Úc Huyền Kỳ đến Tương Khúc viện không bao lâu thì quay về Thanh Phong cung, trong lòng mang theo rất nhiều nhớ nhung khắc khoải.
Sự thật sáng tỏ, cả hai lại có thêm một hài nhi bé bỏng sắp sửa chào đời.
Từ nay không còn bất luận cái gì có thể chia cắt được hắn và nàng nữa rồi.
Dù cho phu quân quá cố của nàng có quay về, cũng là điều không thể.
Raika, một đời này đã định nàng chính là của ta!
Sải hai bước lớn vào trong phòng.
Nhìn thấy Raika đã dậy đang ngồi ngốc ở trên giường nói gì đó với Liêm Trinh, Thừa Hoan.
Bất chấp chung quanh còn bao kẻ đang hiện diện.
Huyền Kỳ tới bên cạnh vòng tay ôm nàng vào lòng, tay to vuốt ve mặt nàng, da diết bảo: "Raika nàng tỉnh rồi.
Nàng làm ta hoảng hồn một trận."
Nguyên lai nãy giờ mọi người kể cho nàng nghe.
Raika cũng biết sơ sơ bản thân có mang.
Nhưng có mang thì sao chứ, cũng không phải mình nàng có thể sinh con cho Huyền Kỳ.
Nữ đế Ai Lam, bà ta cũng...!bà ta cũng có thể.
Hức hức...
Nghĩ tới đây như dằm cứa vào tim.
Raika nước mắt lăn dài.
Giọt nước mắt rơi lên ngón tay to lớn đang áp má nàng, càng thêm nóng hổi.
Huyền Kỳ bất giác nhói lòng.
Vừa lau nước mắt vừa hôn trán nàng.
Nhỏ nhẹ bảo:
"Raika đừng khóc, mọi chuyện đã qua cả rồi."
"Hu hu...!làm sao qua được.
Ta cứ là không cho qua đấy.
Ngươi tránh ra đi." Raika mếu máo ngang ngạnh chống tay lên ngực Huyền Kỳ muốn đẩy hắn ra, cơ mà đẩy không có được.
Huyền Kỳ phì cười nắm lấy tay nàng, nhìn nàng ghen sao mà đáng yêu đến thế.
"Raika ơi nàng đừng giận nữa.
Nàng đang mang thai đó, tức giận sẽ hại thân thể.
Vi phu đau lòng."
"Hu hu...!ngươi sẽ không đau lòng vì ta.
Ngươi đi đi, đến Lưu Hương viện lo cho nữ đế, bà ấy cũng đang mang thai cốt nhục của ngươi đó.
Ta không cần ngươi ở đây giả mèo khóc chuột.
Giờ ta sẽ lập tức rời khỏi nơi này.
Thành tâm chúc phúc cho hai ngươi."
Raika nói đoạn toang tụt xuống giường.
Lời lẽ ngập mùi dấm chua.
Huyền Kỳ vẫn khóa nàng ở trong vòng tay không cho đi, giờ hắn mới hiểu nàng đang giận chuyện gì.
"Raika không cho nàng đi đâu hết.
Đừng rời khỏi ta Raika." Huyền Kỳ thở loạn hôn hít khắp mặt mũi Raika.
"Hức...!buông ra.
Ngươi buông ta ra.
Đừng có chạm vào ta.
Ta ghét ngươi, ta ghét ngươi." Raika không đi được tức giận ngọ nguậy trong ngực Huyền Kỳ, còn cố tình đánh vào vết thương trên bụng hắn.
Huyền Kỳ cắn môi nhịn đau ôm ghì lấy nàng: "Raika nàng nghe ta nói..."
"Không, ta không muốn nghe."
"Không muốn cũng phải nghe.
Ta vừa mới đến Lưu Hương viện.
Nữ đế không hề có thai.
Ta đã đuổi nàng ta đi rồi, từ nay không còn có bất cứ quan hệ nào.
Nàng yên tâm đi Raika.
Mọi chuyện đã kết thúc."
Mặc cho Raika hồ nháo.
Huyền Kỳ lớn tiếng ngắt ngang, hơi thở trở nên dồn dập tới lồng ngực hắn cũng phập phồng.
Giọng nói mang theo rất nhiều khí tức.
Raika chớp mắt ngẩn người không nháo nữa.
Cả thảy trong phòng cũng trố mắt kinh hỉ.
Phải mất một lúc Raika mới ngẩng đầu nhìn Huyền Kỳ, giọng nhỏ xíu trong cuống họng phát ra:
"Là...là thật sao?"
"Phải.
Là thật.
Ta và nữ đế đã kết thúc rồi."
Huyền Kỳ gật đầu, ngón tay trượt trên bờ má bánh bao trắng trẻo của nàng.
Trái tim bé nhỏ co thắt lại xung động mãnh liệt, Raika như muốn vỡ òa.
"Raika..."
Cứ thế cả hai nhìn nhau rất lâu.
Huyền Kỳ hôn lên mắt nàng, theo đường sống mũi trượt dần xuống phía dưới chạm vào môi nàng.
Triền miên quấn quýt.
"Hức..."
Một sợi chỉ bạc rơi xuống mong manh.
Bờ môi đỏ mọng ướt mềm run rẩy.
Raika xấu hổ nép trong ngực Huyền Kỳ bởi cả phòng đang nhìn nàng.
Phu quân thật manh động, bất quá Raika thụ sủng thỏa mãn vô cùng.
Huyền Kỳ cưng nàng như cưng trứng mỏng, ngậm trong miệng còn sợ tan.
Nuông chiều cùng chăm sóc.
Raika được sống trong tình yêu thương bảo bọc của Huyền Kỳ ngày ngày tươi cười sáng lạn, ngày càng trắng trẻo béo tròn.
Hôm nay sáng sớm nàng muốn ra ngoài hoa viên hong nắng.
Kết quả nằm hong tới ngủ quên trên cái đệm lót êm ái.
Chim kêu gió thổi ru nàng say giấc nồng.
Yến Thanh bên cạnh hầu quạt phe phẩy.
Thị vệ bố trí canh phòng chung quanh.
Đế giày thêu chỉ vàng tiến tới.
Úc Huyền Kỳ xuất hiện, hắn vừa mới thượng triều trở về.
Yến Thanh vội hành lễ, còn chưa kịp gọi hoàng thượng hắn đã đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng sợ tiếng động đánh thức người yêu dấu.
Yến Thanh hiểu ý lùi về sau.
Huyền Kỳ ngắm nhìn Raika, ở trong hoa viên cùng nàng rất lâu sau đó nắng gắt hắn mới vòng tay bế