Từ trung tâm đảo nhà họ Cao nhìn xuống, nơi đây được xây dựng trông giống như một thành phố hiện đại.
Những căn biệt thự, mặt phố quy hoạch chuẩn, bố cục tổng thể hợp lý độc đáo.
Mà lúc này, người từ từng nhà, từng con phố bắt đầu chạy ra ngoài, tất cả đều quy tụ về giữa con đường chính lớn nhất.
Mười người, hai mươi người, ba mươi người.
Ánh Trăng Không Hiểu Lòng Tôi: Cô đã từng giữ anh trong một góc tâm hồn mình, nhưng với anh, nó chỉ là mảnh vỡ vụn mong manh
Oan gia từ ngoài đời cho đến trong game, câu chuyện dở khóc dở cười, nhưng ngọt ngào đến ghen tị!
Biết rõ mọi bí mật về cái chết của ba mình, cô tìm mọi cách quay về trả thù, nhưng tính sai một nước duy nhất là Anh.
Sau ly hôn với ông chồng trăng hoa, cô không ngờ, tình cũ không rủ vẫn tự đến
Đám đông không ngừng tiến về phía trước, trong quá trình tiến về phía trước lại không ngừng có những người mới gia nhập, đội ngũ ngày càng lớn mạnh.
Những người này đôi mắt cương nghị, vẻ mặt mong đợi và phấn khích, họ bất chấp bước về phía trước, như thể không ai có thể ngăn cản họ.
Tình yêu là một tuyệt tác của thượng đế, lừa tình là một công trình vĩ đại của loài người
Fanfic Vkook: Anh từ chối cậu vì anh "không yêu con trai", để rồi chính anh phải hối hận!
Gái nhà lành sau một đêm say, lỡ dây dưa với một kẻ mặt dày vô sỉ như anh: Định mệnh không thể trốn thoát
Mang thai nhưng chỉ đổi lấy một ánh mắt lạnh lùng, rốt cuộc, cô có vị trí gì trong lòng anh?
Ngày thường, bọn họ chỉ là giai cấp hạ nhân, nghe theo phục tùng lời nhà họ Cao. Nhưng hôm nay, họ phải tùy hứng một lần, vì cậu chủ Kình Thiên của họ mà tùy hứng một lần. Ngay cả khi vẫn còn rất nhiều việc trong tay, họ vẫn phải đến chào hỏi cậu chủ Kình Thiên càng sớm càng tốt.
Đám đông như một dòng sông lớn, không ngừng đi về phía trước trên con đường chính, mà những người gia nhập sau, giống như những nhánh sông hội tụ từ bốn phương tám hưởng. Các nhánh sông tụ lại, đám đông không ngừng lớn mạnh!
Những người này đều là hạ nhân của nhà họ Cao. Còn những người trong nhà họ Cao, tất nhiên sẽ không tụ tập với đám hạ nhân này. Hơn nữa, người nhà họ Cao vẫn còn đang chờ Cao Phong chủ động đến gặp bọn họ. . Ngôn Tình Tổng Tài
Trong các biệt thự ở phía sau của hòn đảo trung tâm, tại một biệt thự gồm năm tầng. Một người đàn ông trung niên đứng bên cửa sổ nheo mắt nhìn đám đông phía xa. "Đây chính là lý do vì sao mà ngay từ đầu tôi nhất định phải tìm cách đuổi Cao Phong đi!” Đôi mắt bắt đầu có tuổi khẽ nheo lại, toát ra tia sáng lạnh lùng nghiêm nghị như rắn độc.
Một ông lão phía sau chậm rãi cúi đầu nói: "Lão gia, Cao Kình Thiên chẳng qua là có thân phận chi trưởng mà thôi. Trên thực tế, trên tất cả các mặt, cậu ta đều vô cùng thiếu hụt" "Không, ông sai rồi! Những ngày còn ở nhà họ Cao, bề ngoài nó chỉ biết vui chơi ăn uống, nhưng thật ra, đây có thể chỉ là lớp ngụy trang của nó mà thôi" "Ông phải hiểu cái gọi là tầm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi! Cao Kình Thiên nó nhất định không ngốc." Người đàn ông trung niên chậm rãi lắc đầu, bình tĩnh nói.
Fanfic Vkook: Lần đầu gặp gỡ, anh nói muốn làm tôi cười nhưng chỉ 2 năm sau, anh lại muốn tôi sống không bằng chết!
Câu chuyện Xuyên không - Đam mỹ 'tấu hài' mạnh mẽ, vừa sảng khoái vừa ngọt ngào
Đồng ý gả cho người đàn ông đầy quyền lực đó, cuộc đời cô từ đó rẽ ngang
Từ thanh mai trúc mã trở thành kẻ thù, trò đùa tình ái này sẽ trói buộc cô hay anh ta?
Ông lão dừng lại một lúc, vẫn nói tiếp: "Dù thế nào thì tôi vẫn nghĩ rằng cậu ta còn kém xa so với cậu chủ Anh Hào, bất kể là mặt nào." "Ông nói đúng. Anh Hạo là chi thứ ưu tú nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Cao, không ai có thể nghi ngờ năng lực của nó được." "Cha không khen ngợi con trai, mặc dù ta là cha nó, không nên khen ngợi như vậy! Nhưng năng lực của nó quả thực không thể nghi ngờ." "Nhưng cậu ấy kém Cao Kình Thiên ở một điểm, đó là khả năng điều khiển người và khả năng chinh phục lòng người!" Nghe người trung niên nói như vậy, lão nhân sửng sốt một chút, nghi hoặc nói: "Lòng người?" "Đúng! Lòng người! Mạnh Tử từng nói, kẻ nào thu phục được lòng dân thì có được thiên hạ!" "Nhà họ Cao là một con tàu lớn, cho nên nhân viên của gia tộc họ Cao to lớn này chính là nguồn nước! Đạo lí nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, ông chắc cũng biết!" "Họ Cao to lớn này nhà nhà nghiệp lớn, chi cuối này lại càng phức tạp. Chỉ nói đến việc trên hòn đảo trung tâm này có hàng nghìn người, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình." "Muốn thật sự nằm trong tay gia nghiệp của gia tộc lớn như vậy, thứ duy nhất có thể trói buộc người khác chính là lòng người!" "Chỉ có nắm chắc lòng dân, để mọi người trung thành với mình, mới có thể kiểm soát được gia tộc nhà họ Cao sản nghiệp kếch xù, mới có thể ngồi trên đỉnh cao."
Nghe vậy, ông lão trầm ngâm gật đầu, sau đó hỏi: "Lão gia, những người này cùng nhà họ Cao không phải vẫn là vì lợi ích sao? Cho bọn họ hưởng đủ lợi ích rồi không là được rồi sao?" “Nếu gặp phải
Nhưng bây giờ Cao Phong đã trở thành người thừa kế danh chính ngôn thuận, mấy trưởng lão đó lại nhảy lên. "Mấy lão già mãi không chết, tốt nhất đừng để ta tóm được cơ hội đối phó với bọn họ." Người trung niên hừ lạnh một tiếng. “Không biết Cao Kình Thiên trở lại lần này có dự định gì nữa.” Ông lão chậm rãi lắc đầu.
Người trung niên không trả lời, xoay người trở vào trong nhà. Bất luận Cao Phong có kế hoạch gì, ông ta cũng sẽ không để Cao Phong ngôi vào nhà họ Cao với bất cứ lí do gì.
Nhà thở tổ Nhà họ Cao. Kiến trúc theo phong cách cổ điển trông vô cùng tráng lệ.
Trong nhà thờ tổ họ Cao này, thờ cúng các vị tổ tiên dòng họ Cao cũng như các vị trưởng bối và những người có công với dòng họ. Có người nhà họ Cao qua đời, nếu được đưa vào nhà thờ tổ Lục gia này thì tuyệt đối là vinh dự vô cùng.
Như chiến sĩ như Cao Kim Thành, ra sinh vào tử vì nhà họ Cao không biết bao nhiêu lần nhưng cũng chỉ có được cái họ mà nhà họ Cao thưởng cho mà thôi. Mà đối với những người lính nhà họ Cao, cũng như những người hạ nhân của Nhà họ Cao, được nhà họ Cao ban họ, đổi họ thành họ Cao cũng đã là một sự ghi nhận rất lớn rồi.
Chỉ cần có vậy, bọn họ cũng được coi như là một nửa người nhà họ Cao rồi, có thể đưa người nhà của mình đến sống trên đảo của Nhà họ Cao. Vì vậy điều quan trọng ở đây là, canh gác nơi này, đương nhiên cũng cực kỳ nghiêm ngặt, có không dưới hai mươi chiến sĩ họ Cao đang túc trực ngày đêm. Người bình thường đều không dám tùy tiện đến gần. Ngay cả các người nhà họ Cao, lúc bình thường cũng không thể ra vào tùy ý.
Nhưng Cao Phong, với tư cách là con cháu chi trưởng của nhà họ Cao, ba năm không quay về lại đương nhiên có tư cách tiến vào lễ bái, cũng không ai dám ngăn cản.
Sau khi Cao Phong lễ bái với tổ tiên nhà họ Cao xong xuôi, anh mới bước đến trước bài vị của Lục lão gia.
Trong suốt quá trình này, Cao Tử Hàn vẫn như hồi nhỏ, theo sát bên cạnh Cao Phong, Cao Phong làm gì, cô cũng làm theo anh.
Cao Phong quỳ, cô bé cũng quỳ, Cao Phong khẩu đầu lạy, cô bé cũng nhanh chóng lạy theo. Thậm trí, Cao Phong nói cái gì, cô bé cũng nói theo, giống như một chiếc máy đọc lại nhỏ. “Ông nội!” Nhìn bài vị của ông lão nhà họ Cao, Cao Phong sắc mặt trang trọng, không nói lời thứ hai đã cúi đầu bái lạy!
Cao Tử Hàn cũng gọi một tiếng, vội vã theo Cao Kình Thiên quỳ trên mặt đất bái lạy. “Cậu chủ Kình Thiên, cô Tử Hàn!” Những hạ nhân nhà họ Cao phụ trách quét dọn gian thờ tổ đưa cho hai người họ mỗi người ba nén hương.