Hôm sau, Trần Mộng Dao dậy từ sớm, còn trang điểm rất nhã nhặn.
Cô vốn đã xinh đẹp, sau khi trang điểm lại càng đẹp như tiên nữ.
Trên bàn cơm, Tiêu Thiên cảm thấy thật vui tai vui mắt.
Trần Mộng Dao bị anh nhìn đến mức ngượng ngùng, đỏ mặt nói: “Chú à, trên mặt cháu có dính gì sao?”‘
“Cô bé, em đẹp lắm.” Tiêu Thiên khen ngợi từ đáy lòng.
Trần Mộng Dao nghe xong thì thẹn thùng không thôi.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Từ nhỏ đến lớn cô đã nghe không biết bao nhiêu lời ca ngợi, từ thời cấp ba đến đại học, người theo đuổi cô như cá diếc sang sông, xưa nay chưa có ai khiến cô phải đỏ mặt tim đập nhanh như vậy.
Sao chú nói chuyện lại khiến tim cô đập thình thịch thế chứ?
“Bát cháo này không nhét miệng cậu lại được hả?” Tần Ngọc Liên trừng mắt nhìn Tiêu Thiên, nói tiếp: “Tôi cho cậu biết, nhanh chóng tỏ mấy suy nghĩ biến thái đó đi, qua một thời gian ngắn nữa phải ly hôn với Dao Dao.”
“Mẹ, mẹ nói gì đó?”
“Không ly hôn chẳng lẽ con muốn ở với cậu ta tới già à?”
Tần Ngọc Liên nói tiếp: “Con xem cậu ta già như vậy, đứng bên cạnh con người ta không biết khéo còn tưởng con đi ra ngoài với bố đấy.”
Tiêu Thiên cười khổ, không nói gì, chín năm ở Bắc Cảnh, dãi nắng dầm sương, mấy lần trở về từ cõi chết.
Đi cùng cái danh chiến thần số một của Bắc Cảnh cũng là những vết thương và bệnh tật khắp người.
Thêm mấy tháng chữa thương nữa thôi, anh có thể thay hình đổi dạng hoàn toàn.
“Mẹ, con đi làm đây.”
Trần Mộng Dao để bát đũa xuống.
“Đi thôi, tôi đưa em đi làm.”
Tiêu Thiên cũng để đũa xuống, muốn đưa Trần Mộng Dao đi làm, bố mẹ vợ ở nhà chắc chắn sẽ khinh thường anh lắm.
“Không cần đâu, cháu tự đi được.”
“Không sao, đưa em tới công ty tiện thể tôi cũng đi tìm việc.”
Nghe vậy, Trần Mộng Dao cũng không từ chối nữa, đẩy chiếc xe điện bên cạnh tủ lạnh ra.
Cháu gái nhà họ Trần ngày nào cũng đi xe điện để đi làm?
Xem ra nhà Trần Cường đúng là không được nhà họ Trần quan tâm.
“Phanh không nhạy lắm, lát nữa đi chậm thôi.”
Trần Mộng Dao đỏ mặt nhắc nhở, đây là lần đầu tiên cô được một người đàn ông đưa đi làm.
Cảm giác này khó có thể diễn đạt bằng lời.
Cùng lúc đó, trước cửa công ty Bất động sản Phú Hoa.
Hơn một trăm nhân viên, toàn bộ đều đứng trước cửa chờ đợi Trần Mộng Dao.
Hầu như mọi người ai nấy đều buồn ngủ.
Nửa đêm hôm qua họ nhận được thông báo, phải đến công ty nghênh đón Trần Mộng Dao trước hai giờ.
Chuyện này có nghĩa là hôm sau ít nhất họ phải rời giường trước ba tiếng.
Có thể không mệt sao?
Điều làm họ thấy tức giận nhất là Trần Mộng Dao chỉ là phó giám đốc, có tư cách gì để mọi người phải chờ ở đây?
Dựa vào đâu chứ?
Hơn nữa cô còn nghỉ làm hai ngày!
Theo nguồn đáng tin cậy, Trần Mộng Dao và chủ tịch Trương của tập đoàn Tử Kim có quan hệ không đứng đắn. Cô bỏ bê công việc hai ngày là để ở chung với chủ tịch Trương, thậm chí có người còn thấy cô quần áo xộc xệch đi ra từ tập đoàn Tử Kim.
Cuộc sống riêng lộn xộn còn chưa nói, đáng giận nhất là cô dùng hạng mục của tập đoàn Tử Kim để ép chủ tịch, yêu cầu nâng mức đãi ngộ và thăng chức!
Nếu không đồng ý thì không tới làm!
Ai mà không biết quan hệ giữa cô và chủ tịch Trương chứ, không phải là ép chủ tịch cúi đầu trước anh ta sao?
Thật là quá đáng!
Sao lại có loại người như vậy chứ?
Một đám nhân viên tức giận ngợp trời.
Trần Dũng đứng đầu, không cần nhìn ông ta cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của mọi người.
Đây là kế hoạch ông ta sắp đặt trước, Trần Mộng Dao ơi Trần Mộng Dao, muốn chơi với tao à? Còn non lắm!
Ông ta có cách để hại cô.
Đợi đến khi hợp đồng ký xong, danh tiếng của Trần Mộng Dao cũng tan nát.
Xem cô ta có còn mặt mũi ở lại công ty không?
“Gọi điện thoại cho chủ tịch Trương chưa?” Trần Dũng hỏi.
“Gọi rồi.” Trần Văn Siêu ghen tị đáp: “Hơn nữa anh ta nói sẽ đích thân đến đây ký.”
Hắn đi ký thì chủ tịch Trương không thèm nhìn, còn Trần Mộng Dao thì anh ta lại tự mình tới cửa.
Hơn nữa, giọng điệu hết sức vui mừng.
Con đàn bà đê tiện này, làm chủ tịch Trương thần hồn điên đảo, đúng là cao tay.
“Chủ tịch, Trần Mộng Dao đã tới chưa?”
“Đúng đó, nóng quá, áo quần ướt hết rồi, không thì chúng ta vào trong chờ.”
Tiết trời tháng tám rất nóng, buổi sáng tám giờ rưỡi mặt trời chiếu vào mọi người, nóng như lửa đốt.
Ai nấy vẻ mặt cũng bóng loáng, lưng ướt đẫm mồ hôi.
Có mấy nữ nhân viên thể chất yếu thậm chí còn phải ngồi xuống đất.
“Mọi người chờ một chút, chắc cô ấy sắp tới rồi.”
Mặt Trần Dũng cũng nhễ nhại mồ hôi, ông ta nói: “Là vì công ty cả, mọi người cố nhẫn nại.”
Mọi người thấy chủ