Lưu Oánh và Triệu Tiểu Nhã nhìn thấy bộ dạng khi chết của Ngô Quân giống như trong kịch bản miêu tả khiến hai người mặt cắt không còn 1 chút máu !
Ngô Quân đã chết phải 1 lần trong kịch bản gốc của màn 2 và
màn 3, thậm chí trước đó hắn cũng đã thật sự chết, cũng may Diệp Tưởng
do sai lầm dẫn đến ng hắn mới có thể tìm được đường sống trong chỗ chết. Mà cả hai lần hắn chết ( trong kịch bản gốc) cũng có bộ dạng giống thế
này !
Toàn thân Lưu Oánh run rẩy không ngừng. Hơn nửa ngày sau
nàng mới nghĩ ra 1 cách,đó chính là cầu cứ 3 diễn viên lâu năm đang ở
lầu 1 ! Đây là biện pháp duy nhất trước mắt!
Nàng vội vàng đứng
lên, kéo tay của Triệu Tiểu Nhã rồi tựa vào khung cửa định chạy ra
ngoài, nhưng mà chân nàng mềm nhũn vô lực khiến nàng ngã lăn ra đất.
-Cứu tôi...... Cứu cứu tôi !
Nàng cố gắng hét thật lớn.
Mà lúc này ba người Vu Thần đang ở dưới lầu 1 cũng nghe được tiếng hét của nàng!
-Đây......
Vu Thần ngạc nhiên đứng dậy:
-Là...... là Lưu Oánh !
Tô Hàn và Diệp Tưởng cũng lập tức đứng dậy, sau đó ba người nhanh chóng vắt chân lên cổ chạy tới cầu thang!
Hành lang tối tăm trước mắt,cùng với cái xác nằm ngáng đường sau cửa ra vào
khiến Lưu Oánh sợ đến toàn thân mềm nhũn. Nàng tiếp tục gào lớn:
-Cứu mạng, cứu mạng, cứu mạng!
Trên mặt của Triệu Tiểu Nhã đã hoàn toàn không thấy vẻ ung dung đâu nữa. Nàng nắm chặt tay của Lưu Oánh rồi nói:
-Chúng ta, chúng ta không sao đâu !
Nhưng mà, đúng lúc này, cánh cửa ra vào của căn phòng bên cạnh đột nhiên bật ra ......
-Á!
Lưu Oánh sợ tới mức hồn phi phách tán. Hai người nàng và Triệu Tiểu Nhã bắt đầu chạy như điên!
Sau khi vọt tới lầu hai, tay của Vu Thần vẫn đút vào trong túi vảo, vừa
nhanh chóng chạy tới phía trước ! Không ngờ gặp phải chuyện không may
lại là diễn viên mới ! Tình tiết quả nhiên đã hoàn toàn thay đổi !
- Á!
Lúc này, từ ngã rẽ của hành lang phía trước, Triệu Tiểu Nhã đột nhiên vọt
ra. Sắc mặt lúc này của nàng tương đối kém, ch tới khi nhìn thấy đám
người Vu Thần thì sắc mặt nàng mới có vẻ khá hơn.
-Mau......
Nàng vội vàng chỉ về phía sau rồi nói:
-Lưu Oánh...... Mọi người nhanh đi cứu cô ấy đi !
Vu Thần cắn chặt răng lập tức chạy phóng về phía trước ! Tô Hàn và Diệp
Tưởng tự nhiên cũng không thua kém bám theo sau. Nhưng lúc đó đột nhiên
Triệu Tiểu Nhã giữ tay của Tô Hàn rồi nói:
-Đừng...... Đừng để tôi lại 1 mình ở chỗ này ! Hai người bọn họ đi cứu 1 người chắc là đủ rồi đúng không?
Triệu Tiểu Nhã lúc này xem ra vẫn còn sợ hãi, chứng tỏ phía trước nàng vẫn cố giả bộ mình vẫn bình tĩnh. Tô Hàn một lòng muốn kiếm vé chuộc cái chết, đương nhiên hắn muốn đi cứu Lưu Oánh. Hắn đẩy nàng ra rồi quát:
-Cô không sao đâu ! Tôi đi cứu người trước đã !
Vu Thần và Diệp Tưởng rẽ vào 1 hành lang khác rồi chạy về phía phòng của
Lưu Oánh. Hành lang cực kỳ tối tăm khiến Vu Thần nghĩ mãi mới cắn răng
lấy ra ngón tay đứt ! Dù sao trong nếu trong bóng đêm chẳng may có quỷ
hồn đột nhiên công kích hắn, hắn chưa chắc đã kịp lấy ra vật nguyền rủa ! Mà Diệp Tưởng vẫn chưa động thủ,vì dù sao đã có ngón tay đứt của Vu
Thần, còn giày cao gót của hắn để dành tới lúc quan trọng « đấm phát
chết luôn », tuyệt đối không thể lãng phí !
Cuối cùng,khi đang chạy trong đốt hành lang tối tăm đó đột nhiên có 1 bóng đen xuất hiện rồi bổ nhào vào trong lòng của Vu Thần!
Vu Thần hoảng sợ đẩy bóng đen kia ra, sau đó dùng di động để soi sáng. Bóng đen kia...... rõ ràng là Lưu Oánh !
Hai mắt của Lưu Oánh lúcn này gần như lồi ra,khuôn mặt bị máu tươi nhuộm
thành màu đỏ thắm! Bộ dạng hoảng sợ mà chết này khiến người ta sợ hãi
khi chứng kiến !
Ngô Quân và Lưu Oánh, chỉ trong 10 phút ngắn ngủi , đã lần lượt tử vong !
Thời gian 10 giây đã tới,Vu Thần nhanh chóng thu lại ngón tay đứt. Nhìn bộ
dáng đáng sợ của Lưu Oánh khi chết, Vu Thần bực tức thụi 1 quyền vào bức tường.
-Rốt cuộc là thứ gì ! Căn biệt thự này rốt cuộc đang che dấu thứ gì!
-Để tôi lên phía trước xem xét!
Diệp Tưởng cầm di động chiếu sáng tiếp tục đi về phía trước. Dù sao, di động là vật duy nhất mà bọn họ đem theo có thể chiếu sáng.
-Tôi cũng đi !
Tô Hàn làm sao để Diệp Tưởng độc chiếm vé chuộc cái chết. Hắn cũng lập tức bám sát theo sau!
Muốn nói không sợ hãi cũng không phải. Huống chi Diệp Tưởng cũng là diễn viên mới mới tham gia được 2 bộ phim kinh dị.
Nhưng mà, ở vào thời điểm này, đưa đầu phía trước cũng là một đao, rụt đầu về phía sau cũng là một đao. Việc đến nước này hắn đã không thể nào tiếp
tục lùi bước được .
Chỉ có thể tự mình đối đầu nguy hiểm mới có cơ hội gia tăng vé chuộc cái chết !
Vì thế, hắn dứt khoát đi tới, đưa điện thoại di động rọi tới phía trước,
đồng thời tay kia nắm chặt lấy chiếc giày cao gót. Hắn lúc này ngược lại hy vọng cái thứ không biết là cương thi hay quỷ hồn kia lao ra để hắn
có thể dùng giày cao gót .
Rốt cục,hắn đã đi tới cuối hành lang.
Hắn dựa người vào vách tường, tay cầm di động,bản thân tập trung đến mức nín thở. Mà Tô Hàn từ phía sau chạy tới,cũng áp sát mình vào vách
tường. Đối với Tô Hàn, trong bộ phim kinh dị này hắn vẫn chưa có cơ hội
kiếm được vé chuộc cái chết,nên hắn mặc dù biết nguy hiểm nhưng hắn vẫn
phải tiến tới.
Rốt cục, khi đi tới cửa phòng Lưu Oánh, hắn nhìn thấy xác của Ngô Quân đang nằm vắt ngang phía sau cửa ra vào!
-Điều này......
Sắc mặt của Diệp Tưởng biến đổi, còn Tô Hàn chỉ biết hít 1 hơi lạnh.
Cuối cùng, Ngô Quân vẫn là chạy trời không khỏi nắng. Đến tận đây rồi hắn vẫn chết.
Hầu Thiên Bạch, Lưu Oánh, Ngô Quân...... Đã chết ba người . Mà 2 diễn viên
mới mới chết đế ngay cả tên thật của bọn họ hai người cũng không
biết,phải nói là vô cùng đánh thương. Bản thân Diệp Tưởng cũng là 1
người mới, cho nên, trong lòng hắn cảm thương cho hai người họ. Khả năng để bọn họ hồi sinh vào lúc này gần như không có. Hắn hiện tại chỉ hy
vọng bản thân sẽ không dẫm vào vết xe đổ của hai người họ.
Tô Hàn nuốt nước miếng, cuối cùng,hắn tiến lên bước vào trong gian phòng!
Trong phòng không một bóng người. Chỉ thấy ly cà phê đang mới uống được 1 nửa vẫn còn đặt trên bàn,hơi nóng vẫn bốc lên nghi ngút. Ngoài ra tất cả
đều rất bình thường.
Cuối cùng...... chẳng thu được gì cả.
Mười phút sau.
Người nữ diễn viên mới duy nhất còn sống sót Triệu Tiểu Nhã bắt đầu kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối cho mọi người nghe.
-Sao có thể như vậy được......
Sắc mặt Vu Thần càng ngày càng khó coi .
-Tôi...... Tôi phải làm gì đây? Tôi không muốn chết ! Ngay cả Lưu Oánh cũng chết rồi......
Triệu Tiểu Nhã xem ra cũng sắp suy sụp . Dù tố chất tâm lý của nàng so với tố chất tâm lý của các diễn viên mới khác tốt hơn 1 chút, nhưng rõ ràng
cũng chỉ có giới hạn.
Buổi tối hôm nay......có còn diễn ra chuyện gì nữa không?
Trước khi màn 3 kết thúc, màn 4 bắt đầu, không có ai dám mạnh mồm tuyên bố không có chuyện gì xảy ra.
-Khi kiểm nghiệm xác của Ngô Quân, tôi phát hiện được vật này.
Vu Thần lúc này lấy ra một chiếc chìa khóa.
Chiếc chìa khoá có thể mở được cánh cửa dưới tầng hầm.
-Kiểu dáng của loại chìa khoá này xem ra
khá là cổ. Hơn nữa...... Hình như chính là chiếc chìa khoá của căn phòng dưới tầng hầm.
Bầu không khí lúc này thật nặng nề.
Đã chết ba người . Trước mắt giống như mọi người đang từng bước từng bước bước tới đường cùng.
Nhưng mà có nên mở cánh cửa dưới tầng hầm ra không? Sau khi mở cánh cửa dưới
tầng hầm , có thể sẽ tìm được vật bị nguyền rủa mới, hay sẽ lâm vào hoàn cảnh vô phương cứu chữa?
-Có thể mở ra cánh cửa dưới tầng ngầm sao?
Tô Hàn lập tức cầm lấy chiếc chìa khoá rồi không ngừng vuốt ve:
-Phải rồi, loại chìa khóa dài thế này bây giờ rõ ràng đã rất hiếm. Chẳng lẽ
nó thật sự là...... Nhưng mà vì sao trên người của Ngô Quân lại có chiếc chìa khoá này?
-Tôi cũng không biết.
Vu Thần cầm lại chiếc chìa khoá.
-Người cũng đã chết rồi, nên chúng ta sẽ không thể biết được chìa khoá này xuất hiện ở chỗ nào.
Lúc này, mọi người quay mặt nhìn nhau.
Tuy rằng ai cũng biết với chiếc chìa khóa này cánh cửa căn phòng dưới tầng
hầm có thể mở ra. Nhưng mà,sau khi mở nó ra thì chuyện gì sẽ xảy ra?
Vẫn còn phải đợi tới sáng ngày mai ! Thời gian dài như vậy có thể xảy ra
rất nhiều chuyện. Cho dù có nghĩ thế nào cũng không ai dám đứng ra đánh
cuộc.
Mà Diệp Tưởng bây giờ vẫn chưa kiếm được cách bổ sung vé chuộc cái chết.
Không chỉ như vậy, vé chuộc cái chết mà hắn đang nợ, hiện tại biến thành -225 tấm vé chuộc cái chết !
Nếu tình hình còn tiếp tục diễn ra theo chiều hướng này, chỉ cần hắn sử
dụng một lần vật bị nguyền rủa, khi đó vé chuộc cái chết mà hắn đang nợ
gần như sắp đạt tới giới hạn cho phép là -500 tấm! Khi đó, cho dù có
muốn tri chả 150 tấm vé chuộc cái chết để sử dụng vật bị nguyền rủa cũng không được !
Đến lúc đó...... Diệp Tưởng sẽ chỉ là 1 diễn viên mới rất bình thường giống như khi hắn vừa tham gia đóng « Xe khách khủng bố »!
Đến lúc đó, đến lượt hắn bị mất mạng, hắn cũng chỉ còn cách bỏ chạy hoặc
trông chờ vào sự che chở của người khác! Khi vé chuộc cái chết càng ngày càng âm nặng......
Có biện pháp nào không?
Còn biện pháp nào nữa đây?
Diệp Tưởng cẩn thận hỏi qua những người khác. Gia tăng vé chuộc cái chết
thường thường đều là chủ động đối diện với nguy hiểm,phải tìm cách sống
sót trong lúc nguy hiểm nhất. Còn nếu chủ động khai thác tình tiết,
giống như đi một nơi vô cùng thần bí và khủng bố mà tình tiết không yêu
cầu để tìm được thêm những thông tin và manh mối mới , vân vân, cũng đều có thể gia tăng vé chuộc cái chết.
Trước mắt, cho dù nghũ thế
nào, cũng chỉ có 1 biện pháp đó là khai thác tình tiết, hay nói cách
khác...... chính là dùng chiếc chìa khoá kia để mở cửa tầng hầm!
Rất nhanh, đêm đã về khuya.
Diệp Tưởng không thể ngủ được. Không, phải nói là muốn ngủ cũng không cách nào chợp mắt được.
Mọi người lúc này đều đang ở trong phòng khách.
-Đi xuống thôi.
Diệp Tưởng bỗng nhiên thở sâu, nói:
-Chúng ta xuống tầng hầm thôi !
Vẻ mặt của mọi người đều tái đi khi nghe hắn nói điều này.
-Cậu đừng đùa chứ, Trương Hoa !
Tô Hàn chỉ vào hắn nói:
-Chẳng lẽ cậu...... cậu muốn......
-Tôi có suy tính của tôi. Chìa khóa cứ tạm thời do anh bảo quản đi, Liễu Hải Bình. Chúng ta có đi xuống cùng nhau hay không cũng do anh quyết định.
Nhưng tôi đã nghĩ qua rồi, tôi nhất định phải đi xuống.
Khi màn
thứ tư bắt đầu, lúc đó lời thoại chỉ khi đến lúc mới được cung cấp,hơn
nữa cũng chỉ có thể biết trước hành vi và lời nói của mình,nên căn bản
không có chuyện có thể biết trước mình sẽ chết lúc nào,sau này sẽ có
chuyện gì xảy ra.
Như vậy, hắn không thể để vé chuộc cái chết của mình bị âm khi thang gia đóng trong màn thứ 4 !
Hắn thà......bây giờ đánh cuộc 1 keo!
Giống như điều mà lúc đầu Hầu Thiên Bạch đã làm!
Đây là lựa chọn mà hắn rút ra từ những kinh nghiệm xương máu !
Đám người Phương Lãnh, Bạch Vũ Sóc, Lý Duy Tư đều có nói quá, nếu trong
phim kinh dị chỉ tìm cách tránh né mạo hiểm, cuối cùng ngược lại sẽ trở
thành người chết sớm nhất. Chỉ khi can đảm mạo hiểm sinh mệnh đi đối đầu với nguy hiểm để kiếm vé chuộc cái chết mới có thể kiếm được 1 con
đường sống!
Diệp Tưởng dù sao cũng chỉ là một diễn viên mới.
Trong lòng hắn luôn nghĩ trước hết cứ cố gắng sống sót, đợi sau này có
được càng nhiều năng lực bảo mệnh mới đi liều lĩnh 1 phen. Nhưng mà bây
giờ hắn mới phát hiện suy nghĩ của hắn mới ngây thơ dường nào . Trong bộ phim kinh dị chân thực này, điều này căn bản không phải là con đường
sống sót, mà ngược lại nó lại là con đường dẫn đến tử vong!
Phá rồi lại lập, đặt bản thân vào chỗ chết để tìm được con đường sống!
Đây mới là con đường sống sót duy nhất trong những bộ phim kinh dị chân thực được « Rạp chiếu phim địa ngục » công chiếu!
Ngoài ra, không còn con đường nào khác !
-Tôi phải xuống tầng hầm.
Ánh mắt của Diệp Tưởng lúc này phi thường kiên định.
-Dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng không thể lùi bước !
Tiếp đó, hắn nhìn Tô Hàn, rồi lại nhìn Vu Thần,rồi hỏi bọn họ với giọng điệu chém đinh chặt sắt:
-Các ngươi, dám cùng ta cùng nhau đi xuống sao?
-Mọi người có dám hay không?