Ngày hôm sau, Hàn Lâm Viễn đang bận xử lý chỗ văn bản công việc thì bạn thân Tô Vĩ Thành tìm tới.
Hàn Lâm Viễn đi tới sofa đối diện ngồi xuống:Sao hôm nay lại có thời gian tới đây.
Hôm qua cậu không để mọi người tổ chức sinh nhật cho nên đến đây xem cậu thế nào.
Hôm qua tớ bận chút việc, để vài hôm nữa sẽ mời mọi người tụ tập.
Hôm nay tớ tới xem cậu thế nào thôi.
Mấy ngày tới tớ phải đi ra ngoài một chuyến.
Tính đi đâu mà gấp vậy.
Hàn Lâm Viễn đã nhiều lần nhìn thấy dáng vẻ sốt sắng này của Tô Vĩ Thành, liền hiểu là chuyện gì.
Tô Vĩ Thành cũng không giấu diếm :Đi thành phố B.
Có ngừoi nói từng bắt gặp bà ta ở đó.
Tớ muốn đi xác nhận xem sao.
Nguồn tin có chính xác không.
Nhiều lần rồi nhưng vẫn chưa tìm được bóng dáng bà ta đâu.
Dù chính xác hay không, chỉ có 1% hi vọng mình cũng muôn thử.
Tô Vĩ Thành kiên quyết
Vậy chờ tin tức của cậu.
Tô Vĩ Thành không ở lại quá lâu, anh cần phải đi tới sân bay để kịp chuyến bay tới thành phố B.
Đại học A đã bắt đầu vào năm học mới, Chu Tịnh Kỳ lại bận rộn qua lại giữa trường học và bệnh viện.
Thời gian sau đó Hàn Lâm Viễn cũng không nói chuyện được với cô mấy lần.
Lần nào Chu Tịnh Kỳ cũng có việc gấp cần đi xử lý ngay.
Bận rộn một thời gian, Chu Tịnh Kỳ hiếm hoi có được một ngày nghỉ.
Cả phòng ký túc lại rủ nhau ra ngoài ăn uống.
Mỹ Mỹ bận chút chuyện sẽ đến sau, ba người còn lại kéo nhau tới quán lẩu ở gần đó.
Hàn Lâm Viễn biết hôm nay cô được nghỉ, có nhắn tin bảo cô ngày nghỉ nên đi ra ngoài dạo chơi, không nên suốt ngày chỉ biết bù đầu vào công việc.
Chu Tịnh Kỳ cũng thật thà đáp lại
[Không có ở nhà, em với bạn cùng phòng đi ra ngoài ăn, là quán lẩu lần trước]
Đợi một lúc không thấy anh trả lời nên Chu Tịnh Kỳ không để ý điện thoại nữa, chăm chú vào ăn lẩu.
Hàn Lâm Viễn và một vài ngừoi bạn cùng đi vào quán lẩu, ba cô gái đang mải