"Em là vệ sĩ của anh, hơn nữa anh không có mạnh bằng em.
Anh chỉ có thể ôm em lăn qua một bên, không nhất định có thể lăn vào trong phạm vi an toàn, nhưng mà em có thể ôm anh nhanh chóng thoát khỏi hiểm cảnh."Hạ Thừa Nghĩa:.
.
."Tôi không thể không nói câu cay nghiệt, giống như cô vậy, thật sự rất khó có người đàn ông nào muốn cô.""Muốn đàn ông khác làm gì, em có anh là được rồi." Tiền Lung Lung nhìn khuôn mặt của Hạ Thừa Nghĩa, nghiêm túc nói.Hạ Thừa Nghĩa:.
.
.Loại cảm giác vừa vô cùng tức giận vừa tim như nở hoa là sao đây?Tiền Lung Lung đến gần hai bước, thấy Hạ Thừa Nghĩa không có bài xích, liền duỗi tay nắm chặt tay của anh nói: "Về vấn đề hai tháng trước anh hỏi em, em suy tư hồi lâu, đại khái hiểu anh vì sao tức giận, có thể cho em trả lời một lần nữa không?"Hễ là phụ nữ thì trên người đều có mùi thơm, cho dù là cố ý xịt nước hoa, hay là mùi thơm của đồ trang điểm, cho dù cực kì nhạt thì ai cũng đều có.
Mà Tiền Lung Lung không giống vậy, trên người cô không có bất kỳ mùi gì, bởi vì không có mùi, ngược lại lại khiến cho Hạ Thừa Nghĩa có một loại cảm giác tươi mát.Trên mặt không có bất kỳ dấu vết trang điểm nào, rất sạch sẽ.
Trên môi cũng không có tô son, rất thuần túy.Hạ Thừa Nghĩa hơi cúi đầu, một tay ôm eo Tiền Lung Lung, bờ môi hướng xuống dưới, gần như là dán lên môi Tiền Lung Lung, chỉ cần cô hơi ngửa đầu, là có thể chạm vào anh.Nhưng Hạ Thừa Nghĩa không nhúc nhích, Tiền Lung Lung cũng không có động.
Tư thế này bảo trì trong chốc lát, Hạ Thừa Nghĩa nói: "Quan sát tôi hai tháng, cô lại phát hiện ưu điểm mới gì sao?"Mấy ngày nay Tiền Lung Lung theo dõi anh, anh không phải không biết.
Anh có chút bất đắc dĩ, cũng có chút thích thú, mỗi ngày dùng khóe mắt liếc về thân ảnh của cô sẽ vui vẻ không hiểu được.Tiền Lung Lung nháy mắt mấy cái, Hạ Thừa Nghĩa phát hiện lông mi của cô rất dài, rất dày, như cánh quạt nhỏ.
Đây là lông mi tự nhiên,