Vốn là cô gái kia đang chạy trên máy chạy bộ đối diện với Cao Phong bên này, nhưng lúc này cô ấy đang quay lại nhìn người đàn ông kia nên chỉ để lại cho Cao Phong một bóng lưng.
.
Nếu không kiên trì tập luyện trong năm sáu năm thì có lẽ khó mà có được vóc dáng này.
Lúc này, nghe thấy bên đây có động tĩnh, mọi người xung quanh đều nhìn lại đây.
Khi họ nhìn thấy cô
gái kia thì cũng không có phản ứng gì, nhưng khi trông thấy người đàn ông kia thì đều sửng sốt.
"Mẹ nó, đây không phải là anh Sơn, Trần Quốc Sơn sao? Anh Sơn mà cũng đến câu lạc bộ thể hình Phong Minh ư?"
"Nghe nói anh Sơn là khách hàng lâu năm của câu lạc bộ thể hình Phi Vân đấy. Anh ấy đã tập ở đó mấy năm, anh ấy là khách quên ở đó đấy."
"Cũng không phải vậy, chỉ cần thành quả tập thể hình của anh Sơn thôi là đã quá đủ để quảng cáo rồi."
"Điều đáng sợ nhất không phải là cái này, nghe nói trong ba năm anh ấy ở câu lạc bộ thể hình Phi Vân, không một ai có thể vượt qua sức mạnh anh ấy."
"Một cú đấm của anh ấy có thể đánh ra sức mạnh gần hai trăm cân! Phải biết rằng, một đấm toàn lực của người đàn ông trưởng thành còn không vượt quá một trăm năm mươi cân."
"Tuy nhiên, ai cũng biết Trần Quốc Sơn bị cái ấy ấy, thấy phụ nữ là không đi được..." %3D
Khi mọi người nhìn thấy Trần Quốc Sơn đều có chút kinh ngạc.
Thật sự là bởi vì Trần Quốc Sơn kia trong giới tập thể hình này chính là một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy!
"Tại sao anh lại chụp ảnh tôi?" Cô gái vừa thẹn vừa giận nhìn về phía Trần Quốc Sơn quát.
Vừa rồi, cô đang nghiêm túc chạy trên máy chạy bộ, nhưng lại bị Trần Quốc Sơn chụp ảnh.
"Tôi nói này người đẹp, có phải là cô có gì nhầm lẫn gì không?"
"Tôi vốn chỉ đi ngang qua đây thôi, cô không cần cứ nhất định phải cản đường tôi như vậy chứ?"
"Tôi không hề trực tiếp nhào tới mà, cho dù có thật thì, hì hì..."
Trần Quốc Sơn cười hề hề, ánh mắt quét lên người cô gái, trông vô cùng xấu ха.
Vài thanh niên tập thể hình phía sau cũng cười chế nhạo.
Người vây xem xung quanh rất nhiều nhưng không có ai đứng ra ngăn cản.
Dù sao thì Trần Quốc Sơn cũng là người có tên tuổi ở đây, không ai dám động vào gã ta!
"Anh!" Cô gái nghe xong thì càng xấu hổ và giận dữ, tức giận mắng: "Anh là đồ để tiện! Lưu manh!"
Trần Quốc Sơn nghe vậy nháy mắt sắc mặt trở nên u ám, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô gái nói: "Cô nói cái gì? Cô dám mắng tôi?"
"Vốn dĩ là cô cản đường của Trần Quốc Sơn tôi, không những không xin lỗi còn dám mắng tôi, trong ba năm nay, cô chính là người đầu tiên dám làm như vậy!"
"Hôm nay tôi phải cho cô biết thế nào là lễ độ!" .
Trần Quốc Sơn cười lạnh một tiếng, gã ta thật sự dám giơ tay bắt lấy cô gái, lòng bàn tay hướng về chỗ khiến người ta xấu hổ.
Cô gái sợ hãi kêu lên, vội vàng lùi lại.
Thế nhưng phía sau cô là một hàng máy chạy bộ, cô có thể lùi đi đâu được?
Ánh mắt Cao Phong lãnh đạm, chuẩn bị tiến lên ngăn cản.
Nói thế nào thì phòng tập thể hình Phong Minh này cũng là do một tay anh lập ra, sao có thể để Trần Quốc Sơn tự do làm loạn được?
"Anh Sơn, anh Sơn, đây là khách hàng của phòng tập thể hình chúng tôi, mong anh giữ thể diện cho tôi với."
Đúng lúc này, một nhân viên của câu lạc bộ thể hình Phong Minh chạy đến với nụ cười trên môi.
Trông thấy cảnh này, Cao Phong vừa mới giơ chân lên lại rút về.
Bất kẻ là ở đâu, muốn trở nên lớn mạnh cũng không thể chỉ dựa vào ông chủ, nhân viên còn quan trọng hơn.