"Ngươi có tư cách gì xin ta.
Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra, ngươi không xứng." Raika cười lạnh.
Huyền Kỳ vẫn lắc đầu nhất quyết không buông.
Raika biết vết thương trên bả vai Huyền Kỳ chưa lành, liền vung tay ra sau đập một chưởng thật mạnh vào bả vai của hắn.
Cố tình dùng tới bảy thành công lực.
Quá đau đớn Huyền Kỳ bị lùi về sau mấy bộ loạng choạng muốn ngã, thấy Raika rời đi Huyền Kỳ tá hỏa tam tinh lao tới lần nữa ôm lấy nàng.
Sợi tầm ma thình lình xé thịt chui ra, Raika không chút xót thương quất vào mặt Huyền Kỳ một kích như trời giáng.
Bên mặt Huyền Kỳ rách một vệt dài, người nhuốm máu, bả vai cũng rách nát nhỏ máu tong tong.
Bấy giờ mọi người từ trong phòng cũng vừa chạy ra nhìn thấy hệ lụy trước mắt bật kêu lên gọi tên Huyền Kỳ, vây quanh đỡ hắn.
Raika tận dụng cơ hội xoay người tan biến mất.
"Raika!"
"Raika!"
Huyền Kỳ gào lên đẩy mọi người ra đuổi theo nàng.
(chuyển cảnh)
Thanh Phong cung.
Bốn cung nữ hầu cận cùng vú nuôi đang chăm sóc tiểu thái tử cho uống sữa và ru ngủ.
Raika thình lình xuất hiện đoạt lấy hài nhi không nói không rằng lao ra khỏi phòng.
Úc Huyền Kỳ không màn y phục đang nhuộm máu rỉ rả, hắn xuất hiện vừa kịp lúc chận nàng ngay bệ cửa.
Raika hoảng hốt lùi chân vào trong phòng, vẫn tỏ ra không hề yếu thế.
Nàng nhíu mày buông lời cay nghiệt: "Úc Huyền Kỳ ngươi tại sao cứ âm hồn bất tán, ta đã nói đến mức đó ngươi còn đuổi theo ta.
Ngươi có lòng tự trọng không vậy?"
"Raika nàng đang tức giận nên mới nói thế, ta biết thâm tâm nàng không hề có ý đó." Huyền Kỳ từ từ từng bước tiến tới.
"Đủ rồi ngươi đừng có suy bụng ta ra bụng người.
Ta căm ghét ngươi, ta ghê tởm ngươi, khinh bỉ ngươi, sự thật chính là như thế.
Chúng ta kết thúc rồi, ngươi hãy buông tay đi, đừng có bám dai như đỉa nữa." Raika ôm tiểu thái tử lùi dần về sau.
Bốn cung nữ và bà vú đứng ở một góc chẳng dám can ngăn hay nói năng gì.
Bọn họ cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao lúc nãy đến dạ yến cả hai vợ chồng còn vui vẻ ân ái, mới đó nửa đêm trở về liền biến thành kẻ thù thế này.
Mà người thù hận hình như là công chúa thì phải.
"Hừ, chúng ta không kết thúc, không bao giờ kết thúc.
Ta mãi mãi bắt nàng sống cùng với ta, ăn chung một mâm, ngồi chung một ghế, ngủ chung một giường." Huyền Kỳ cố chấp bộc lộ bản tính chiếm hữu đến đáng sợ.
"Ngươi..." Raika không biết cổ họng dâng lên tư vị gì.
Đấu khẩu không lại càng lùi càng bị Huyền Kỳ dồn vào trong góc phòng.
Nàng đang ẵm con nhỏ trên tay cũng không dám manh động sợ con bị thương, cứ thế Huyền Kỳ đã gần sát bên nàng, vươn tay vuốt ve mặt nàng.
"Ngươi...ngươi đừng có chạm vào ta.
Bỏ bàn tay bẩn thỉu của ngươi xuống.
Nếu không ta giết chết ngươi." Raika nói nhưng không dám làm, hai tay vẫn ôm chặt lấy con trẻ sợ con té ngã, nàng lúng túng tới ngây ngô quên mất chỉ cần thi triển pháp thuật là có thể biến mất.
Úc Huyền Kỳ lợi dụng nàng đang bối rối liền điểm huyệt vị trên người nàng.
Raika cứng đờ bất động.
Huyền Kỳ đón lấy hài nhi, hôn con mấy cái khẽ bảo: "Con ngoan ngủ ngon, mai phụ hoàng tới thăm con."
Nói đoạn Huyền Kỳ trao tiểu