-tiếp tục
------------------
-"hm...đây là lần thứ năm rồi đấy, có vẻ không tốt nhỉ? chả hoạt động gì cả, nó có hạn sử dụng không thế? " douma nhìn vào bàn tay bị hoại tử bởi độc của shinobu mà trêu chọc cô
-"nó càng kém hiệu quả hơn, cô cần bao nhiêu thời gian mới làm ra được chất độc vậy? " douma
-"eh? cô đang gặp rắc rối trong việc thở à? cô toát mồ hôi nhiều lắm đấy, cô có sao không? " douma
-"hà...hà..." shinobu hiện tại đang chảy mồ hôi khá là nhiều, việc hít thở của cô cũng đã trở nên vô cùng khó khăn
-đây là sức mạnh của thượng huyền quỷ, chất độc không thể phát tán hoàn toàn được...tốc độ kháng độc của hắn thật bất thường shinobu
-"phổi cô đã bị tổn thương phải không? một lúc trước huyết quỷ thuật của ta đã xâm nhập và đóng băng máu của cô, nếu cô dùng hơi thở bây giờ thì sẽ chết đấy " douma
-mình sẽ dùng chiêu thức liên tiếp để tăng thêm liều lượng shinobu
[Thanh Linh Chi Vũ: Phúc Nhãn Lục Giác]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Shinobu phớt lờ lời cảnh báo của thượng nhị và cô đã nhanh chóng áp sát rồi tung ra sáu cú đâm liên tiếp vào những yếu huyệt trên người của tên quỷ khiến cho hắn bị thương khá nặng, tuy nhiên...
-"cô thật sự rất nhanh, có lẽ là người nhanh nhất trong tất cả các trụ cột ta từng gặp " douma
*Xoẹt!!*
Ngay khi shinobu vừa tiếp đất thì cô đã bị dính một nhát chém vô cùng sâu ở giữa ngực, điều này đã làm cho cô mất một lượng máu cực lớn và cô đã gục ngay lập tức
-hắn...cắt mình? shinobu
Về phía thượng nhị thì hắn đã tiêu hóa chất độc và hồi phục lại toàn bộ cơ thể của mình
-"đáng lẽ cô nên chém đầu ta thay vì dùng độc, đáng lẽ cô có thể hạ gục được ta với tốc độ của mình " douma
-"hoặc không, vì cô quá lùn và nhỏ con~ hahah..." douma tiếp tục trêu chọc shinobu bằng giọng điệu gợi đòn của mình, còn shinobu thì không nói gì cả mà nhìn vào cánh tay của bản thân
-tại sao đôi tay mình lại nhỏ đến thế này? tại sao mình không thể cao lớn hơn được nữa? shinobu
-nếu mình lớn hơn chút nữa...mình đã có thể chặt đầu và hạ được hắn...tay...và cả chân nữa...càng dài ra thì sẽ càng nhiều cơ bắp hơn shinobu
-và nó sẽ càng có lợi hơn, nhưng mình... shinobu im lặng và bắt đầu trách móc về cơ thể của mình, cô bất lực vì cô quá nhỏ bé, quá yếu đuối...cô chẳng có một cơ hội nào để có thể giết được kẻ đã lấy đi sinh mạng của người chị đáng kính của mình
Khi trùng trụ đã dần buông xuôi tất cả thì hình ảnh người chị của cô, cựu hoa trụ kanae đã xuất hiện
-"giữ vững bản thân đi em, chị không thể chấp nhận việc em khóc ngay lúc này được " kanae
-chị kanae...! shinobu
-"đứng dậy nào " kanae
-em mất quá nhiều máu, em không thể đứng lên được nữa...phổi trái của em đã thủng rồi và em không thể thở shinobu
-"đó chẳng là vấn đề gì to tát cả...trùng trụ kocho shinobu, một khi em đã quyết định đánh bại hắn thì hãy cố mà đánh...một khi em đã muốn thắng thì hãy cố mà thắng " kanae
-"...." shinobu
-"chiến thắng...hãy làm mọi thứ để chiến thắng, em đã hứa với kanao...và chị rồi mà phải không? " kanae
-kanao... shinobu
Khi shinobu đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình thì thượng nhị đã ung dung bước dần đến chỗ mà cô đang khụy xuống
-"xin lỗi, xin lỗi nhé, ta đã không giết cô ngay mà phải để cô chịu đau đớn rồi " douma
Thượng nhị tiếp tục thong thả đi về phía shinobu, hắn khá chắc rằng cô sẽ không thể đứng dậy được nữa...trừ khi cô bị điên và mọi thứ đi đúng với suy nghĩ thứ hai của hắn, shinobu đã đứng dậy
-"huh? cô còn đứng được ư? cô có còn là con người không vậy? " douma
-"ta đã cắt xương quai xanh, phổi và xương sườn của cô, với kích thước cơ thể cùng lượng máu đã mất đi thì việc cô còn sống đã khiến ta bất ngờ vậy mà..." douma
-"khừ...há...khừ..." shinobu dù đã đứng dậy được nhưng cô đang cực kỳ đau đớn để có thể duy trì hơi thở của mình
-"đó thấy chưa! cơn đau khi máu tràn