-Trang trí nội thất ở đây có vẻ cổ điển nhỉ.
Sau khi lựa chọn phòng ở, Hầu Thiên Bạch cầm quần áo để thay chuẩn bị vào tắm rửa. Lúc
đi ra khỏi phòng, bỗng nhiên hắn nhìn đến thấy Vu Thần đang đứng tựa
lưng vào hành lang. Y nhìn hắn rồi nói.
-Cổ điển à......cũng có một chút đấy.
Hầu Thiên Bạch đi tới, nhìn Vu Thần đang có vẻ đăm chiếu rồi hỏi:
-Hình như bọn họ đang ở dưới chơi bài « đấu địa chủ » mà. Anh không đi sao?
( Cách chơi bài « Đấu địa chủ » như sau :
Quy tắc trò chơi :
Quy tắc chơi bài giống như "tranh thượng du "( bài xếp theo thứ tự :3,4,5,6,7,8,9,10,J,Q,K,A,2,Joker đen,Joker đỏ)
Hai kiểu bài mạnh nhất :
1, Hỏa tiễn(Tên lửa): 2 con Joker ( đen và đỏ ), là bài lớn nhất , có thể chặt tất cả các loại bài khác.
2, Tạc đạn(Bom): 4 con bài cùng nút. Như tứ quý 5. Trừ bài lớn hơn là hoả tiễn ra, có thể chặt tất cả các loại bài khác.
Những loại bài bình thường
3, đan bài(1 lá bài rời): 1 lá bài.
4, đối bài(đôi): 2 lá bài có cùng nút(không nhất thiết phải cùng màu.
5, tam trương bài(3 lá): 3 con bài cùng nút (sáp).
6, tam đái nhất(3 cõng 1): 3 con bài cùng nút + 1 lá bài khác. Thí dụ: 3 con 3+ 1 con 4
7, tam đái nhị(3 cõng 2): 3 con bài cùng nút + 1 đôi lá bài khác. Thí dụ: 3 con 3+ đôi 4
8, đan thuận(Dây lá rời): Năm hoặc nhiều lá bài đơn liên tục ( dây). Thí
dụ : 1 con 3+ 1 con 4+ 1 con 5+ 1 con 6+ 1 con 7. Không tính heo và
joker.
9, song thuận(Dây lá đôi): Ba hoặc nhiều đôi liên tục. Thí dụ như: đôi 3+ đôi 4+ đôi 5. Không tính heo và joker.
10, tam thuận(Dây lá ba): Ba hoặc nhiều sáp liên tục Thí dụ: sáp 3+ sáp 4+
sáp 5. Không tính heo và joker. Còn được gọi là « máy bay không cánh ».
11, phi ky đái cánh (máy bay có cánh) : tam thuận + số lá bài đơn tương ứng với số sáp ( hoặc số bài sáp bằng số bài đôi ).
Thí dụ : sáp 3+ sáp 4+ đôi 5+ đôi 6 hoặc sáp 3+ sáp 4+ sáp 5+ 1 con 6+ 1 con 7+ 1 con 8
12, tứ đái nhị (4 cõng 2): tứ quý + 2 lá bài rời tuỳ ý (hoặc 2 đôi tuỳ ý)
thí dụ như: tứ quý 5+ 1 con 3+ 1 con 8 hoặc tứ quý 4+ đôi 5+ đôi 7
Thứ tự của loại bài :
Hỏa tiễn là bài lớn nhất.
Tạc đạn, trừ bài mạnh hơn là hoả tiễn ra thì đều chặt được các bộ bài khác.
Đối với những loại bài thông thường, chỉ khi 2 người chơi có loại bài giống nhau (cùng là tam trương bài hay tam thuận) và cùng số lá bài như nhau
trong loại bài (thí dụ cùng có 6 lá), lúc ấy mới bắt đầu tính xem số nút của ai lớn hơn.
Trong đó những tổ hợp bài như tam đái nhất, tam
đái nhị, phi ky đái cánh, chỉ cần số lá bài tương đối nhiều là khả năng
bị chặt rất thấp. Chỉ có người chơi có bài mạnh hơn mới có thể chặt được
Chia bài:
1 bộ bài 54 lá, giữ lại 3 lá đặt úp xuống rồi chia đều cho ba người chơi
Xướng bài :
Đầu tiên mọi người chơi lần lượt rút ra 1 trong 3 lá bài đặt úp. Sau đó mỗi người chơi sẽ bắt đầu xướng bài. Mỗi người chỉ có thể gọi một lần,
xướng bài có thể là « 1 nút », « 2 nút », « 3 nút » hoặc không xướng .
Sau khi xướng bài xong , người nào xướng bài lớn nhất thì người đó làm
địa chủ.
Ra bài:
Đầu tiên đem ba con bài chưa lật giao cho địa chủ, sau đó địa chủ lật mặt ba con bài úp cho mọi người thấy. Địa
chủ bắt đầu ra bài trước, sau đó theo chiều ngược chiều kim đồng hồ hai
người chơi còn lại lần lượt ra bài. Đến lượt bạn ra bài, bạn có thể lựa
chọn pass hoặc dựa theo quy tắc ra bài. Cho đến khi một bên hết bài thì
ván bài kết thúc.
Khi bài của trên tay một nhà vẫn còn 1 hoặc 2 lá sẽ bị cảnh cáo.
Về phần kỹ xảo chơi bài xin không giải thích vì nó quá dài.
Các bác có thể down về chơi thử trên máy qua đường dẫn sau : https://play.google.com/store/apps/d...m.qqgame.hlddz)
Vu Thần lắc đầu:
-Tốt xấu gì cũng đã cầm nhiều tiền như vậy rồi thì sao có thể không biết xấu hổ chỉ biết ngồi chơi không. Bình thường cũng nên quét tước dọn vệ sinh mới phải...... Vừa rồi, tôi trong khi vô ý quét dọn mới để ý.Vật dụng
trong nhà hình như đều là đồ cổ. Rất nhiều thứ bây giờ rất khó mua.”
-Anh có nghiên cứu qua phương diện này?
-Cũng may là vậy. Mọi người đều đang hưng phấn vì trong 3 ngày chỉ phải lo
chuẩn bị ngày ba bữa mà lại kiếm được nhiều tiền như vậy. Nhưng mà tôi
bây giờ càng nghĩ càng cảm thấy nghi ngờ .
-Cũng phải.Thật ra cứ
mời đại một bảo mẫu tới cũng làm được công việc mà chúng ta đang làm bây giờ. Một ngày 10 vạn nhân dân tệ,cho dù có tiền cũng không nên tiêu xài như vậy. Nhưng mà chúng ta cũng đã cầm của người ta 5 vạn nhân dân tệ
tiền đặt cọc, cho nên dù có nghi ngờ gì vẫn phải tiếp tục làm thôi.
Vu Thần nghiêng mặt, dùng vẻ mặt rất nghiêm túc nói chuyện với Hầu Thiên Bạch:
-Còn nữa, tôi quan sát một lúc mới phát hiện nơi này.....không hề có bất cứ 1 tấm ảnh chụp nào cả. Hơn nữa trong biệt thự lại không có cửa sổ,ngay cả thiết bị thông gió cũng không có. Kết cấu xây dựng như vậy thật vô cùng quái dị không giống với phong cách kiến trúc hiện đại chút nào. Nhất là cách tầng hầm được xây dựng xem ra giống như những hầm trú ẩn được xây
dựng trong chiến tranh.
Hầu Thiên Bạch hít vào một hơi rồi nói:
-Vậy......chẳng lẽ chủ nhân có âm mưu gì khi mời chúng ta đến đây?
-Âm mưu cũng không hẳn, nhưng tôi có thể khẳng định...... Bệnh nhân mà
chúng ta phải chăm sóc tuyệt đối không đơn giản. Nói không chừng, mục
đích mà người ta mời chúng ta đến đầy là để tiến hành một thí
nghiệm......
-Thí nghiệm?
-Chỉ mong là tôi nghĩ quá nhiều ......
Mà hiện tại, ở dưới lầu......
Diệp Tưởng đang cầm bài trong tay « cao hứng » cùng một đám người chơi « đấu địa chủ ». Hiện tại Tô Hàn là địa chủ, hai người Diệp Tưởng và người
đàn ông thấp bé “Ngô Quân” cùng 1 phe.
-Ha ha ha ha.....
Tô Hàn trong tay cầm bài, cười đến không khép được miệng nói:
-Này này, tôi muốn hỏi......Mọi người định tính toán tiêu xài thế nào khi 30 vạn nhân dân tệ vào tay?”
Diệp Tưởng lúc này đánh ra 1 đôi rồi nói:
- Ừm...... Trước hết gửi vào ngân hàng đã, vì gần đây lãi suất ngân hàng
có xu hướng tăng cao. Dù sao tôi tạm thời cũng chưa quá cần dùng tiền.
Ngô Quân lúc này cũng nhìn bài trên tay rồi một lát sau mới lên tiếng:
-Gửi vào ngân hàng làm gì, tới ba mươi vạn lận! Tôi phải lên kế hoặc tiêu
xài như thế nào mới được. Nhưng mà quả thật khó tin, không ngờ chẳng
phải làm gì nhiều mà tự nhiên kiếm được 30 vạn nhân dân tệ.
Ở bên cạnh, thiếu nữ buộc tóc 2 Lưu Oánh liếc nhìn bọn họ đánh bài. Chỉ là
bây giờ chưa tới lời thoại của nàng, nên nàng chỉ có thể cố nén sự lo
lắng vào trong lòng. Còn Triệu Tiểu Nhã ở bên cạnh thì cắn móng tay, vẻ
mặt cũng có vẻ lo lắng.
Đúng lúc này......
Vu Thần đi men theo hành lang tầng 1 xuống cửa tầm hầm ngầm.
Sắc mặt hiện tại của Vu Thần vô cùng bình tĩnh. Ngón tay đứt được hắn cất
cẩn thận trong túi, còn hai tay hắn cũng đút vào trong túi, một khi có
biến, hắn có thể ngay lập tức lấy ra.
Ngày mai, chính là ngày «
Quỷ tế 3 » công chiếu. Ngón tay đứt này sẽ là vật bảo mệnh tương đối
quan trọng, nhất định không thể để nói rơi rớt lại trong bộ « Giam Cầm
Chi Thất » này !
Phòng giam......
Tầng ngầm quả thật được
xây dựng giống như hầm trú ẩn. Bên dưới rất nhiều đồ ăn được tích trữ
trong bình gốm, hơn nữa trong đó còn vẩy 1 tầng muối dày để tránh thức
ăn bị thui thối. Trong tầng ngầm cũng có vài căn phòng, mà ngay sau đó,
hắn cũng kiếm được chỗ ngay bên dưới phòng bếp......
Đó là một cánh cửa phòng hoàn toàn bình thường. Giống hệt cánh cửa trên tấm áp phích.
Đằng sau cánh cửa mỏng này chính là bệnh nhân tâm thần, người mà mọi người
được yêu cầu phải chăm sóc đặc biệt. Nhưng mà, Vu Thần không hề tin ở
bên trong chỉ nhốt 1 bệnh nhân tâm thần!
“Chính là đây rồi......” Vu Thần chậm rãi bước tới gần cánh cửa.
Đó là một cánh cửa bằng kim loại được thợ khéo tay chế tác, nhất là ổ
khóa,xem ra là một kiểu ổ khoá tương đối cổ xưa.Tuy cũng không nghiên
cứu nhiều về phương diện này, nhưng Vu Thần hiển nhiên cũng nhìn ra. Nếu không có chìa khóa , tuyệt đối không thể nào mở được cánh cửa này. Ít
nhất, mấy tên ăn trộm vặt tuyệt đối không có khả năng.
Nhốt một bệnh nhân tâm thần có cần phải dùng đến loại
cửa này không?
Nhưng ngay cả khi cẩn thận như vậy, chủ nhân cũng vẫn yêu cầu họ tuyệt đối
không được thả bệnh nhân tâm thần bị nhốt bên trong ra! Lẽ ra bọn họ
không có chìa khóa, muốn thả bệnh nhân bên trong ra ngoài cũng chẳng
được. Nhưng mà, chủ nhân vẫn nhấn mạnh điều này tới hai lần!
Vu Thần càng có thể kết luận, 30 vạn nhân dân tệ dùng để trả cho việc bọn họ sẽ « không mở cánh cửa này »!
Ổ khoá của cánh cửa này cực kỳ đặc biệt, mà khe hở giữa cửa và sàn nhà
cũng nhỏ đến mức có thể bỏ qua. Mà thang máy dùng để đưa đồ ăn căn bản
không thể hạ xuống tận chỗ này. Sau khi sờ nhẹ cánh cửa, Vu Thần liền
bắt đầu đoán xem cửa này được chế tạo từ loại kim loại nào, cuối cùng,
hắn đoán chắc chắn là do 1 loại hợp kim nào đó tạo thành!
Muốn dùng sức để phá huỷ cánh cửa......là chuyện không thể.
Vu Thần bắt đầu từ từ rời xa cánh cửa, miệng thì vẫn lẩm bẩm:
-Thứ ở bên trong này......rốt cuộc là gì?
Đêm đã khuya.
Đấu địa chủ cũng đã đánh được vài ván.Đúng lúc này......
-Di động không có tín hiệu à?
-Đúng vậy,vừa rồi khi tôi mở di động để xem thời gian mới phát hiện chuyện
này. Quái lạ,trước đó đứng ở bên ngoài dùng vẫn có tín hiệu mà.
Lúc này,người đàn ông thấp bé tên Ngô Quân nói:
-Vậy......để tôi ra ngoài xem thử thế nào!
Tiếp đó......
-Sao lại thế này!
Ngô Quân trở lại từ chỗ cửa ra vào rồi nói:
-Cửa bị khóa trái rồi! Biệt thự này lại không có cửa sổ, chỉ có mỗi một cánh cửa ra vào,vậy......chẳng phải là ba ngày này chúng ta chẳng thể đi đâu được ! Hơn nữa, di động vì sao lại không có tín hiệu vậy?
Hầu Thiên Bạch hơi nhíu mày. Hắn vỗ tay một cái rồi nói:
-Nhất định là chủ nhân nơi này an bài ! Anh xem, biệt thự này không có cửa
sổ, di động lại không có tín hiệu...... Nhất định là vách tường này được xây bằng những vật liệu có công hiệu hấp thu sóng điện từ ! Bây giờ cửa ra vào lại bị khoá......
-Chuyện gì thế nhỉ !
Tô Hàn cũng tức giận đứng lên:
-Cho dù tiền lương được trả rất hậu hĩnh, như mà hạn chế tự do của chúng ta có vẻ quá.....
Lúc này, Vu Thần đi vào phòng khách.
-Sao lại thế này?
-Liễu tiên sinh ! Ngô Quân bực bội nói:
-Anh tới đây xem này! Cửa ra vào đã bị khoá lại ! Đây, đây không phải là do chủ nhân làm đó chứ?
Vu Thần vô cùng ngạc nhiên. Hắn vội vàng đi theo Ngô Quân tới chỗ cửa ra
vào. Mà đám người Diệp Tưởng, Hầu Thiên Bạch cũng bám theo sau.
Cửa ra vào là một cánh cửa rất chắc chắn được làm bằng kim loại.
Cấu tạo của ổ khoá cũng vô cùng phức tạp. Hiện tại, cửa lớn đã bị khoá, không ai có thể bỏ trốn !
Vẻ mặt của Vu Thần tối sầm lại, sau đó hắn quay đầu lại rồi nói:
-Đi......Mọi người quay trở lại phòng khách thôi. Tôi bắt đầu thấy hối hận vì đã nhận lời tới đây làm công rồi.
Sau đó, Vu Thần đem những gì mà hắn quan sát được dưới tầng ngầm kể ra.
-Tôi đã hiểu đại khái rồi. Sở dĩ lương được trả cao như vậy là vì « người ta » muốn chúng ta phụ trách trông coi ‘tù nhân’ này ! Ở bên trong khả
năng cũng không phải là bệnh nhân tâm thần gì, vì nếu thế cũng chẳng cần dùng đến cánh cửa chắc chắn bằng hợp kim với ổ khoá có cấu trúc phức
tạp thế này làm gì,đã vậy còn lo lắng chúng ta sẽ đem « hắn » thả ra !
Mọi người quay mặt người nọ nhìn người kia
Hầu Thiên Bạch là người thứ nhất mở miệng :
-Tôi không hiểu, ý anh nói ‘tù nhân’ nào? Chẳng lẽ chủ nhân nơi này giam giữ người bất hợp pháp? Chúng ta không phải nên báo cảnh sát hay sao?
-Trong biệt thự cũng không có điện thoại bàn.
Vu Thần chỉ xung quanh rồi nói.
-Hơn nữa di động cũng không có tín hiệu. Chủ nhân chắc hẳn đã có kế hoạch
nhốt chúng ta ở đây. Họ yêu cầu chúng ta trong vòng 3 ngày này trông coi ‘tù nhân’ nhưng cũng không biết chừng họ muốn lợi dụng chúng ta vào một mục đích gì khác.Tôi cho là « tù nhân’ bị nhốt dưới hầm ngầm tuyệt đối
không hề đơn giản.
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi sau khi nghe hắn nói hết câu.
-Tôi...... Tôi muốn rời khỏi đây !
Ngô Quân hô to :
-Tôi không muốn bị nhốt trong này! Tôi muốn ra ngoài !
Vu Thần tiếp tục nói:
-Mọi người nghe rõ đây......Dù có thế nào, muốn rời đi cũng không được rồi.
Vách tường của biệt thự này không phải được xây từ gạch nung xi măng, mà thực sự do thép tốt tạo thành, hơn nữa lại còn khá dầy! Vốn là tôi muốn gặp trực tiếp chủ nhân để hỏi vì sao lại trả lương cao như vậy cho công việc này,nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Thật ra lúc
trước sau khi tôi nộp hồ sơ kèm sơ yếu lý lịch của mình tôi đã cảm thấy
có chút hối hận rồi. Không thể nào không dưng mà lại có chuyện béo bở
như vậy được.
Tiếp đó, Vu Thần hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói:
-Việc đã đến nước này, mọi người trước hết cứ dựa theo yêu cầu đúng giờ dọn
bữa cho vị “tù nhân” kia đã. Tôi nghĩ, đối phương nhất định có mục đích , chúng ta chỉ có thể làm yêu cầu của chủ nhân mới có thể biết được “hắn” rốt cuộc muốn làm gì. Ba ngày sẽ trôi qua rất nhanh thôi, đến lúc
đó...... Chúng ta lại quan sát tình hình để hành động.
-Đành vậy.
Hầu Thiên Bạch liên tiếp thở dài, nói:
-Tôi biết ngay mà, làm gì khi không tự nhiên trên trời lại rơi xuống miếng bánh ngon như vậy.
Mọi người, trong đó có cả Diệp Tưởng bắt đầu thở vắn than dài.
Đêm đã khuya, mọi người bắt đầu trở về phòng mình để đi ngủ.
Diệp Tưởng lúc này đang một mình ở phòng mình. Tuy rằng Vu Thần yêu cầu hắn
tận lực ở cùng với y. Nhưng Diệp Tưởng cho rằng nếu hai người ngủ chung 1 phòng rõ ràng là một chuyện không được hợp lý cho lắm,vì dù sao hai
người cũng mới gặp mặt nhau lần đầu. Huống chi vé chuộc cái chết của hắn cũng không còn nhiều, không nên vì chuyện này mà bị trừ. Trên người hắn có thôi hồn phù nên hắn cũng có năng lực bảo mệnh nhất định .
Còn hai người Hầu Thiên Bạch, Tô Hàn cũng dựa vào vật bị nguyền rủa trên
người chờ đợi đến thời điểm kết thúc của màn đầu tiên trong khẩn trương. Kế tiếp, tình tiết sẽ hoàn toàn triển khai nên bộ phim kinh dị này rốt
cuộc sẽ phát triển thế nào thì hiện tại chưa ai đoán được.
Điều
khiến mỗi người trong bọn họ cảm thấy lo sợ bất an chính là...... Trong
phòng giam kia rốt cuộc đang giam giữ thứ gì? Mà chủ nhân rốt cuộc là
ai, vì sao phải kêu gọi nhiều người như vậy đến để “trông coi”?
Rất nhanh đã đến nửa đếm !
Bây giờ đã là ngày 1 tháng 7. Đồng thời cũng là kết thúc của màn đầu tiên của « Giam cầm chi thất ».
Kịch bản của màn thứ 2 sẽ được truyền vào trong đầu của mọi người......khi chuông đồng hồ điểm 12 giờ đêm.