"Đấy là đương nhiên, cho dù là khu dân cư Khu dân cư Phương Đông, chúng ta cũng có thể tới thăm quan."
Nguyễn Văn Hạo muốn nói là biệt thự Khu dân cư Phương Đông nhưng suy nghĩ lại khả năng kinh tế của mình thì chỉ nói gập ngừng nửa câu.
"Không cần..." Kim Tuyết Mai kiên nhẫn đến cực hạn, cô muốn rời đi.
Mặc kệ Nguyễn Văn Họa có phải là khách hàng quan trọng của công ty hay không, Kim Tuyết Mai không kiên nhẫn nổi nữa.
Vì khách hàng công việc mà ly hôn với Cao Phong? Vớ vẩn!
Nhưng Kim Tuyết Mai chưa nói hết câu thì nghe thấy một tiếng gầm rú của xe, bất giác mà quay lại nhìn.
Không những Kim Tuyết Mai, nhưng người khác cũng quay lại nhìn, bởi vì âm thanh gầm rú này quá lớn.
Tiếng gầm xe này không thua gì so với tiếng xe thể thao! Mời đọc truyện trên truyen88.net
Tất cả tiếng nói chuyện dở dang đều ngừng lại, kể cả NguyễnVăn Hạo dưới bục cũng nhìn lại nơi phát ra âm thanh.
Chỉ thấy chỗ xa xa kia là một chiếc xe BMW màu xanh huyễn như con ngựa hoang dã, phi nhanh như cắt.
Tốc độ chiếc xe quá nhanh, tốc độ nhỏ nhất cũng phải năm trăm km trên giờ.
Ống xả khí đuôi xe phun ra đầy khói đen xì, vô cùng kinh khủng.
Kim Tuyết Mai nhìn thoáng qua cũng nhận ra được đây là xe Cao Phong.
Sao Cao Phong lại tới?
Lúc này, trong lòng Kim Tuyết Mai tự nhiên có cảm giác an toàn, một cảm giác an toàn rất đặc biệt.
Cứ như chỉ cần Cao Phong xuất hiện thì cái tình huống khó khăn thế nào cũng được giả quyết ổn thỏa trong chốc lát.
Kim Ngọc Dung với những người nhà họ Kim cũng nhìn ra đấy là xe của Cao Phong, vẻ mặ ai cũng rất kinh ngạc.
Chẳng lẽ Cao Phong là tiên tri biết trước mọi chuyện? Bọn họ hông thấy Kim Tuyết Mai gọi điện mà, anh ta làm sao biết mà tới?
Lúc này, chiếc xe BMW màu xanh huyễn gầm rũ không ngừng, tốc độ cực cao phi nhanh tới.
"Trời! Cái xe kia đang làm cái quỷ gì thế?" NguyễnVăn Hạo lo lắng.
Anh ta nhìn chiếc xe đang chạy như bay về chỗ mình, khoảng khắc mấu chốt thế này mà lại có chiếc xe vô duyên vô cớ xuất hiện phá hỏng mọi thứ đang diễn ra làm NguyễnVăn Hạo vô cùng căm giận. Cập nhật chương mới nhanh nhất hàng ngày trên truyen88.net
"Ngài Hoàng, chiếc xe này, chiếc xe này...cứ phi tới chỗ chúng ta?" Người thanh niên bên cạnh lắp bắt nói.
"Lái tới thì sao, anh ta có thể đâm tôi sao?" NguyễnVăn Hạo xua tay, vẻ mặt khinh thường.
"Chuyện này, chuyện này... anh ta hình như vẫn không giảm tốc độ lại..." Người thanh liên gấp gáp luống cuống, vừa nói vừa âm thầm lùi về phía sau.
Với cái tốc độ chiếc xe BMW kia, nhỡ đâu người lái say rượu mà đụng trúng ai thì chẳng thể trách ai cả.
Trong lòng NguyễnVăn Hạo cũng hoảng hốt, anh ta nhìn chiếc xe vẫn không chịu gảm tốc độ mà ngược lại càng phi nhanh hơn.
Mà chiếc xe kia đi tới chính là chỗ Nguyễn Văn Hạo đang đứng.
Hoằng Văn Hạo hoang mang, hay là đứng yên.
Bây giờ Kim Tuyết Mai đứng ở đằng sau, nếu cô mà thấy anh ta tránh né không dám đối mặt thì chắc chắn nghĩ rằng anh ta là một người đàn ông yếu ớt không dám đối mặt với nguy hiểm.
Nhưng đấy là do Nguyễn Văn Hạo nghĩ nhiều thôi chứ Kim Tuyết Mai làm gì nhìn anh ta đâu, trong mắt cô chỉ có chiếc xe với bóng người ngồi trong đó.
Cách một lớp của kính mà Kim Tuyết Mai vẫn thấy rõ bóng dáng người lái xe, Cao Phong đang ngậm thuốc lá, vẻ mặt cay nghiệt.
NguyễnVăn Hạo run run nhìn chiếc xe, anh ta không tin là ngươi ngồi trong dám lái xe đâm anh ta.
Nhưng chiếc xe ngày càng gần, NguyễnVăn Họa không còn dũng khí kiên cường như
lúc đầu.
Đến lúc này, bắp chân anh t không bừng run rẩy.
"Ầm, ầm!" Chiếc xe gầm ra hai tiếng, như dã thú gầm thét vậy.