Vương Thu Cúc lại không nhúc nhích, mà cứ trực tiếp sấn tới kéo cánh tay của Lâm Chi Diêu, kéo về phía ngoài cửa: “Không được, cậu hôm nay bắt buộc phải đi cùng tôi, nhất định phải cùng tôi đi tìm Mộng Thần!”
“Cút...” Cánh tay Lâm Chi Diêu bỗng dùng sức hất thì hất Vương Thu Cúc sang một bên. Sau đó đi vào bên trong, cũng không muốn quan tâm người phụ nữ Vương Thu Cúc này.
Vương Thu Cúc bị Lâm Chi Diêu hất ngã ra đất, điều này nếu đổi lại một năm trước, bà ta chắc sớm đã lao đến Lâm Chi Diêu, dùng cái loại quyền cước tay chân, nhưng lúc này bà ta lại không dám, bà ta thấy Lâm Chi Diêu không thèm để tâm đến bà ta. Ánh mắt của bà ta đột nhiên nhìn lên người của Trần Viên Viên, Vương Thu Cúc đứng dậy, túm lấy tay của Trần Viên Viên.
Giọng điệu chua ngoa: “Còn cả cô! Cô gái, tôi không ngờ tâm cơ của cô lại sâu như thế, cô hôm qua nói với tôi thế nào? Cô không phải nói cô chỉ là em gái của cậu ta thôi sao? Cô bây giờ thế nào lại trở thành bạn gái của con rể tôi rồi hả? Cô cướp chồng của con gái tôi, cô còn biết xấu hổ nữa hay không? Cô...”
“Dì à, tôi không phải, dì nghe tôi giải thích...” Trần Viên Viên khẩn trương đến mức sắp khóc rồi, muốn giải thích với Vương Thu Cúc. Trần Viên Viên là một cô gái tốt, tâm địa lương thiện, bị Vương Thu Cúc mắng như thế, cô ta trước giờ chưa từng gặp phải.
Ý lạnh trên người Lâm Chi Diêu càng lúc càng dày, anh hít sâu một hơi, nắm chặt tay của Trần Viên Viên, anh không muốn quan tâm đến Vương Thu Cúc, vì thế kéo Trần Viên Viên đi vào trong công ty.
Nhưng Vương Thu Cúc căn bản không để cho Lâm Chi Diêu và Trần Viên Viên đi, bà ta tiếp tục kéo cánh tay của Trần Viên Viên, liều mạnh kéo ra ngoài, dùng sức rất lớn. Trần Viên Viên kêu á một tiếng, nước mắt rơi xuống.
“Cô còn khóc? Cô còn có mặt mũi mà khóc? Tuổi của cô còn trẻ mà lại đi cướp chồng của người khác, cô còn biết xấu hổ không? Tuổi cô còn nhỏ, còn chưa tốt nghiệp đại học phải không, thế nào học làm tiểu tam cho người ta rồi? Phá hoại gia đình của người khác, cô sao lại không biết xấu hổ như thế, mọi người mau lại mà xem, đây chính là nhân viên của công ty các người... mọi người mau lại mà xem tiểu tam này...” Vương Thu Cúc ở cửa của công ty Thiên Hải mà gào to...
Chát... Lâm Chi Diêu bỗng xoay người tát vào mặt Vương Thu Cúc một cái thật mạnh. Lập tức khiến Vương Thu Cúc lảo đảo ngã ra đất... Lâm Chi Diêu không nhịn được nữa rồi, Vương Thu Cúc thật sự quá ác độc. Lúc này ý nghĩ muốn giết chết bà ta Lâm Chi Diêu cũng có, một cỗ sát ý âm lãnh đã tỏa ra từ trên Lâm Chi Diêu...
Mà lúc này đang là giờ cao điểm đi làm, tập đoàn Thiên Hải là doanh nghiệp lớn trong top 500 doanh nghiệp mạnh nhất toàn cầu, nhân viên có có hơn ngàn người. Lúc này không đến một phút ngắn ngủi, xung quanh đã vây kín người, hàng chục lên tới hàng trăm cũng có.
Vương Thu Cúc sau khi bị Lâm Chi Diêu đáng ngã ra đất, cũng không dám chọc Lâm Chi Diêu nữa, nhưng giả bộ chính là sở trường của bà ta. Lúc này Vương Thu Cúc dứt khoát ngồi trên đất không chịu đứng dậy.
Lập tức Vương Thu Cúc dần sụt sịt khóc lóc nói: “Con rể đánh mẹ vợ, ôi, cái số của con gái tôi sao lại khổ như vậy chứ, con gái à, đều là mẹ có lỗi với con, đều là mẹ vô dụng...”
Đám người xung quanh thấy Vương Thu Cúc khóc đến trời đất mịt mù như vậy, khóc thảm thương như thế, lúc này đưa tay chỉ, bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ vào Lâm Chi Diêu và Trần Viên Viên. Rất nhiều người nói chuyện rất khó nghe...
“Cô gái này là nhân viên của công ty chúng ta sao? Trời ạ, hồ ly tinh, trông cũng khá xinh đẹp, quả nhiên không biết xấu hổ...” Một nữ nhân viên mắng nhỏ Trần Viên Viên.
“Đúng thế, thật sự không ngờ, tuổi còn trẻ mà đã học cách câu dẫn chồng của người khác rồi, thật sự không biết xấu hổ...” Lại có một người chỉ chỉ trỏ