Nói cách khác, dù bây giờ Cao Phong thực sự thoát khỏi nhà họ Cao, thì những kia tài sản kia vẫn là của riêng anh, không liên quan chút nào với nhà họ Cao cả.
"Nhà họ Cao làm như vậy là để cho tôi biết khó mà lui, để cho tôi nhận thức vị trí thật sự của mình, a ha ha." Cao Phong cười lạnh.
Bất quá, nếu nhà họ Cao cố ý làm như vậy, vậy thì Cao Phong cũng sẽ không cưỡng ép tranh giành cái gì.
Vậy thì cứ để cho bọn họ nhìn thật kỹ, Cao Phong anh cho dù bị nhà họ Cao áp chế, cũng có thể hóa rồng bay lên trời.
"Vốn là tôi muốn ngày mai nói hết mọi chuyện cho Tuyết Mai biết, không gạt cô ấy bất kỳ chuyện gì nữa, bao gồm cả việc tôi là con em nhà họ Cao, tôi cũng sẽ nói ra hết."
"Sau đó là cử hành lễ đính hôn, sính lễ là ngàn tỷ đồng, sau đó cô ấy cũng sẽ từ từ tin tưởng."
"Bất quá nói như vậy cũng tốt thôi, ngày mai, chỉ đơn thuần cùng với cô ấy trải qua ngày kỷ niệm kết hôn cũng được."
Cao Phong vươn tay nhìn về phía xa xa, than nhẹ.
Như vậy quả thật cũng rất tốt, anh không hy vọng tình cảm giữa mình và Kim Tuyết Mai bị pha tạp quá nhiều thứ khác.
Hôm sau, rốt cuộc cũng đến ngày mùng tám!
Thành phố Hà Nội có rất nhiều người đã chờ đợi ngày này từ rất lâu rồi.
Hôm nay là ngày mùng tám, toàn bộ thành phố Hà Nội đều náo nhiệt sôi trào.
Đối với những đại gia nhà giàu Thành phố Hà Nội mà nói, vị công tử tuổi trẻ giàu có bí ẩn bao hết khách sạn quốc tế New Island, hôm nay cuối cùng cũng sẽ lộ ra chân diện mục.
Còn đối với nhà họ Kim mà nói, sính lễ của nhà họ Cao trong thành phố Hồ Chí Minh, hôm nay cũng sắp đưa đến nhà họ Kim lần nữa, cậu cả nhà họ Cao sẽ đến chọn một cô gái nhà họ Kim!
Rất nhiều người cũng đang mong đợi, chờ đợi, trong lòng thấp thỏm, giống như nghênh đón nhân vật lớn cực kỳ quan trọng.
Thời gian diễn ra dạ tiệc ấn định vào tám giờ tối, không ai biết vì sao lại ấn định vào tám giờ.
Chỉ biết là, bắt đầu từ hôm qua, khách sạn quốc tế New Island đã bắt đầu giăng đèn kết hoa.
Như thế nào là giăng đèn kết hoa?
Toàn bộ khách sạn quốc tế New Island, từ tầng cao nhất đến tầng dưới cùng, toàn bộ đều thả một tấm vải hoa đỏ thẫm thật dài.
Đưa mắt nhìn một mảng màu đỏ thẫm, làm cho người ta có cảm giác hân hoan vui mừng khôn xiết.
Ngoài việc không dán chữ song hỷ, còn lại những trang hoàng khác cũng không chênh lệch bao nhiêu với hiện trường hôn lễ.
Việc này làm cho rất nhiều người bối rối, vị công tử tuổi trẻ giàu có bí ẩn kia muốn làm gì, chẳng lẽ là muốn cử hành tiệc cưới?
Còn Người nhà họ Kim thấy vậy thì càng khẳng định chắc chắn, đây nhất định là cậu cả nhà họ Cao chuẩn bị, hôm nay đích thân đưa sính lễ đến.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ thành phố Hà Nội không ngừng suy đoán, còn người nhà họ Kim thì vô cùng hưng phấn.
Bất quá, trong nhà Kim Tuyết Mai, lúc này lại có chút ủ rũ, chẳng thể nào vui nổi.
Bản thân Kim Tuyết Mai cũng muốn trốn tránh chuyện ngày hôm nay, nhưng mà cô không làm được, đã vậy, mới sáng sớm Cao Phong đã không thấy bóng dáng.
Cao Phong mất tích!
"Tuyết Mai, Cao Phong rốt cuộc đi đâu rồi?" Sắc mặt Kiều Thu Vân có chút khó coi.
"Con cũng không biết, anh ấy chỉ nhắn tin cho con nói là, buổi tối con cứ tham dự buổi tiệc bình thường, anh ấy sẽ đến." Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ trả lời.
"Chết tiệt!" Kiều Thu Vân lập tức nổi nóng: "Không lẽ phải nói là, nó sợ mất mặt, cho nên cố ý trốn không đi?"
Kim Tuyết Mai không trả lời, trong lòng cũng rất khó chịu.
Cô có thể hiểu được tâm trạng Cao Phong, anh có lẽ sợ bị người khác giễu cợt, cho nên muốn bỏ trốn.
Nhưng mà, anh trốn tại sao không mang theo tôi? Chẳng lẽ tôi không sợ bị người ta giễu cợt sao?
Có thể tưởng tượng được rằng, trong ngày kỷ niệm kết hôn này, Kim Tuyết Mai một thân một mình đối mặt với người ngoài, gặp mặt những người đó càng khó chịu bao nhiêu.
Cô không cần nghĩ cũng biết, mấy chị em Kim Ngọc Dung sẽ giễu cợt ác độc biết bao với mình.
"Tuyết Ma ià, con gọi Cao Phong trở về đi, cho dù nó muốn trốn tránh, nhưng mà bà cụ bên kia đã đưa mệnh lệnh xuống, hôm nay tất cả mọi người đều phải đến dự." Kim Ngọc Hải cũng than thở.
Ông rất hiểu tính khí bà lớn, nếu làm cho bà không vui, sau này Cao Phong chắc chắn sẽ không sống nổi ở cái nhà này.
Kim Tuyết Mai trầm mặc một chút, liền gọi điện thoại cho Cao Phong, nhưng điện thoại bên kia đã ở trạng thái tắt máy.
Nghe được giọng nói lạnh như băng bên trong, báo điện thoại đã tắt máy, lòng Kim Tuyết Mai cũng một chút xíu lạnh hẳn.
Cao Phong, anh đã từng nói, anh muốn cho tôi một niềm vui thật lớn trong ngày kỷ niệm kết hôn hôm
nay!
Nhưng mà bây giờ, ngạc nhiên này thật sự là quá lớn rồi!
Tôi không hề hy vọng xa vời rằng anh tặng tôi những quà cáp gì, nhưng vì sao anh lại không bầu bạn bên cạnh tôi?
Nhìn dáng vẻ của Kim Tuyết Mai, lòng Kiều Thu Vân cũng mềm nhũn ra, không muốn chỉ trích Kim Tuyết Mai cái gì nữa.
"Đàn ông có thể không có tiền, nhưng không thể không có trách nhiệm!"
"Được rồi, Tuyết Mai, chờ sau chuyện ngày hôm nay, con hãy ly hôn với Cao Phong đi, hai đứa không hợp nhau đâu." Kiều Thu Vân thản nhiên nói.
Kim Ngọc Hải há miệng, muốn nói gì đó, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài.
Kim Tuyết Mai không trả lời, không từ chối, cũng không đồng ý.
Trong lòng cô vẫn còn mang một chút hy vọng, Cao Phong từng nói anh sẽ không lừa dối mình, anh đã nói sẽ cho mình được vui mừng kinh ngạc!
Chỉ cần ngày hôm nay chưa qua hết, Kim Tuyết Mai bằng lòng chờ đợi anh!
Chờ đợi sự ngạc nhiên mừng rỡ mà Cao Phong từng nói.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Kim Tuyết Mai vẫn chờ đợi Cao Phong, nhưng một ngày đã sắp hết, Cao Phong vẫn không có tin tức gì.
Tám giờ tối, Kim Tuyết Mai không thể không đi theo Kiều Thu Vân tập họp cùng người nhà họ Kim, chuẩn bị cùng đến khách sạn quốc tế New Island.
Cùng lúc đó, toàn Thành phố Hà Nội ầm ầm xuất đầu lộ diện, không biết có bao nhiêu nhà giàu siêu cấp đều lái xe sang của mình đi dự tiệc.
Người người đều vì được tham dự thêm buổi tiệc lần này mà hưng phấn, điều này tượng trưng cho thân phận địa vị của bọn họ.
Chàng trai bí ẩn bày tiệc lớn ở khách sạn quốc tế New Island, mời mọi người ăn uống miễn phí, cho nên có rất nhiều người dân bình thường cũng vào dự tiệc.
Sau khi mọi người trong nhà họ Kim mọi tụ tập, Kim Ngọc Dung và Kim Hồng Vũ phát hiện trước tiên, bên chỗ Kim Tuyết Mai thiếu đi một người.
"Ai da, Tuyết Mai à, Cao Phong đâu rồi, sao không thấy nó đâu hết vậy?" Kim Hồng Vũ kinh ngạc hỏi.
Trong những trường hợp này làm sao có thể thiếu Cao Phong được, nếu không có Cao Phong, vậy thì khi mọi người gặp nhau mất đi rất nhiều niềm vui!
Dù sao đối với mọi người, Cao Phong vẫn luôn tồn tại như một chú hề mua vui cho cà nhà.
Có anh ở đây, mọi người làm sao lại không trêu chọc một chút cho vui.
Kim Tuyết Mai ngập ngừng một chút nói: "Cao Phong có chút việc, lát nữa sẽ đến."
"Phụt! Có việc? Có thể là chuyện gì nhỉ? Cao Phong cũng không phải ông chủ lớn gì đó, mắc gì bày đặt đến sau để mọi người chờ đợi chứ?"
Kim Ngọc Dung giễu cợt, hôm nay trang phục cô mặc cực kỳ lộng lẫy, chỉ nói về dung mạo, cô quả thật không tầm thường.
Trong số những thiên kim tiểu thư nhà họ Kim, dung mạo của Kim Ngọc Dung, cũng chỉ đứng sau Kim Tuyết Mai thôi.
"Tôi nói khí không phải, hôm nay Cao Phong nhất định là cảm thấy rất mất mặt, cho nên cũng không dám đến, trốn biệt rồi chứ gì?"
"Cao Phong dù sao cũng còn biết mất mặt, nhưng mà có một vài người, da mặt thật sự quá dầy, lại đến thật chứ, không sợ mất mặt à?"
Một đám con gái nhà họ Kim liên miên giễu cợt vừa nói vừa cười.
Mấy chị em bây giờ ai nấy đều có cảm giác hơn người, đó là phát ra từ nội tâm, dù sao cũng sắp được cậu cả rồi, cảm giác kia càng lúc càng mãnh liệt, giống như lập tức sẽ được gả vào cung vua làm quý phi vậy.
Bà lớn cũng không ngăn mấy đứa cháu lại, nhưng sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm cả nhà Kim Tuyết Mai nói: "Ngày hôm qua ta nói gì, đối với Cao Phong như gió thoảng bên tai ?"
"Không phải! Mẹ, Cao Phong sẽ đến, thật sự có chuyện làm trễ nải một chút thôi." Kiều Thu Vân liền vội vàng giải thích.
"Hừ!" Bà lớn hừ lạnh, bà cảm thấy uy nghiêm của mình bị xúc phạm.
"Vậy để bà già này chống mắt lên xem, rốt cuộc Cao Phonglà đến hay không đến, rốt cuộc có phải coi lời ta như gió thoảng qua tai!"
Mọi người không nhiều lời nữa, cùng đi đến khách sạn quốc tế New Island.