Lúc ăn cơm trưa, Hạ Thừa Nghĩa không có tiệc, nên trực tiếp đặt cơm ở công ty.
Anh nhìn qua cơm hộp giống như núi nhỏ, liền tìm điện thoại nội bộ gọi cho Kim Minh Hâm: "Cậu đặt một đống như cho heo ăn như vậy làm cái gì?"Kim Minh Hâm:.
.
.Anh ta lại một lần nữa khẳng định, Hạ Thừa Nghĩa thường xuyên bị ghi hận tuyệt đối là tự tìm!Hết lần này tới lần khác tới giữa trưa ngày đó, Tiền Lung Lung lại có thể văn nhã mà cầm một hộp cơm nhỏ, sau khi nếm qua liền nói mình đã no rồi.
Hạ Thừa Nghĩa vừa nghe Kim Minh Hâm nói Tiền Lung Lung có thể giải quyết chồng cơm này lại một lần nữa gọi điện thoại tới phòng Kim Minh Hâm: "Cậu tới đây giải quyết hết đống dành cho heo ăn này đi."Kim Minh Hâm:.
.
.Hạ Thừa Nghĩa đối đãi kẻ địch lãnh khốc như ngày đông giá rét, đối đãi bạn bè như mùa xuân ấm áp.
Nhưng mà đối đãi cấp dưới mà anh vô cùng coi trọng, cũng chả khác gì cực hình ngày hè!Hạ Thừa Nghĩa người này, đối với bạn bè có giao tình thì thật là gió xuân quất vào mặt, thế nhưng đối đãi bạn thân và thuộc hạ đắc lực thì sao, liền có một chút yêu cầu tiêu chuẩn nghiêm khắc cao.
Thích nghiền ép tinh thần người khác, khai thác giá trị thặng dư trong việc tiêu khiển người khác (đặc biệt là bản thân Hạ Thừa Nghĩa) lớn nhất, nói trắng ra là, chính là muốn hành hạ.Là một người mà bị mẹ bỏ rơi từ lúc còn nhỏ để chạy ra nước ngoài theo đuổi hạnh phúc, cha thì chỉ biết không ngừng tìm mẹ kế cho anh, cuộc sống lúc nhỏ của một đứa trẻ trong gia đình chỉ có quản gia và ông nội quanh năm bị bệnh liệt giường, Hạ Thừa Nghĩa có một chút đam mê nhỏ xíu như vậy tuyệt đối không phải là vấn đề gì to tát.
Đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh bình thường đều có một chút đam mê không muốn người khác biết, huống chi anh lại là đứa trẻ lớn lên trong một gia đình vặn vẹo như vậy?Triệu Dương đối với anh mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng không phải cha đẻ, thiếu đi một chút hương vị ở bên trong.
Mà Hạ Thừa Nghĩa khi còn bé phái nữ duy nhất có thể an tâm là bảo mẫu trong nhà, hầu như là không có cha mẹ yêu mến.
Hết lần này tới lần khác người trong nhà vẫn đối với anh rất tốt, mà anh từ nhỏ cũng là một đứa bé ngoan trưởng thành sớm, tâm tình bị đè nén, cũng không biết dùng phương thức gì để phát tiết được.Người có công bồi dưỡng sở thích kỳ lạ này của Hạ Thừa Nghĩa, vẫn là người cha không đáng tin cậy Hạ Lăng Thiên kia.
Cũng chính là lúc Hạ Thừa Nghĩa mười mấy