Bị Hàn Thiếu Thái chế giễu và quở mắng trước mặt Trần Thanh Xuyên và Tô Tuyết, Tôn Lộ tái mặt, trông rất khó coi, nén giận lại.
Nếu cô ấy thực sự làm chuyện gì đó, đừng nói là bị mắng, cho dù bị đánh cô ấy cũng sẽ không oán trách, nhưng rõ ràng cô ấy không làm gì cả!
“Hàn Thiếu Thái, tốt nhất hôm nay anh nói rõ cho tôi, nếu không tôi sẽ thành toàn cho anh, cho anh đội nón xanh luôn!”
Tôn Lộ hoàn toàn tức giận đến cực điểm, nào có như vậy, chỉ dựa vào hai bức ảnh mà đã vu oan cho cô ấy, đúng là vô lý mà.
Và thái độ bực tức của Tôn Lộ cũng khiến Hàn Thiếu Thái tức giận.
Anh ta tức giận gầm lên: “Tự cô làm chuyện mất mặt mà còn đòi nói lý ư, còn dám quát tháo với tôi ư?”
“Nè, nè, nè, tự cô xem hai bức ảnh này đi.
Cô nói rõ cho tôi xem nội dung của hai bức ảnh này, tại sao chưa đầy một tiếng đồng hồ mà cô lại thay đồ, hơn nữa còn không mang tất chân, cô nói đi!”
“Vốn dĩ tôi còn định chừa cho cô chút thể diện, nhưng đây là cô không biết xấu hổ!”
“Tôi thực sự không thể hiểu được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cô cởi tất chân ở ngay trong văn phòng của Trần Thanh Xuyên.
Cô nói xem, có bản lĩnh thì hãy giải thích rõ chuyện này đi!”
Hàn Thiếu Thái tức giận hét lên, theo anh ta, Tôn Lộ có quan hệ không trong sạch với Trần Thanh Xuyên, nếu không, tại sao cô ấy lại cởi loại quần áo như tất chân ra chứ? Điều này hoàn toàn không thể giải thích được.
Mà câu hỏi của Hàn Thiếu Thái cũng khiến Tôn Lộ nở một nụ cười, nhưng đó là một nụ cười chế giễu.
“Chỉ vì chuyện này mà anh nghi ngờ tôi và Trần Thanh Xuyên có quan hệ không trong sạch, đúng không?”
“Hàn Thiếu Thái ơi là Hàn Thiếu Thái, anh thật thú vị, đầu óc anh giỏi tưởng tượng như vậy, sao không đi làm nhà biên kịch cho rồi.”
Sau khi chế giễu Hàn Thiếu Thái và không cho anh ta có thêm cơ hội để nói, Tôn Lộ lại nhìn Tô Tuyết.
“Tiểu Tuyết, chẳng lẽ cô cũng cho rằng tôi và bạn trai cô đã xảy ra quan hệ không trong sạch à?”
Tô Tuyết lắc đầu theo bản năng, cô thực sự không nghĩ như vậy, cô vẫn nguyện tin tưởng Trần Thanh Xuyên.
Sau khi Tô Tuyết lắc đầu thay cho câu trả lời, Tôn Lộ gật đầu rất tán thành.
“Cô không tin là được rồi, bởi vì tôi và Trần Thanh Xuyên hoàn toàn trong sạch, trên không thẹn với trời, dưới không hổ với đất, căn bản không như những gì Hàn Thiếu Thái nói nhảm.”
“Hàn Thiếu Thái, không phải anh muốn biết hôm qua đã xảy ra chuyện gì à? Được, tôi sẽ nói cho anh biết, giờ tôi sẽ nói cho anh biết đã xảy ra chuyện gì.”
Sau đó, Tôn Lộ đã thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra ngày hôm qua.
Khi biết được do Tôn Lộ không cẩn thận làm đổ trà lên người, vì vậy Trần Thanh Xuyên đã tìm quần áo đồng phục cho cô ấy thay, sau đó Tô Tuyết chợt nhận ra rằng, quả thực nếu cô gặp tình huống như vậy thì cũng sẽ làm thế, nếu không chẳng lẽ để Tô Tuyết mặc bộ đồ ướt sũng ra ngoài hay sao?
Trong lòng Tô Tuyết thở phào nhẹ nhõm, cô cũng thầm cảm thấy may mắn vì mình đã không suy đoán lung tung và làm tổn thương trái tim của Trần Thanh Xuyên.
Đồng thời, cô cũng cảm thấy rằng Trần Thanh Xuyên thực sự xứng đáng với sự tin tưởng của cô, sẽ không làm những chuyện có lỗi với cô.
Nhưng Tô Tuyết tin, còn Hàn Thiếu Thái thì không.
Anh ta cười nhạt: “Cô tưởng nói vậy thì tôi sẽ tin à? Còn nói tôi nên đi làm biên kịch, sao cô không đi làm biên kịch thì có!”
“Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, cô cho tôi là đồ ngốc à?”
“Còn nữa, không phải cô bị phỏng sao? Đến đây, cởi quần áo ra cho tôi xem nào, xem cô bị phỏng ở đâu nào? Sẽ không phải ngay cả một dấu vết cũng không có đó chứ? Nếu cô cho tôi xem có vết phỏng, tôi sẽ tin cô, nếu không có, hừ!”
Trần Thanh Xuyên nhìn dáng vẻ Hàn Thiếu Thái quay đầu sang một bên mà rất muốn đánh cho anh ta một trận.
Rõ ràng không chỉ anh nghĩ như vậy, mà Tôn Lộ cũng nghĩ như vậy, thậm chí còn hơn thế nữa.
Ngay sau đó, Tôn Lộ tức giận tát vào mặt anh ta: “Hàn Thiếu Thái, anh thật vô liêm sỉ!”
“Tôi là vợ của anh, mà anh lại kêu tôi cởi quần áo trước mặt người khác để cho anh xem vết phỏng hả? Anh là đồ đầu heo sao?”
Hàn Thiếu Thái bị tát nên rất