Cùng lúc đó, trong phòng sách biệt thự nhà Giang Hằng, Giang Hằng đang video call với Vương Vy Vy, người bạn cùng lập nghiệp kiêm bạn thân của Thẩm Mộng Thần.
Trong video, Vương Vy Vy mặc áo ngủ lụa màu trắng bạc, tóc dài xõa tung trước ngực.
Cô đột nhiên nhận được cuộc gọi video call của Giang Hằng, cũng làm cô vô cùng hoảng sợ.
“Chủ...!Chủ tịch Giang...!Trễ thế này rồi, anh tìm tôi có việc gì không?” Vương Vy Vy hơi căn thẳng nói với Giang Hằng.
Đương nhiên cô cũng không cho rằng Giang Hằng có ý đồ gì với cô.
Thật sự là dựa vào thân phận địa vị của Giang Hằng, muốn loại phụ nữ nào mà không có chứ? Có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm hơn cô.
Đương nhiên bản thân Vương Vy Vy cũng không tệ, cũng là một cô gái khá xinh đẹp.
Giang Hằng cười nhẹ nhìn Vương Vy Vy, khẽ gật đầu nói: “Cô Vương, ngày mốt chính là ngày anh cả của tôi chính thức tiếp nhận Tập đoàn Cửu Châu, mời cô sấng ngày một nhất định phải có mặt ở Nam Giang, đồng thời, vì tỏ lòng biết ơn của chúng tôi đối với cô, chúng tôi đặc biệt mời cô đến nhận vị trí chủ quản hoạt động chi nhánh thứ năm của Tập đoàn Cửu Châu, lương mỗi tháng một trăm năm mươi triệu, cộng thêm tiền thưởng, tôi vô cùng chờ mong cô Vương sẽ gia nhập với chúng tôi.”
“Hả? Chuyện này...!Chủ tịch Giang, anh...!anh đang mời tôi? Đãi ngộ cao như thế? Không không không, tôi không xứng đáng với mức lương này đâu...” Vương Vy Vy nhanh chóng xua tay.
Giang Hằng cười lắc đầu: “Không, cô rất xứng đáng, thậm chí đãi ngộ chúng tôi đưa ra còn là thấp, so với những gì cô đã giúp anh tôi, chút này thật sự không tính là gì cả, xin cô Vương đừng chê...”
Cho dù Vương Vy Vy có ngốc thì Giang Hằng cũng đã nói hai lần là cô từng giúp anh của anh, Vương Vy Vy giống như đột nhiên nhớ ra gì đó, nhanh chóng hỏi Giang Hằng: “Chủ tịch Giang, ý anh là Lâm Chi Diêu và Mộng Thần đã làm huề rồi sao?” Mặt Vương Vy Vy hiện lên chút mong đợi.
Giang Hằng cười gật đầu: “Ừ, anh cả và cô Thẩm đã kết hôn lại vào mấy hôm trước.
Cho nên sáng ngày mốt anh cả muốn cho cô Thẩm một bất ngờ lớn và một lần cần hôn đầy lãng mạn, còn có một ngày nữa, cho nên cho dù như thế nào cũng mời cô Vương quay về Nam Giang.
Dù sao nếu lúc trước cô không nói những lời đó với cô Thẩm thì cô ấy và anh cả cũng sẽ bỏ lỡ nhau rất lâu...”
“Được được, được tôi sẽ đi, yeah! Ha ha, tối đoán chắc ngày mốt Mộng Thần sẽ cảm động khóc mất, thật chờ mong, bây giờ tôi đang ở Yên Kinh, tôi lập tức đi đặt vé, ngày mai chắc chắn sẽ chạy đến Nam Giang...”
Giang Hằng cười nhẹ, sau đó anh thu nụ cười trên mặt lại, hít sâu, sắc mặt vô cùng nghiêm túc cúi người với Vương Vy Vy: “Lại chân thành cảm ơn cô Vương một lần nữa, vào mười giờ sáng ngày ba mươi, tại khách sạn Bán Nguyệt Loan ở thành phố Nam Giang, tôi chờ mong cô đến tham dự...”
Cùng lúc đó, nơi ở của Lâm Thị ở Yên Kinh, trong phòng thờ Lâm Thị trống trãi lạnh lẽo, Lâm Diễn mặc áo tôn trung sơn màu đen ngồi một mình trong bóng đêm, ánh trắng ngoài cửa hắt vào, chỉ chiếu sáng một nửa trước của phòng thờ, mà ông vẫn còn ngồi trong khoảng tối.
Sa đó một người đàn ông cũng mặc áo dài màu đen không thấy rõ mặt xuất hiện ở bên cạnh ông.
Người đàn ông kia trầm thấp nói: ‘Ông chủ, sáng ngày mốt cậu chủ sẽ cầu hôn với cô Thẩm Mộng Thần của nhà họ Thẩm ở thành phố Nam Giang, hơn nữa chính thức tuyên bố tiếp nhận vị trí chủ tịch Tập đoàn Cửu Châu.”
“Hồ đồ! Hừ! Nó là người thừa kế đầu tiên trong Lâm Thị, không ngờ lại đi cưới một người phụ nữ ở nơi nhỏ bé đó! Nó bảo tôi để mặt mũi ở đâu đây? Để Lâm Thị để mặt mũi ở chỗ nào? Tôi không đồng ý!” Lâm Diễn đột nhiên vỗ cái bàn ngay trước mặt, giọng điệu lạnh lùng âm u.
Người đàn ông đứng phía sau Lâm Diễn từ tốn nói: “Ông chủ ông biết ông không đồng ý cũng chẳng có tác dụng gì...” Người đàn