Hà My đã chuyển đến sống cùng Justin, mỗi ngày đi làm với anh, chăm lo quán xuyến việc nhà để anh có thời gian giải quyết văn kiện.
Cuộc sống của hai người vô cùng bình yên, mỗi ngày trôi qua đều là vui vẻ, quan tâm và có phần rung động…..
Hà My vẫn luôn trêu chọc Justin vì cô rất thích nhìn thấy đôi mắt xanh như đại dương ấy mê mẩn vì mình.
Nhưng mà anh thì không.
Từ sau lần bị trêu ghẹo khi ngày đầu Hà My đến sống cùng thì tâm anh đối với cô đã khác.
Trước là chiều theo cảm xúc của cô để cô đắc ý nhưng sau đó lại khiến Hà My bất động ngượng ngùng.
Điều này làm cho cô thư ký nào đó có phần bất ngờ và hoang mang.
Mỗi ngày đều tự hỏi bản thân rằng cô sẽ cuỗm anh trước hay mình bị anh trói lên giường trước….Người đàn ông này dạo gần đây không có ngáo ngơ nữa rồi, mắt vẫn là ôn nhu nhưng nhìn sâu sẽ thấy có phần lưu manh trong đó….Cô thật sự không thể trêu chọc như ban đầu được nữa.
———————————///——————————
Hôm nay như mọi ngày Justin sẽ đến công ty nhưng mà Hà My lại vắng mặt.
Lí do là cô phải đến công ty nhà mình giải quyết một số chuyện cho nên đã đi từ sớm.
Justin không có Hà My bên cạnh và anh đã quen với việc cô chăm sóc mình nên cảm thấy có phần trống trải.
Tuy vậy vẫn rất vâng lời ghi nhớ cô dặn dò mỗi ngày là ăn uống xong mới được đi làm.
Vì thế trước khi đến công ty thì người sếp nào đó đã ăn sạch đồ ăn sáng Hà My làm sẵn cho mình.
*Lê Thị Quốc Tế
Trong phòng tổng giám đốc rộng lớn được bày trí theo hơi hướng châu Âu hiện đại, nơi đặt bộ ghế sofa có vài người đang ngồi, gương mặt ai cũng đầy lo lắng, căng thẳng.
Phía đối diện bọn họ là bàn làm việc của tổng giám đốc.
Trên chiếc ghế da màu đen cao cấp là thân ảnh mảnh mai trong set đồ công sở trắng đen đầy quý phái.
Ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn, tay còn lại xoay khẽ chiếc bút một cách điêu luyện.
Phía trước chính là một sấp văn kiện dày đang được chờ phê duyệt, bên cạnh đặt laptop trên màn hình là những con số không ngừng biến đổi.
Hà My đưa đôi mắt sắc bén quét qua từng người một đang ngồi ở sofa, gương mặt lạnh đến tột độ.…
“Vì sao cổ đông lại muốn rút cổ phần? Đối tác làm ăn lâu năm tại sao đột nhiên huỷ hợp đồng? Ai cho tôi lời giải thích đi!”
Tiếng nói trầm thấp vang lên khiến bầu không khí vốn căng thẳng nay càng nghiêm trọng hơn.
Những người kia không ai dám lên tiếng chỉ đưa mắt liếc nhìn nhau một cách khó xử.
Trước tình huống này Hà My cũng không có gì phải tức giận, cô vẫn trầm ổn nhìn qua từng người rồi dừng lại ở một người đàn ông.
Ngón tay đang từng nhịp gõ trên mặt bàn dừng lại sau đó hướng đến chỗ người đàn ông đó, khoé môi nhếch nhẹ cất lời:
“Giám đốc Lý, anh nói tôi nghe xem”
Người đó là giám đốc Lý thuộc ban quản lý những dự án then chốt của công ty.
Lần này hợp đồng bị huỷ là nằm trong dự án lớn và có phần quan trọng đối với công ty cho nên việc anh ta bị chỉ điểm là không thể tránh khỏi.
Giám đốc Lý thở sâu một hơi, ánh mắt ái ngại nhìn Hà My sau đó e dè trả lời:
“Tôi đã kiểm tra lại tất cả các phần của dự án thì đều ổn và đang phát triển rất tốt nhưng không biết vì sao công trình cho xây lại buộc ngưng.
Phía đối tác nói rằng họ không muốn hợp tác cùng chúng ta nữa.
Tôi có hỏi nguyên nhân thì….”
Nói đến đây giám đốc Lý ngập ngừng không biết có nên nói tiếp hay không.
Hà My thấy vậy ra hiệu cho anh ta tiếp tục.
Giám đốc Lý vì thế nên mới dè dặt nói tiếp:
“Họ nói rằng bây giờ Lê thị đưa cô lên làm tổng giám đốc nên họ lo ngại….Lúc trước có ba mẹ cô thì ổn nhưng bây giờ là cô thì họ cho là cô chưa đủ kinh nghiệm để đảm nhận những dự án lớn….Vì vậy nên mới gấp rút huỷ hợp đồng….”
“Chỉ có vậy à?”
Cánh môi xinh đẹp cong nhẹ nhưng thể hiện sự kiêu ngạo, sắc sảo.
Hà My xoay chiếc bút trong tay, cô vẫn chờ đợi để được nghe tiếp những lời sau đó.
Giám đốc Lý hơi hơi lau mồ hôi trên trán, anh ta thật sự rất e sợ trước bộ dáng này của Hà My….Biểu hiện cho một cơn thịnh nộ sắp đến….
“Lúc trước cô là trợ lý kiêm giám đốc bên cạnh Lê đại gia (ba của Hà My), mọi việc đều thông qua ngài ấy cho nên mấy đối tác rất ưng.
Sau khi chuyển nhượng lại vị trí tổng giám đốc cho cô thì họ e ngại….Tôi có nói những hợp đồng trước và một số dự án lớn đều có cô điều hành nhưng họ không chịu.
Họ nói cô còn quá trẻ để ngồi ở chức vụ này….Các cổ đông cũng vậy, họ cho rằng cô chưa xứng đáng để kế nhiệm Lê đại gia…”
Giám đốc Lý nói xong mà thở phào một hơi, mồ hôi trên trán thoáng hiện ra…Mấy người ngồi cạnh cũng chẳng dám nhúc nhích gì…
Hà My sau khi nghe được câu trả lời thì gật đầu, mắt vẫn còn nhìn chằm chằm về những người kia.
Cô vươn ngón tay chỉ vào một người phụ nữ ra hiệu sau đó nói:
“Chị Hà, chị nghĩ tôi xứng đáng ngồi lên chiếc ghế tổng giám đốc này không? Nói thật lòng không trừ lương nói dối thì cứ việc gom đồ rời khỏi công ty.
Cứ nói như chị cảm nhận, tôi trân trọng muốn nghe.”
Chị Hà-trợ lý của giám đốc Lý nghe Hà My gọi thì hơi giật mình nhưng đã kịp lấy lại bình tĩnh.
Chị Hà nhìn Hà My, đôi mắt hiện