Sau khi bị Chiêm Đông Minh quở trách, cuối cùng Chiêm Thế Bác cũng hiểu rõ thân phận thật của Trần Thanh Xuyên, cũng biết rõ mình bị ăn mấy cái tát kia thật sự không oan uổng.
Anh ta vốn tưởng rằng Trần Thanh Xuyên là người cùng cấp bậc với mình, nhưng đến bây giờ anh ta mới phát hiện ra người ta cao hơn anh ta rất nhiều cấp bậc, giữa hai người hoàn toàn không có khả năng so sánh, huống chi là sản nghiệp của hai nhà...! Trước đây Chiêm Đông Minh cạnh tranh với Trần Thanh Xuyên cũng chỉ là lĩnh vực xây dựng cơ bản, dù gì đây cũng là thế mạnh của gia đình anh ta, nhưng bàn về cạnh tranh toàn diện thì...!mười thậm chí một trăm tập đoàn Đông Minh cũng không bằng.
"Bố, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"
Lúc này, Chiêm Thế Bác thật sự hoảng loạn, chỉ sợ chọc Trần Thanh Xuyên không vui thì tương lai xán lạn của anh ta sẽ hoàn toàn bị đảo lộn.
Nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn của Chiêm Thế Bác, Chiêm Đông Minh thật sự không biết phải đánh giá thế nào.
Anh ta đã ý thức được sai lầm, nhưng lại biểu hiện quá sợ sệt, thật sự khác xa một trời một vực với bạn cùng trang lứa như Trần Thanh Xuyên.
Ông ta cũng không biết làm cách nào để bồi dưỡng ra nhân tài như Trần Thanh Xuyên.
Nhưng trước mắt không phải là lúc để nói chuyện này, nên ông ta cũng không nghĩ gì nữa, mà nói ra sự thật.
Sau khi Chiêm Thế Bác biết những chuyện mình làm chỉ hạ thấp mười phần trăm lợi nhuận của công ty, thì thở phào nhẹ nhõm.
"May quá, may quá, không nhiều, không nhiều chút nào."
Đánh giá của anh ta suýt chọc Chiêm Đông Minh tát cho anh ta một bạt tai nữa.
Đúng là thế hệ đi trước vất vả kiếm tiền, thế hệ sau bán không đau lòng, con trai ông ta đã làm tổn thất mười phần trăm, vậy mà bây giờ anh ta lại nói không nhiều chút nào, đúng là...
Nhưng nếu xét ở một góc độ khác thì cũng đúng, so với việc hợp tác với tập đoàn Đại Minh thì mười phần trăm này thật sự không nhiều chút nào.
Do đó sau khi dạy bảo Chiêm Thế Bác, Chiêm Đông Minh đã đồng ý thỏa thuận mười phần trăm.
Mọi chuyện coi như đã được giải quyết, con trai cũng biết sai rồi, trong lòng Chiêm Đông Minh đã nhẹ nhõm hơn.
Nhưng trên thực tế, rõ ràng ông ta đã nhẹ nhõm quá sớm, cũng chưa thật sự hiểu rõ Chiêm Thế Bác.
Sau khi rời khỏi công ty, Chiêm Thế Bác vốn vẫn còn hoang mang bỗng trở nên giận dữ.
Thật ra anh ta cũng không phải đột nhiên nổi nóng, mà là càng nghĩ về chuyện này càng cảm thấy khó chịu.
Dựa vào cái gì mà anh ta lại vô duyên vô cớ đưa mười phần trăm lợi nhuận cho Trần Thanh Xuyên? Mặc dù anh ta đã trêu chọc Trần Thanh Xuyên và tập đoàn Đại Minh, mặc dù tập đoàn Đại Minh thật sự rất lớn mạnh, nhưng dù gì nhà của anh ta mới là đầu rồng, hơn nữa cũng có thế lực nhất định.
Anh ta cứ như thế cầu xin Trần Thanh Xuyên tha thứ ư? Nghĩ đến gương mặt quyến rũ của Tô Tuyết, anh ta cảm thấy không cam tâm.
Do đó sau khi ngẫm lại, trong lòng Chiêm Thế Bác lại nảy ra một ý tưởng mới.
Anh ta muốn Trần Thanh Xuyên thất bại tan tác quay trở về ở địa bàn này, anh ta muốn tập đoàn Đại Minh rút lại đề nghị tăng giá mười phần trăm, anh ta muốn Tô Tuyết cam tâm tình nguyện trở thành người phụ nữ của anh ta, anh ta muốn cả thế giới này nhìn thấy, ai mới là chủ nhân thực thụ của vùng đất này.
"Trần Thanh Xuyên đúng không? Cậu cả tập đoàn Đại Minh đúng không? Tôi cứ không phục đấy, tôi phải cho anh mở mang tầm mắt về bóng tối của xã hội."
Nếu không đi được đường thẳng, vậy thì Chiêm Thế Bác sẽ quyết định đi đường ngang ngõ tắt.
Anh ta đã làm mưa làm gió ở mảnh đất này nhiều năm như vậy, cũng biết chút đường lối, nhất là mấy nhân vật lớn.
Vì thế đêm hôm đó, anh ta đã đi gặp Ngô Thế Hùng – ông trùm nổi tiếng ở trong tỉnh.
Theo anh ta thấy, Ngô Thế Hùng không hề tầm thường, chắc chắn là nhân vật tai to mặt lớn tiếng tăm lừng lẫy, mặc dù dưới danh nghĩa cũng có sản nghiệp đứng đắn, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ con người ông ta.
Ông ta không kiếm cơm bằng sản nghiệp đứng đắn, mà chủ yếu dựa vào sản nghiệp ở trong bóng tối kia.
Hôm nay, Chiêm Thế Bác đến gặp Ngô Thế Hùng, để nhờ ông trùm Ngô ra mặt, giúp anh ta trừng trị Trần Thanh Xuyên.
Có ông trùm tầm cỡ như Ngô Thế Hùng ra mặt, anh ta hoàn toàn có lý do để tin chắc rằng Trần Thanh Xuyên sẽ bị trừng trị.
Thậm chí anh ta đã suy nghĩ xong, đến lúc đó Trần Thanh Xuyên sẽ bị Ngô Thế Hùng trừng trị một trận, thành thật rút lui mười phần trăm lợi nhuận, hơn nữa còn ngoan ngoãn dâng Tô Tuyết cho anh ta, rồi anh ta sẽ tràn đầy tự tin khi đối mặt với ông cụ.
Anh ta phải cho mọi người nhìn thấy rõ, rốt cuộc Chiêm Thế Bác anh ta có năng lực