"Chu Phạm, chị cũng đừng nhìn lão tử như vậy." Người đàn ông cười nhạo một tiếng, "Những chuyện lúc trước là em giở trò đối với lão tử đúng không?”Chu Dự Gia cướp di động từ trong tay Chu Phạm gọi điện thoại: "Anh thật sự không sợ chúng tôi sẽ báo cảnh sát sao?”Chu Phạm nhếch môi, đôi mắt ôn hòa nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt lộ ra vài phần khinh miệt: "Buồn cười, tôi và cậu rất quen biết sao? ”Người đàn ông cũng cười, đoạt lấy điện thoại di động của Chu Dự Gia, sau đó nhẹ nhàng đặt lên mặt bàn."Bất quá là đã lâu không gặp mặt, anh đây chỉ muốn chào hỏi mà thôi." Người đàn ông tiến lại gần Chu Phạm, “Cô còn nhớ tôi không?"Không đợi Chu Phạm nói chuyện, người đàn ông liền hai tay đút vào túi quần, sau đó xoay người, đi về phía ngõ cuối đường phía sau, bóng lưng thoạt nhìn vô sỉ kiêu ngạo.Anh ta lưu lại một câu: "Chu Phạm, cả đời này tôi đều sẽ không quên cô.”Chu Dư Gia lớn tiếng nói chửi tục.Chu Phạm mặt không chút thay đổi ngồi xuống nghiêng đầu hỏi Chu Dự Gia: "Người này đã từng tìm em à?”"Không có.Chu Dự Gia lại nói một câu thô lỗ: "Thật sự là xui rủi, ở đây lại đụng phải người như vậy."Nghe Chu Dự Gia trả lời Chu Phạm vừa ăn Ma Lạt Năng vừa suy nghĩ.Chu Dự Gia: "Hai ngày trước được thả ra.Chu Phạm mím môi nói: "Về nhà trước đi, chị muốn giải quyết chiyeejn này.”"Chị.Chu Dự Gia nói: "Chị đừng nghĩ nữa, trước kia anh ta khi dễ em.
Đó là lúc em còn nhỏ, bây giờ em đã lớn như vậy báo cảnh sát là có thể giải quyết chuyện.
Vừa rồi em nói sẽ gọi cảnh sát, không phải anh ta lập tức rời đi sao? ”Chu Phạm vuốt tóc xuống, bởi vì hôm nay nghỉ hè người đến phố sau không nhiều lắm cơ hồ một sạp hàng liền rải rác ngồi một hai người."Chị, em đi thanh toán trước."Chu Dự Gia thanh toán xong, Chu Phạm liền đứng lên cùng cậu bắt taxi trở về.Trên đường đi, Chu Dự Gia trấn an Chu Phạm."Chị yên tâm, em có thể tự mình giải quyết tốt."Đi đến cửa nhà, Chu Phạm nói: "Thật sự không được, chúng ta bây giờ đến đồn cảnh sát một chuyến.” Cô dừng lại và nói tiếp: "Nhưng bây giờ đến đồn cảnh sát cũng không có ích gì." Loại người này phải xử lí bằng phương pháp khác biệt một chút.Chu Dự Gia kéo vali đi vào nhà: "Quên đi chị.
Em có thể tự mình xử lý tốt, chị cũng đừng tham dự vào chuyện này nữa.”Chu Phạm nghiêng đầu nhìn Chu Dự Gia một cái, đưa tay gõ đầu hắn: "Em giải quyết như thế nào?”Tạ Diễn đi dép lê đứng ở cửa, giọng nói nhàn nhạt: "Chuyện gì vậy? ”"Hả? Anh Diễn? "Chu Dự Gia sờ sờ cái gai, xách vali vào phòng, "Sao anh lại ở nhà em?”"Anh ấy ở lại nhà chúng ta một tháng." Chu Phạm nói"A, Diễn ca kia chúng ta cùng nhau chơi trò chơi đi?"Tạ Diễn: "Đợi lát nữa anh sẽ ra ngoài một chuyến, trễ một chút.
”"À, vậy được." Chu Dự Gia kéo vali vào phòng ngủ, "Em chờ anh trở về, anh Diễn.Tạ Diễn khom lưng đổi giày, Chu Phạm cười nhạt một tiếng."Nam sinh vừa mới ở bệnh viện kia, tôi biết." Tạ Diễn nói."Ừ?" Chu Phạm: "Anh có biết Lương Thù Tuyển không?”"Cũng có quen biết, " Tạ Diễn thanh âm thản nhiên: "Là một người rất xuất sắc.”Chu Phạm cong môi: "Đúng vậy.”Tạ Diễn thay giày xong đi ra ngoài, Chu Phạm nhìn anh ăn mặc rất trang trọng, mặc âu phục giày da.Hơn mười một giờ, Chu Dự Gia đang chơi trò chơi trong phòng khách, liền nghe thấy cửa truyền đến tiếng động rất nhỏ."Diễn ca." Chu Dự Gia nghiêng đầu nhìn.Tạ Diễn ừ một tiếng.
Nửa tiếng sau, Chu Dự Gia thua năm ván liên tiếp, hô: "Anh Diễn, ra ngoài đây chơi trò chơi với em đi.Bị Chu Phạm mắng một trận: "Chu Dự Gia.
”Tạ Diễn đi ra khỏi phòng khách, đến cửa phòng ngủ Chu Phạm, nói: "Được rồi, không ồn ào nữa.”Chu Dự Gia thấy Tạ Diễn đi ra, nhẹ giọng nói: "Anh Diễn, chúng ta chơi tiếp đi.
”Sau vài ván với Tạ Diễn, Chu Dự Gia rốt cục xoay chuyển cục diện thất bại liên tiếp.Cậu nghiêng đầu cười với Tạ Diễn: "Anh Diễn thêm mấy ván nữa a.Tạ Diễn trở lại, hỏi: "Hôm nay em gặp chuyện gì? Kể anh nghe đi."Không có gì cả." Mắt thường có thể thấy được rõ ràng Chu Dự Gia đang phiền não, "Không có gì.
Lúc trung học cơ sở, có người tìm tôi gây rối, bất quá bị chị em xử lí.
”Tầm mắt Tạ Diễn đảo qua: "Chu Phạm? ”"Ừm.
" Chu Dự Gia nói, "Hồi học trung học cơ sở, anh nhớ em bị tai nạn xe cộ không? Vào nửa cuối năm thứ hai, em đã không đi đến lớp trong nhiều tháng.
Sau đó trở lại trường học, trong lớp chuyển tới một học sinh mới, em và anh ta các loại không đúng, sau đó tên ngốc kia còn tìm mấy tên ngu ngốc khác, sau khi tan học cùng nhau vây quanh em.
Hôm nay đụng phải tên kia thao tác, "Ánh mắt anh nhìn chằm chằm điện thoại di động, "Anh Diễn, mau đừng nói chuyện nữa, tập trung chơi game đi.Tạ Diễn khẽ ừ một tiếng, giương mắt nhìn phòng ngủ của Chu Phạm, ánh mắt nhạt nhẽo.Ba ngày sau, Chu Phạm đột nhiên nhận được lời mời của giáo viên cơ sở đào tạo thi nghệ thuật vào lớp 10, bảo cô đến cơ sở thi nghệ thuật dạy kèm bán thời gian.Giáo viên hỏi cô có hứng thú đi dạy kèm công việc bán thời gian không, Chu Phạm vốn không có hứng thú nhưng khi giáo viên gọi điện thoại tới, cô lại đồng ý.Thứ tư, Chu Phạm mặc một chiếc áo thun màu đen, mặc một chiếc quần dài eo cao, gầy gò, xách theo một cái túi xách, trong túi chứa tài liệu cô sao chép tối hôm qua, liền ra ngoài hẹn taxi, đi về phía cơ sở đào tạo thi nghệ thuật "Hằng Tinh".Hơn mười phút, taxi đi qua một khu biệt thự dừng lại đối diện khu dân cư, tài xế: "Tới nơi rồi cô gái.”Chu Phạm xuống xe, taxi chạy ra khỏi tầm mắt.
Cô giương mắt lên, đối diện chính là tiểu khu biệt thự tấc đất tấc vàng của Lương Thù Tuyển.Khi Chu Phạm đến cơ sở đào tạo, một giáo viên mặc váy dài vẫy tay chào cô: "Phạm Phạm.Người phụ nữ mặc váy dài là giáo viên trong phần phỏng vấn trước đó trong phần thi của Chu Phạm."Ôi chao có thể trông mong em tới đây." Lão sư kéo tay Chu Phạm qua, "Nghỉ hè đến Hằng Tinh làm cô giáo, sao ngay từ đầu còn cự tuyệt, hiện tại sao lại nghĩ tới Hằng Tinh? ”Chu Phạm đảo mắt nhìn qua tiểu khu biệt thự đối diện, ừm một tiếng cong môi: "Nhớthầy, lão sư.Buổi sáng, Chu Phạm và giáo viên quen biết trong cơ sở đào tạo trò chuyện, nói một số điều thú vị trong trường đại học.
Hơn mười một giờ, đến giờ ăn cơm, các thầy cô nhao nhao bảo Chu Phạm đến căng tin ăn cơm, buổi chiều có thể đến cơ sở đào tạo tiểu sinhviên."Thật tốt a, Chu Phạm, những đứa nhỏ kia khẳng định thích loại lão sư như em."Trên đường đến căng tin, một số người nói.Chu Phạm cười hai tiếng: "Em cũng lớn hơn bọn họ một tuổi.Căng tin Hằng Tinh ở cùng tầng.
Sau khi Chu Phạm chuẩn bị xong đồ ăn, liền ngồi xuống, cùng mấy lão sư tán gẫu.
Các giáo viên rất nhiệt tình, giáo dục nghệ thuật, hầu hết hướngngoại hoạt động và trẻ.Cơm nước xong, Chu Phạm xuống dưới lầu mua cà phê.Trên đường đi, cô cúi đầu nghịch điện thoại di động, điểm vào hộp thoại với Lương ThùTuyển, sau khi đến quán cà phê, vừa xếp hàng vừa nhập vào hộp thoại.Cô còn chưa sửa xong tin nhắn, một tin nhắn bỗng nhiên bật ra.Lương Thù Tuyển: [Quay đầu lạiChu Phạm nhấc mắt lên, quay đầu lại nhìn thấy một nhóm người đi xuống tòa nhà vănphòng Lương Thù Tuyển đi ở giữa.Qua vài giây, Lương Thù Tuyển tách ra khỏi nhóm người kia đi vào quán cà phê.Chu Phạm gọi hai ly cà phê, một ly đưa cho Lương Thù Tuyển.Lương Thù Tuyển cười lười biếng: "Góp đơn?”Chu Phạm lắc đầu: "Không phải.”Lương Thù Tuyển: "Đó là cố ý mua cho tôi?""Chu Phạm hai tay chạm vào cà phê đá, khí lạnh bốc ra ngoài, vết nước thấm vào