"Tại sao?" Môi Trình Tử Kim vẫn cắn điếu thuốc như trước.
Tuy tức giận nhưng gương mặt anh ta vẫn không để lộ chút biểu tình nào, anh ta vẫn cười và nói:" Không hút thuốc thì được nhưng cậu phải cho tôi một lí do.”Lương Thù Tuyển đứng dậy rời khỏi phòng riêng, thanh âm từ cửa truyền đến tai Trình Tử Kim và mọi người."Cổ họng đau, không ngửi được mùi thuốc."Giọng nói của anh kiêu ngạo càn rỡ đến cực điểm nhưng hết lần này tới lần khác mọi người ở đây đều sẽ nghe lời anh.
Không có vì sao, chỉ là bởi vì anh là Lương Thù Tuyển. -Chu Phạm tay phải cầm gậy, khuỷu tay nâng cao, hạ thân ngắm bóng, vài giây sau cô nhắm vào đánh bóng, "phốc" một tiếng bóng vào túi động tác liền mạch đánh vô cùng đẹp.Lý Thanh Minh đứng ở bên cạnh cô, ở bên cạnh cũng có mấy người vây xem nhao nhao nhìn về phía Chu Phạm.
Từ Vụ cùng Trịnh Yên Yên chơi ở bàn khác, thấy tiếng hoan hô hò reo vang lên khắp căn phòng.Chu Phạm cong môi cười cười Lý Thanh Minh kéo cánh tay cô: "Phạm Phạm,cậu dạy tớ cách chơi đi.”Chu Phạm vừa mới luyện tay giải ngứa cũng không ít, liền bắt đầu dạy Lý Thanh Minh.Nhưng người vây xem còn chưa tan đi có một nam sinh đội mũ, một thân quần áo chỉnh trang, nhã nhặn hướng Chu Phạm nói: "Đợi lát nữa tôi cùng quý cô đây cùng nhau so tài một ván được không?”Lý Thanh Minh: "Phạm Phạm phải dạy tôi rồi.”Nam sinh liếc mắt nhìn Chu Phạm một cái không để ý tới Lý Thanh Minh, hỏi cô: "Không có thời gian?”"Tôi không có thời gian."Nam sinh ồ một tiếng, đến bàn khác đánh.Lý Thanh Minh nhìn bộ dáng có chút mất mát của hắn, tâm tình rất tốt.
Khi Chu Phạm dạy Lý Thanh Minh, Lý Thanh Minh dựa theo từng bước mà Chu Phạm chỉ dạy cũng tiến bộ không ít.
Lý Thanh minh học cực kỳ nghiêm túc ngay cả lúc Lương Thù Tuyển đi vào phòng bi-a cô cũng không chú ý.Lương Thù Tuyển lười biếng ngồi trên sô pha, anh chăm chú nhìn Chu Phạm dạy Lý Thanh Minh chơi bi-a.Bởi vì ánh đèn mập mờ của nơi đây, mặt mày anh nhìn qua giống như càng thêm bí ẩn, sống mũi cao ngất, một gương mặt anh tuấn cuồng vọng lại tùy ý.Không biết qua bao lâu anh rời khỏi sô pha đi về phía vị trí bàn của Chu Phạm."Cậu phải linh hoạt sử dụng gậy." Chu Phạm nhìn phương thức nắm gậy của Lý Thanh Minh, "Cậu cứ như vậy là được.”Lý Thanh Minh được khen ngợi liền bắt đầu tự cao khóe miệng nhếch lên một độ cong, nói: "Tớ cũng không phải là đồ ngốc.”Chu Phạm và Lý Thanh Minh đồng thời nghe được một thanh âm trầm thấp có từ tính.- Có thể dạy tôi không?Chu Phạm nghiêng đầu nhìn về phía người đối diện.
Cô nhìn anh vài lần, mím môi, có chút không tin hỏi: "Anh thực sự muốn học sao?”Lương Thù Tuyển nhìn cô, con ngươi sạch sẽ đen kịt, sâu không thấy đáy.Hắn nhướng mày, lớn tiếng nói: "Đúng vậy.”Lý Thanh Minh buông cây gậy xuống, hưng phấn nói với Chu Phạm: "Vậy Phạm Phạm cậu dạy cho anh ấy đi.”"..." Chu Phạm