Chris giơ cao pháp trượng đã nắm sẵn trong tay, một thần chú phong ấn cao cấp ném qua, tuy rằng không thể nhanh chóng đóng băng Hồng long như Chim ưng mặt người lần trước, bất quá cũng có thể khiến móng vuốt của nó bám lên một lớp sương trắng, hành động theo đó trì trệ.
Những người khác cũng tỉnh ngộ lại, hướng về phía Hồng long ném ra chú ngữ công kích mình am hiểu nhất.
Azul tranh thủ rảnh rỗi quay lại nhìn, thiếu chút nữa đã bị cái đầu to lớn phía sau dọa cho tè trong quần, không nói hai lời giơ pháp trượng lên, một cơn lốc mạnh mẽ đập về phía Hồng long.
Vừa vặn lúc này, cái miệng cự đại của Hồng long hé ra, phun một cột lửa rừng rực.
Kết quả liền thành chuyện xấu.
Tuy rằng ma pháp trên đại lục Olin cũng không chú trọng cái gì tương sinh tương khắc, thế nhưng không cần nghĩ cũng biết phong trợ hỏa, hỏa diễm của Hồng long đụng với cuồng phong không chỉ khiến phần móng vuốt bị đóng băng của nó hoàn toàn tan ra, hơn nữa còn đem toàn bộ cột lửa Hồng long phun ra ngoài thổi ngược trở lại.
Hồng long đương nhiên không sợ hỏa diễm, thế nhưng nó rốt cục đã bị triệt để chọc giận, móng vuốt sắc bén hung hăng chụp vào đầu Azul, dựa theo lực đạo này mà nhìn, nếu nó chụp được, người sau nhất định sẽ cả người bẹp dí.
Lily kinh hô một tiếng, nhịn không được nhắm mắt lại.
Vừa lúc đó, phía trước tựa hồ đột nhiên dựng lên một lá chắn vô hình, móng vuốt của Hồng long vừa hung hăng vồ đến đã bị chặn lại, mà lá chắn nọ cũng nhô ra một khối nhưng rất nhanh khôi phục trở về.
Hóa ra trò chơi bóng nước dùng để trêu chọc trẻ con, nếu khống chế tốt còn có thể dùng như vậy!
D’Antonio giật mình, anh ta cũng là thủy hệ pháp sư, đương nhiên biết thứ này chẳng qua là một pháp thuật khống chế nhập môn của thủy thuật, rất nhiều người đều cho rằng nó không có tác dụng lớn lao gì.
Nhưng hiện tại, pháp thuật này bị Chris cải biến một chút, đem cả quả cầu nước điều chỉnh độ dẻo, giam Hồng long vào bên trong!
Azul tìm được đường sống trong chỗ chết, cúi người xuống chống tay vào đầu gối không ngừng thở dốc, cậu ta không hề ý thức được rằng thần chú của mình đã phá hủy kế hoạch của Chris, chỉ cảm thấy đối phương đem mình ra làm tấm mộc, không khỏi hung hăng trừng mắt liếc nhìn.
Hồng long bị giam trong ‘bóng nước’ trở nên vô cùng nóng nảy, càng không ngừng phun ra hỏa diễm nhưng nỗ lực của nó vẫn luôn bị quả bóng nước khổng lồ thôn phệ. Quả bóng nước này tựa hồ vô cùng to lớn, mỗi khi hỏa diễm tiếp xúc với tường nước thì tầng bên ngoài của bức tường liền tự động thay đổi, đem hỏa diễm bao phủ.
Nhóm người D’Antonio ngơ ngác nhìn, chỉ có Avra là phản ứng nhanh nhất, niệm chú đem thổ nguyên tố biến thành từng thanh mâu bén nhọn ném thẳng về phía Hồng long đang bị bao vây. Thế nhưng uy lực của thứ này quá nhỏ, chỉ tương đương với cù lét con rồng đồ sộ kia, ngược lại càng khiến nó thêm cuồng nộ.
Chris liếc nhìn bọn họ, “Dùng thủy tiễn.”
Làm thủy hệ pháp sư, D’Antonio và Lily đến lúc này mới phản ứng kịp, đều tận khả năng triệu hồi thủy tiễn, ào ạt không ngừng bắn về phía Hồng long.
Chỉ là… uy lực vẫn quá nhỏ.
Hai bàn tay của Chris đều đặt trên pháp trượng, viên đá ruby được đính trên đầu thoáng cái phát ra quang mang còn chói mắt hơn trước gấp mấy lần, đôi môi khép mở nhưng lại không phát ra thanh âm, thế nhưng thủy tiễn do D’Antonio và Lily triệu hồi ra trong nháy mắt lại đột nhiên trở nên to dài hơn, mũi tên thậm chí còn mang theo sắc xanh nhạt bén nhọn của băng khối, hung hăng hướng về phía Hồng long đâm đến.
Yannick giật mình nhìn một màn này.
Cho dù không phải là pháp sư cũng biết được, một người muốn đồng thời duy trì hiệu quả của hai chú ngữ là có bao nhiêu khó khăn, hơn nữa dưới tình huống bóng nước còn đang phải vây khốn Hồng long, Chris lại có đủ khả năng gia trì hiệu quả thủy tiễn cho bọn họ.
Mặc dù là pháp sư cao cấp, muốn đồng thời thi triển hai loại thần chú cũng là tương đối khó khăn nha.
Trên người vị sư phụ này rốt cục còn có bao nhiêu bí mật có thể đào móc?
Lớp vảy của Hồng long rất dày, thế nhưng cũng không phải bất khả xâm phạm, theo hàng loạt thủy tiễn lần lượt phá vở lớp vảy kiên cố đâm vào da thịt, một dòng máu tươi mãnh liệt phún ra, từ từ nhiễm đỏ toàn bộ bóng nước, bức tường trong suốt nguyên bản có thể nhìn xuyên qua đã trở nên ô uế mờ mịt. Hồng long không ngừng giãy dụa bên trong, thủy tiễn lại từng đợt từng đợt bay vào, có một ít bắn trúng vị trí yếu hại của Hồng long khiến tiếng gào thét của nó càng thêm kinh tâm động phách.
D’Antonio và Lily càng không ngừng thở mạnh, liên tục phát ra nguyên tố ma pháp khiến khí lực của bọn họ sắp tiêu hao hết, Avra mặc dù là thổ hệ pháp sư cũng không ngừng biến ra gai nhọn ném vào trung tâm bóng nước, lại do Chris ‘gia công’ mà sự tổn thương lên Hồng long lại tăng thêm vài bậc.
Người rảnh rỗi nhất ở đây phải kể đến Yannick và Azul, người trước là thần quan không giúp được gì, người sau là phong hệ pháp sư, một màn mạo hiểm vừa rồi khiến y chùng bước. Sự thực chứng minh, phong hệ ma pháp thông thường đối với Hồng long có thuộc tính hỏa không có tác dụng gì, y cũng chỉ có thể ôm quả trứng đứng đờ ra một bên.
Chiến thuật tiêu hao của bọn họ cuối cùng cũng bắt đầu có tác dụng, Hồng long dưới sự dày vò dài dòng rốt cục cũng thua trận, từ lăn lộn kịch liệt khiến bóng nước ầm ầm chấn động đến bây giờ chậm rãi im lặng, cả quả bóng nước đều là máu của Hồng long, thân thể cự đại của nó mệt mỏi quỵ xuống. Mất máu quá nhiều, đã không còn lực phản kích nữa.
Chris giơ pháp trượng lên phá vỡ bóng nước, Hồng long khổng lồ nặng nề ngã nhoài xuống mặt đất, máu tươi không bị tường nước chặn lại cũng toàn bộ vỡ òa, khiến đám người Azul đều bị xối đến máu tươi đầy mặt.
“… Hiện tại phải làm sao?” D’Antonio thở hổn hển.
“Đưa ta một thanh mâu.” Chris nói với Avra.
Avra vội biến ra một thanh thổ mâu đưa cho hắn.
Chris tiếp nhận thổ mâu tiến lên vài bước, nhắm ngay quả tim của Hồng long hung hăng đâm thẳng xuống.
Hồng long gài lên một tiếng, cả thân thể rung động, cái đầu theo phản xạ ngẩng lên thật cao phát ra tiếng giảy xụa sau cùng, tiếp theo không gian dần dần an tĩnh lại cho đến khi hoàn thành tắt thở.
Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, chân mềm nhũn trực tiếp ngã xuống đất.
D’Antonio nhớ đến đầu xỏ gây chuyện, trừng mắt nhìn Azul hung hăng nói: “Một con rồng! Chúng ta cư nhiên giết một con rồng! Nếu không có Chris chúng ta hiện tại đều đã chết hết! Vì sao mỗi lần cậu gặp rắc tối đều muốn bọn tôi đến thu thập! Lần trước Chim ưng mặt người cũng vậy, lần này còn trêu chọc cả rồng! Nghe nói Long tộc cực kỳ bao che khuyết điểm, nếu như tin tức chúng ta đã giết một con rồng bị truyền ra, như vậy đừng ai mong sống nữa!”
Azul lại mỉa mai đáp trả: “Nói thật giống như anh không có chỗ tốt nào vậy! Nếu không có tôi các người làm sao phát hiện chỗ này có ma tinh? Là ai đem ma tinh nhồi đầy túi rồi?”
“Chớ ồn ào!” Lily hữu khí vô lực, cánh tay mỏi nhừ đến không nhấc lên nổi, Yannick thấy vậy liền bước lên giúp cô trị liệu, đổi được một nụ cười cảm kích thật lòng.
Nói thật, Avra đối với cái tính tự chủ trương và ích kỷ của Azul cũng cảm thấy rất đau đầu, thậm chí trong lòng còn thầm tán thành lời nói của D’Antonio, thế nhưng là người bạn duy nhất của Azul, cô chỉ đành cố gắng giải hòa: “Nếu không hiện tại chúng ta liền đào hố đem con rồng này chôn xuống. Azul, quả trứng trong tay cậu không thể mang đi…”
“Tôi nghĩ mọi người đã hiểu lầm, đây không phải là một con rồng.” Thần quan chậm rãi cắt lời nàng.
Cái gì? Ngoại trừ Chris, những người khác đều giật mình nhìn y.
“Chuyện này không có khả năng!” Azul kêu lên.
Lily: “Nếu như không phải rồng vậy đây là
thứ gì?”
Yannick: “Tôi đã từng nhìn thấy trong thư viện của giáo hội, có một loại sinh vật gọi là Ma hỏa long, bề ngoài rất giống rồng, hơn nữa cũng có sở thích cất giấu những vật lấp lánh như rồng, thế nhưng nó là ma vật, không phải long tộc.”
Avra: “Ôi không! Ma vật?!”
Yannick: “Đúng vậy, long tộc rất ít khi tách đàn, khả năng phát hiện một con rồng sinh sống đơn độc ở nơi này cực thấp. Quan trọng hơn là, sức chiến đấu của rồng rất mạnh, nếu như con vật này thực sự là rồng, cho dù có Chris ở đây, chúng ta cũng không thể giết nó một cách đơn giản như vậy.”
Nghe xong lời của y mọi người đều đồng loạt nhìn về phía Chris, hy vọng có thể nghe được một đáp án quyền uy hơn từ miệng người này.
Mà Chris chỉ ôn nhu vuốt ve thi thể của ma long, sau đó cầm lấy một cây chủy thủ cẩn đá quý bắt đầu dọc theo đường nét cơ thể mà lột da.
Mọi người đồng loạt phát lạnh: “…”
“Nếu như đó không phải rồng, ậy thứ này là gì?!” Azul mở to mắt nhìn quả trứng màu lục trong ngực, vừa nghĩ đến bên trong rất có thể là một ma vật thì tình cảm yêu thích ngập tràn ban nãy liền biến thành chán ghét, tư thế nguyên bản ôm chặt cũng bất giác đổi thành dùng hay tai nâng lên, chỉ còn kém ném thẳng ra ngoài.
Tựa hồ muốn hưởng ứng lời của hắn, quả trứng kia lập tức phát ra tiếng lạch cạch, một vết nứt nhỏ hiện ra.
Mọi người đột nhiên đều an tĩnh lại, tầm mắt toàn bộ rơi vào trên tay Azul.
Azul lại run rẩy một chút, quả trứng kia lập tức rơi xuống.
Yannick nhanh tay đem áo choàng căng ra đón lấy, khó khăn lắm mới giữ cho quả trứng nọ không bị rơi xuống mặt đất vỡ tan tành.
Dùng khoảng cách gần gũi để nhìn mới phát hiện, hoa văn trên quả trứng này cũng không phải xinh đẹp bình thường. Ánh sáng lan tỏa giống như màu xanh nước hồ nhẹ nhàng gợn sóng, một vòng lại một vòng khiến cho hô hấp của người nhìn cũng tựa hồ theo đó mà rung động, lúc chạm ngón tay vào còn có thể cảm nhận được sự run rẩy của sinh vật bên trong, phảng phất như đã bị sự cố suýt chết vừa rồi làm cho kinh hãi, sau đó lại từ từ dịu đi, đối với sự ôm ấp hiện tại vô cùng hài lòng.
“Nếu là ma vật, ngươi vì sao không ném nó đi, lẽ nào muốn giữ lại chờ ấp ra?!” Azul chất vấn, hắn hoài nghi những lời vừa rồi có phải là thủ đoạn của Yannick lừa bọn họ cho rằng đây là trứng ma vật, trên thực tế mục đích cuối cùng là muốn chiếm đoạt thứ này.
“Tôi chỉ nói đây có thể không phải trứng rồng, chưa nói nó nhất định là ma vật.” Ngữ điệu của thần quan có chút không hề để ý, “Quý ngài Azul, nếu như ngài có thể đảm bảo, sau khi nó nở ra, cho dù thuộc về loài gì đi nữa ngài vẫn có thể bảo hộ nó chu toàn, tôi không ngại trả nó về cho ngài.”
Quả trứng này thật sự quá đẹp, Lily cũng không nhịn được tiến lên vuốt ve hoa văn bên trên. “Nếu nó không phải trứng rồng cũng không phải trứng ma vật, vậy là thứ gì?”
Thần quan nhẹ nhàng chọc chọc, quả trứng nọ giống như biết giận dỗi mà hơi giật lên, khiến y nhịn không được mỉm cười. “Tôi cũng không biết, thế nhưng một con Ma hỏa long đỏ rực dù thế nào cũng không có khả năng sinh ra một quả trứng màu xanh biếc không phải sao? Ma hỏa long cũng có tập tính cất giấu báu vật như rồng, nói không chừng đây là một món đồ sưu tầm của nó.”
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, Chris đã đem cả tấm da Ma hỏa long lột ra hoàn hảo, tính luôn cả lượng máu đã đổ ra trước đó, hiện trường lúc này thoạt nhìn có chút vô cùng thê thảm.
Lột da xong, Chris lại dùng chủy thủ đâm vào vị trí buồng tim, đào ra một khối ma tinh màu đỏ lớn chừng quả trứng gà.
“Hồng sắc ma tinh?!” Lily thở dài cảm thán.
Màu sắc ma tinh rực rỡ, đỏ đến lóa mắt, tựa như màu da trên người của con Ma hỏa long này vậy, hơn nữa phẩm chất còn là vô cùng hiếm gặp. Phẩm chất của ma tinh chia theo màu sắc, thứ tự lần lượt là hoàng, hồng, tử, lục, bạch, trắng là loại kém nhất, vàng là hiếm thấy nhất, màu đỏ thứ hai.
Viên ma tinh màu đỏ này nếu mang đến hội đấu giá thế nào cũng bán được trên một trăm đồng vàng.
Mọi người nhìn Chris thu thập ma tinh và da của Ma hỏa long vào túi ma pháp, trong lòng mặc dù vô cùng ước ao nhưng bọn họ đều hiểu đây là đối phương xứng đáng có được. Ma vật trời sinh là thiên địch của con người, vô cùng tàn nhẫn khát máu, hôm nay nếu không phải có Chris ở đây, kết cục của song phương hẳn nên đảo ngược lại rồi.
Vừa lúc này, quả trứng tựa hồ không cam lòng tỏ ra yếu kém, vì muốn kéo lực chú ý của mọi người quay về mà lại lạch cạch một tiếng, nứt ra một khoảng trống.
Tiếp theo đó, những vết rạn càng lúc càng nhiều, khoảng trống cũng tách ra càng lúc càng lớn.
Yannick nhẹ nhàng đặt quả trứng xuống đất, mọi người nhìn chằm chằm vào từng nhịp rung động của nó, đối với thứ sắp thoát xác mà ra đều hết sức tò mò.
Rốt cục, một mảnh vỏ trứng lớn cũng bị đẩy rớt xuống, tạo thành lỗ hổng bất quy tắc trên bề mặt láng mịn.
Mọi người mở to hai mắt, không tự chủ nín thở.
Một cánh tay nhỏ bé tròn trịa từ trong quả trứng vươn ra.
Tiếp đó, mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn một màn đầy đủ khả năng khiến tam quan của bọn họ sụp đổ. Một con, à không, một đứa trẻ có mái tóc xanh biếc từ từ phá nát vỏ trứng bò ra ngoài, đôi cánh ướt nhẹp dính vào trên lưng, cặp mắt vẫn chưa hoàn toàn mở ra, vì vậy chỉ có thể dựa vào khứu giác ngửi bên trái một cái, bên phải một cái, chầm chậm tiến về phía trước.
“Đây, đây là thứ gì? Trứng nở ra người? Ma vật? Hay là rồng? Thứ này hẳn là không phải rồng đi?” D’Antonio nhìn mọi người bên cạnh, hy vọng có ai đó có thể giải thích cho mình một chút.
“Tinh linh.” Chris nhấc phần thịt mềm trên cổ đứa trẻ có kích cỡ chỉ tương đương một phần ba trẻ sơ sinh của nhân loại lên, đưa đến gần quan sát.
Sinh vật nhỏ bé nọ nhắm chăt mắt lại, hai tay hai chân quơ loạn, không ngừng kêu la.
“…” Mọi người nhìn thế nào cũng cảm thấy Chris là một đại ma vương khi dễ kẻ nhỏ yếu.
Yannick tiếp nhận đứa trẻ đặt vào tay mình.
Sinh vật kia ngửi ngửi một cái lại hướng vào lòng Yannick mà chui, chỉ chốc lát sau liền cuộn người lại ngủ.
D’Antonio rất nghi hoặc: “Vì sao tinh linh lại nở ra từ trứng?”