen: “Đúng vậy, các Huyết tộc phải thề trên danh nghĩa Hắc Ám chi thần sẽ trung thành với Thân vương, nếu làm trái lại sẽ phải chịu nguyền rủa cực nặng. Lòng người khó dò, ai cũng không muốn đem tánh mạng mình giao vào tay người khác, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao mấy trăm năm qua nội bộ Huyết tộc chia năm xẻ bảy lại mãi không có ai thành công thống nhất.”

Yannick: “Vậy bọn họ vì sao hựu còn ủng lập anh?”

Mèo đen: “Cơ duyên, phẩm cách, năng lực, cái cuối cùng cũng là quan trọng nhất. Năng lực cường đại, sweetie, Huyết tộc phi thường sùng bái kẻ mạnh, nếu như em có được lực lượng khiến Thủy tổ cũng phải cân nhắc e dè, như vậy bọn họ tự nhiên sẽ thần phục dưới chân em. Đương nhiên, trong chuyện này, mị lực phi phàm của ta cũng có đóng góp rất lớn.”

Yannick: “...... Tuy rằng chúng ta đã quen biết thật lâu, thế nhưng tôi vẫn không cách nào thích ứng được loại trạng thái tự kỷ này của anh.”

Mèo đen: “Sweetie, vì sao em vẫn thích đả kích ta như vậy, hơn nữa thái độ đối với tên pháp sư tự bế kia rõ ràng tốt hơn với ta rất nhiều!”

Yannick: “Đó là vì anh ta có phẩm cách thành thật hơn anh, chưa bao giờ phô trương chính mình.”

Mèo đen: “Hừ, đúng vậy, cho nên ngay cả lên giường cũng không biết, hoàn toàn bắt chước theo sách giáo khoa. “

Yannick: “......”

Thấy thần quan tóc bạch kim xoay người không để ý tới mình, mèo đen tịch mịch xông ra khỏi đống chăn mền, vèo cái bò lên vai đối phương, liếm liếm cần cổ trắng nõn của thần quan.

Mèo đen: “Sweetie, nghe nói em bị Giáo Hoàng bãi chức rồi? Đừng làm cái thần quan chết tiệt này nữa, trực tiếp theo ta về Lãnh địa huyết tộc đi, ta bảo đảm em sẽ có được địa vị khiến mọi người tôn kính, so với làm Giáo chủ thì tốt hơn nhiều.”

Yannick nói: “Một thần quan lăn lộn giữa đám Huyết tộc, như vậy chỉ có hai khả năng, một là sẽ bị sơ ủng thành Huyết tộc, hoặc là trở thành đồ chơi. Được rồi, nghe tôi nói hết đã, Ansel, tôi biết anh không nghĩ như vậy, thế nhưng trong mắt người khác chính là như vậy. Cho dù anh là Thân vương huyết tộc, có lực lượng siêu việt những đồng loại khác, thế nhưng cũng không thể khống chế suy nghĩ của bọn họ. Tôi có con đường riêng phải đi, không hy vọng trở thành vật phụ thuộc của bất kỳ ai, cho dù là anh hay Chris. Đương nhiên, tôi rất cảm kích hai người, nếu không có hai người, hiện tại tình cảnh của tôi hẳn sẽ phiền phức hơn rất nhiều. Thế nhưng cho dù là như vậy, tôi cũng không dự định buông tha mục tiêu của mình, nếu đã nhất định phải làm thần quan, như vậy tôi sẽ trở thành thần quan ưu tú nhất.”

Đây là lần đầu tiên Yannick thẳng thắn bày tỏ tâm tư với Ansel, đôi mắt mèo to tròn không chớp nhìn thẳng vào y, con người lục sắc tựa như mặt hồ sâu thẳm, thâm thúy mà mê người.

Yannick không nhịn được xoa xoa đầu hắn, thành thật mà nói, Công tước huyết tộc, à không, hiện tại đã là Thân vương huyết tộc rồi, lúc người này biến thành mèo rõ ràng đáng yêu hơn khi là người nhiều lắm.

Mèo mun: “Được rồi, sweetie, nếu em đã nói như vậy ta sẽ tôn trọng quyết định của e. Bất quá em cảm thấy lão già Giáo Hoàng chết tiệt kia còn cơ hội khôi phục chức vị cho em sao?”

Yannick lo lắng nói: “Giáo hoàng hẳn là không có khả năng trọng dụng tôi, ông ta là phái bảo thủ kiên định, tôi lại là phái cải cách cấp tiến, cho tới bây giờ hai bên vẫn chưa thống nhất được lý tưởng. Ông ta hiện tại chỉ ngại vì danh tiếng của tôi quá lớn, không thể tùy ý giết đi, vậy nên liền trực tiếp vứt tôi đến một vùng đất hoang không thể sản sinh lương thực, để tôi tự sinh tự diệt. Thứ mà tôi trông cậy vào chính là Giáo Hoàng hạ nhậm.”

Thân vương huyết
tộc rõ ràng cũng có hiểu biết về nội bộ của Giáo đình, liền hỏi: “Vatican Ridge? Hay là Gustav? “

Yannick: “Vatican Ridge. Giáo hoàng vốn có thiên hướng về người này, nhất định đã sớm trải sẵn đường cho y. Nhưng Vatican Ridge mặc dù là con đỡ đầu của Giáo Hoàng, tính cách lại không giống giáo phụ nhà mình, trong tầm mắt của người này có thể bao dung cho một bộ phận cải cách, mà bản thân anh ta cũng cho rằng Giáo đình cần phải cải cách mới có thể tiếp tục tồn tại. Vậy nên, chỉ cần anh ta lên làm Giáo Hoàng, tôi sẽ có cơ hội phục chức.”

Mèo mun: “Vậy nhỡ đâu do Gustav lên làm Giáo Hoàng thì sao? “

Yannick nhún vai: “Tôi không quá hiểu người này, bất quá ông ta bất hòa với Giáo Hoàng, tôi cũng cùng Giáo Hoàng không thuận, dựa theo lý luận bình thường chúng tôi sẽ thuộc về một phe. Ông ta nhất định sẽ vươn cành olive với tôi.”

Mèo mun: “Sweetie, ta nghĩ em đã tưởng tượng quá tốt đẹp rồi, nói không chừng lão già kia trước khi chết chợt nhớ còn có một người như vậy em vậy, sau đó liền phái người tới ám sát em!”

Yannick liếc nhìn hắn: “Lẽ nào Thân vương huyết tộc tôn quý của chúng ta chỉ là bày trí sao?”

Mèo mun bị cái liếc mắt của thần quan làm cho máu huyết sôi sục, hận không thể lập tức hóa thân làm cầm thú nhào tới.

Mà trên thực tế hắn xác thực cũng làm như vậy.

Bất quá vừa mới chạm tới vạt áo trước của thần quan, còn chưa kịp hôn lên da thịt trắng mịn, Thân vương huyết tộc đã bị mỹ nhân tóc bạch kim một chân đá xuống giường.

Sau đó......

Thân vương huyết tộc hoàn toàn không có chút hình tượng nào ôm trán, còn có cả giữa chân, ngữ điệu bi phẫn mang theo huyết lệ lên án: “Ansel nhỏ đã đụng vào chân giường rồi! Em đối đãi với chồng yêu của mình như vậy sao!”

Yannick không chút thành ý hừ một tiếng: “Anh nhịn chút đi, nếu không tôi gọi thần quan Darwin đến giúp anh xoa xoa?”

Ansel lộ ra biểu tình vặn vẹo ‘Em đừng là ta ghê tởm’, mặt dày mày dạn bò lên giường, lại biến thành mèo con, chân trước ôm chặt cánh tay thần quan cọ qua cọ lại.

Hết cách rồi, người không bằng mèo, hắn bi ai phát hiện sau khi mình biến thành người, đãi ngộ còn không bằng một con mèo.

Thần quan tóc bạch kim cười nhạo một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn nhẹ nhàng vươn tay vuốt ve thân thể mèo mun, hành động này khiến Thân vương huyết tộc thoải mái thở ra một hơi, vẫn là làm mèo tốt hơn!

Chỉ dụ của Giáo Hoàng đã hạ xuống, bọn họ cũng không thể kéo dài không tuân thủ, vài ngày sau, phái đoàn thần quan khởi hành trở về Đế quốc Garde, bất quá lần này người dẫn đội đổi từ Yannick thành Daifield, cho dù mọi chuyện Daifield đều hỏi ý của Yannick, thế nhưng y lại cố tình bồi dưỡng bản lĩnh đảm đương một phía cho đối phương, vậy nên cũng không muốn can thiệp quá nhiều. Trên thực tế, cho dù hiện tại trong tình thế hổ lạc đồng bằng, chức vị không còn, thế nhưng ánh mắt của y trước giờ đều không đặt tại chức vị Giáo chủ, y có mục tiêu cao hơn, bất quá giai đoạn hiện tại cái mục tiêu kia cũng chỉ còn đang trong quá trình nghiền ngẫm nội tâm, trong lòng biết là tốt rồi, không cần phải nói ra.

Rất nhanh, chuyện Yannick bị miễn chức đã truyền về Đế quốc Garde, thậm chí đến những quốc gia khác.

Thành thật mà nói, trước đó, trong lòng những dân chúng bình thường, Giáo chủ gì đó đều là nhân vật cao cao tại thượng, bọn họ có thể nói ra tên của Giáo chủ các nước thế nhưng tuyệt đối không có ấn tượng gì với những người kia. Bất quá từ khi Yannick đảm nhiệm Giáo chủ tới nay, tên tuổi của y vẫn không ngừng xuất hiện trong tầm nhìn đại chúng.

Đi công du các nước, quyết đấu cùng Ma đạo sư, quyên tặng tiền vàng, diễn thuyết trong Đại hội thảo luận và nghiên cứu ma pháp, thậm chí còn đánh bại ma vật… Các loại sự tích một lần lại một lần chứng tỏ độ tồn tại, thậm chí còn gia tăng đến tình độ mọi người đối với cái tên này nghe nhiều nên thuộc, hơn nữa những áng thơ miêu tả dung mạo xinh đẹp của ngâm du thi nhân đã truyền lưu khắp trên đại lục, cho dù những người chưa từng gặp qua Yannick cũng cảm thấy vị Giáo chủ này tràn ngập thân thiết so với những thần quan khác.

Mà hiện tại, vị Giáo chủ không giống những thần quan khác đó lại bị Giáo đình miễn chức, lần nữa trở thành thần quan không còn gì cả, điều này quả thực khiến mọi người không khỏi đồng tình, lại càng cảm thấy Giáo đình quả là lạnh lùng lãnh khốc.

Mọi người đối với Yannick chợt nhiều thêm một loại cảm giác đồng tình ‘Người tốt không được quả tốt’, gần như cùng chung mối thù.

Đương nhiên, bởi vì trước đó danh tiếng của Yannick quá thịnh nên cũng có một số người ôm lòng ghen tỵ, sau khi nghe được tin tức này phản ứng đầu tiên chính là có chút hả hê mà không phải đồng tình thắm thiết.

Thế nhưng bất kể là cao hứng hay đồng tình, suy nghĩ của những người khác tạm thời cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của Yannick.

Lúc này y đang đứng tại vườn hoa nhỏ xa cách đã lâu trong nhà mình, vừa ngâm nga nhạc khúc vừa cầm kéo tu bổ hoa lá cây cảnh.

Bởi vì không còn là Giáo chủ nên y cũng không tiếp tục mặc pháp bào lục sắc, Yannick hiện tại thậm chí còn không mặc áo bào thần quan, chỉ khoác lên người một bộ trường bào rộng rãi màu trắng bạc. Ánh mặt trời chiếu lên đoạn cổ trắng nõn lộ ra khi cúi người của y, càng khiến da thịt có vẻ thêm tinh tế sáng bóng, mái tóc bạch kim thật dài từ trên vai rũ xuống, giống như cánh hoa anh đào nhẹ nhàng chao lượng, khiến người khác không nhịn được muốn ngửi một hơi dài.

Quản gia Adam là người cao hứng nhất, Yannick vừa trở lại ông liền cảm thấy căn nhà trống rỗng này tựa hồ cũng có linh hồn. Mấy hôm nay ông không ngừng bận trước bận sau, bất quá đều là vì muốn Yannick có thể sinh hoạt thoải mái hơn một chút, thậm chí nếu như Yannick nói với ông từ nay về sau sẽ không rời đi nữa, phỏng chừng sẽ cao hứng đến khiêu vũ ngay tại chỗ.

“Thưa ngài, thưa ngài!” Adam cầm một tấm danh thiếp vội vàng đi xuyên qua khu vườn, trên mặt mang theo nụ cười, “Nam tước Ryan muốn xin gặp ngài.”

“Ryan?” Yannick suy nghĩ một chút, rất nhanh đã nhớ được, tại người này chính là Phó thủ của Thành chủ La Serena, mắt cao hơn đầu, lúc đó y còn từng đùa giỡn đối phương. “Bác giúp tôi từ chối, nói rằng thân thể tôi không khỏe, mấy hôm nay còn nằm trên giường không dậy nổi. Nói anh ta lần sau lại đến.”

Nghĩ đến cũng buồn cười, hiện tại trên người y không có nửa cái chức vụ, nào ngờ khách khứa lại là nối liền không dứt, chuyện này còn chưa tính với hàng loạt thiệp mời tham gia vũ hội mà các quý tộc gửi tới. Yannick ban đầu còn tiếp đãi vài người, sau đó thực sự không chịu nổi, trực tiếp viện cớ thân thể không khỏe, đóng cửa miễn tiếp khách.

Quốc gia nhìn vị chủ nhân ‘Nằm trên giường không dậy nổi’ của mình, khổ sở nói: “Thưa ngài, ngài cũng sắp đem quý tộc của cả Đế đô cự tuyệt một lượt, như vậy thực sự không sao chứ?”

Yannick cười nói: “Đương nhiên không có vấn đề gì, bác cho rằng bọn họ thực sự vì tôi mà tới sao? Bọn họ chẳng qua chỉ vì Nhiếp chính vương mà thôi. Bất quá bọn họ không có phương pháp nịnh bợ, càng không hiểu được sở thích của anh ta, vậy nên mới muốn thám thính tin tức từ chỗ của tôi! Bác không cần để ý đến, cứ hồi đáp như vậy là được.”

Quản gia chớp mắt một chút, “Được rồi.”

Ông xoay người ra ngoài, trả lại danh thiếp cho người hầu nhà Nam tước.

Nào ngờ một lát sau quản gia Adam lại vội vàng vòng trở về.

“Thưa ngài, quản gia phủ Bá tước Marlin tới.”

Vừa nghe cái tên này, Yannick có điểm giật mình hốt hoảng.

Khi y vừa trở lại Garde đã nghe tin Bá tước Marlin chết bệnh, hơn nữa Sophia còn chưa về đến. Không có người thừa kế chính thống, các chi thứ của gia tộc Marlin lập tức vì tước vị tranh đến ngươi chết ta sống. Yannick là người ngoài, loại chuyện này không tiện nhúng tay, chỉ có thể căn dặn quản gia phủ Bá tước, nếu Sophia có trở về nhất định phải báo cho y biết.

Sau khi được Yannick cho phép, rất nhanh, quản gia phủ Bá tước Marlin, Lilkan được Adam dẫn đến vườn hoa. Sắc mặt của ông trắng bệch, thần tình sợ hãi.

Yannick khẽ nhíu mày: “Lilkan, làm sao vậy, lẽ nào Sophia đã trở về?”

“Vâng, đúng vậy!” Biểu tình của Lilkan quả thực giống như chực khóc, “Xin ngài hãy đi xem một chút! Tiểu thư Sophia bị trọng thương, hôn mê bất tỉnh!”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện