Trước đây Phí Phí nhất quyết không xài tiền của Lãnh Ngôn vì sợ mắc nợ anh rồi không thể thoát khỏi anh được, nhưng hiện thực không mắc nợ vẫn không thoát thì chẳng có lý do gì để Phí Phí lại không xài.
Lần này xui xẻo rơi vào tay Lãnh Ngôn lần nữa, Phí Phí hạ quyết tâm phải xài thật nhiều, xài đến mức Lãnh Ngôn không chịu nỗi nữa mà phải đá cô đi thật xa.
Chân mới đặt vào cửa phòng nghỉ một bước, Phí Phí lập tức bị kéo vào nhấn xuống ghế.
"Vị cứu tinh của chúng ta đây rồi!" Cô gái vui mừng thốt lên, những cô gái khác cũng vây quanh Phí Phí với vẻ mặt mong đợi.
Phí Phí hoang mang khó hiểu nhìn mọi người một lượt, một người khác lên tiếng cảm thán: "Phí Phí, mày về sớm hơn có phải tốt hơn không, thời gian không có mày ở đây, tụi chị thấy ông chủ là phải tự động chạy xa mười mét."
"Chứ còn gì nữa, Phí Phí không ở đây, mặt mũi ông chủ lúc nào cũng hầm hầm khó chịu, Phí Phí về rồi sắc mặt ông chủ vui vẻ tươi tỉnh hơn hẳn." Một người khác cũng nhanh chóng nói thêm vào.
Trước những lời nói của mấy cô gái trong phòng, Phí Phí chỉ biết cười gượng gạo cho qua, cô bị bắt về đương nhiên Lãnh Ngôn rất vui vì sẽ được hành hạ cô tiếp tục, còn cô thì phải chịu đựng những chuyện đen tối biến thái của anh mang lại.
Thấy Phí Phí không có ý phản bác những lời nói vừa rồi, một người liền nhân cơ hội nhờ vả: "Phải rồi Phí Phí, mày xem nói với ông chủ đổi cho chúng ta phòng nghỉ lớn hơn đi, tao thấy phòng tầng trên lớn lắm, chưa có ai dùng."
"Ở đây em là cấp dưới của anh ta, làm sao anh ta nghe lời em được." Phí Phí bật cười khó tin, nghiêm túc xua tay lắc đầu từ chối.
Cô đứng dậy đi ra chỗ khác thoát khỏi đám đông đang vây lấy, vô tình đập trúng đầu gối vào cạnh bàn trang điểm, cô bất động vài giây ôm đầu gối, nhìn qua nhìn lại quả thật phòng nghỉ này quả là quá nhỏ.
Qua một lúc Alley nhận điện thoại thông báo tối nay có khách già ở phòng VIP, mấy cô gái nghe xong tự động nhìn sang Phí Phí, thấy thế Alley liền lên tiếng quở trách: “Mấy đứa bây muốn bị ông chủ đuổi việc hết rồi phải không? Theo lịch phân công mà làm."
"Có chuyện gì hét lên một tiếng, em sẽ xông vào cứu." Phí Phí cười cười đi ra ngoài.
Đi lòng vòng không hiểu sao lại đến phòng Lãnh Ngôn, Tôn thấy Phí Phí liền giơ chân ngáng trêu đùa.
Đúng lúc thấy cửa phòng mở ra, Phí Phí giả vờ ngã vào lòng Lãnh Ngôn, la lên: “Á!"
Mặt Lãnh Ngôn đen thui nhìn Tôn, hắn liền đảo mắt lia lịa tránh né.
Phí Phí nén cười nhưng vẫn phát ra tiếng, biết cô đùa sắc mặt Lãnh Ngôn mới giãn ra.
"Có chuyện sao?" Lãnh Ngôn thuận tay vòng tay ôm Phí Phí vào lòng, giọng nói nhẹ nhàng êm tai.
"Không có gì, nhớ anh nên sang gặp." Phí Phí nói xong liền ngượng miệng, vốn chỉ định trêu Lãnh Ngôn nhưng không hiểu sao có cảm giác gậy ông đập lưng ông.
Lãnh Ngôn nghe xong liền mỉm cười hài lòng, thong thả nói: “Vào trong."
"Làm gì? Gặp xong rồi." Phí Phí cảnh giác ghì chặt chân dưới sàn khi Lãnh Ngôn đang kéo cô vào phòng làm việc của anh.
Thấy nụ cười tinh quái của anh thì liền hiểu sắp có chuyện không trong sáng sắp xảy ra.
Trong lúc rối loạn vì sợ Lãnh Ngôn làm bậy, Phí Phí chỉ còn nghĩ được một lý do duy nhất, buộc miệng nói ra để tự cứu lấy bản trong tình huống nguy hiểm, cô nghiêm túc nói: “Cái giường đó anh nằm với bao nhiêu người, giờ còn muốn tôi nằm lên nó?"
Phí Phí nói xong liền nhận ra trong lời nói của cô như có tình ý bên trong, lỡ miệng nói ra nhưng lại không biết cách dùng từ ngữ khiến ngay chính cô cũng muốn tự nôn vào mặt mình.
Lãnh Ngôn cười cười ẩn ý, đưa mắt ra hiệu cho Tôn, sau đó nhất quyết kéo Phí Phí vào phòng.
Phí Phí ngồi phía trước bàn Lãnh Ngôn, buồn chán xem anh giải quyết công việc, dáng vẻ tập trung đúng là cuốn hút nhưng lưu manh vẫn là lưu manh, dòng máu bi.ến thá.i chảy trong người thì làm gì cũng là b.iến thá.i.
Lát sau, nhân viên bên nội thất đến chuyển giường trong phòng Lãnh Ngôn ra, chuyển giường mới vào.
Mặc dù chỉ buộc miệng nói nhưng Lãnh Ngôn lại làm thật, mặt Phí Phí cứng đờ nhìn chiếc giường mới toanh, trong lòng không biết nên cười hay khóc.
Tiếng gõ cửa lại vang lên, Ma đến tìm Lãnh Ngôn.
Phí Phí vừa nhìn thấy Ma, cô tự động đến ngồi lên đùi Lãnh Ngôn, mỉm cười nhìn Ma đắc ý.
Lãnh Ngôn cũng rất hiểu ý, siết chặt eo cô trêu chọc.
Sắc mặt Ma tối sầm khi nhìn thấy Phí Phí với Lãnh Ngôn tình cảm, cô ta đến đưa tài liệu là thông tin những cô gái đã đồng ý ký hợp đồng cho anh.
Lãnh Ngôn xem xong có vẻ hài lòng, còn nói sẽ tăng gấp đôi tiền thưởng tháng này cho Ma.
Ma xong việc cũng nhanh chóng rời đi không nán lại, lúc xoay người còn lườm Phí Phí đầy ghen tức.
Ngay khi Ma ra khỏi, Phí Phí cũng đứng lên nhưng bị tay Lãnh Ngôn giữ chặt, đã lỡ diễn vai lẳng lơ, Phí Phí hạ quyết tâm diễn cho đến cùng, cô ngồi yên dựa đầu vào vai anh.
"Ông chủ, anh cân nhắc cho tôi một vị trí được không?"
"Vậy em muốn