Trans: Hoàng Anh+ Beta
Sau khi lấy được USB, đội trọng án lập tức xác nhận nội dung bên trong cùng với Tưởng Thành.
Một số video có liên quan đến các vụ buôn người, buôn lậu và buôn bán ma túy nổi tiếng ở Kinh Châu, ngay cả cảnh sát Hải Châu cũng từng nghe nói đến.
Những vụ án này ít nhiều đều qua tay Diêu Vệ Hải thụ lý.
Như vậy càng có thể dễ dàng xác nhận thân phận nằm vùng của Tưởng Thành hơn.
Sau khi Đàm Sử Minh báo cáo tình hình lên cấp trên, Cục Công an thành phố đã quyết định lập tức tiến hành lục soát công ty hậu cần Hằng Vận và sắp xếp một phiên điều trần cho Tưởng Thành để xem liệu anh có thể nhanh chóng khôi phục chức danh cảnh sát hay không.
Cục trưởng Lưu, người chủ trì phiên điều trần, đã đặc biệt mời Giang Hàn Thanh đến dự thính, vì phiên điều trần không công khai trước công chúng nên Giang Hàn Thanh chỉ có thể quan sát toàn bộ quá trình trong phòng giám sát.
Không còn nghi ngờ gì về giá trị của chiếc USB trong tay Tưởng Thành nữa.
Anh ta khai rằng năm năm trước Diêu Vệ Hải đã triển khai kế hoạch nằm vùng với mật mã là “Tàng Phong”.
Bắt đầu từ vụ cướp súng “8.17”, trong quá trình điều tra những người liên quan, ông ấy đã phát hiện ra một đường dây giao dịch bất hợp pháp ẩn nấp sâu trong thành phố Hải Châu.”
Để tóm gọn hết “mẻ cá” của đường dây buôn bán này, Tưởng Thành đã phải ẩn mình phục tùng bên cạnh Hạ Vũ trong suốt 5 năm, đến cuối cùng mới lần ra được cơ cấu của toàn bộ nhóm tội phạm đó và vài tên cầm đầu then chốt.
Chuỗi giao dịch như vậy không chỉ tồn tại ở Hải Châu, mà ngay cả Kinh Châu cũng có.
Khu vực Hải Châu do Hạ Vũ quản lý, trùm sỏ của nhóm tội phạm đó là “Lão Bọ Cạp” và cũng là người nắm quyền kiểm soát thực tế các chuỗi giao dịch ở Kinh Châu.
Mật vụ Tưởng Thành đã cung cấp cho cảnh sát rất nhiều tin tức tình báo trong nhiều năm qua.
Sau khi anh kể lại sự việc, những người có liên quan cũng đứng ra làm chứng — xác thực sự tồn tại của thông tin tình báo.
Đồng thời, Đàm Sử Minh cũng đưa ra một bằng chứng rất quan trọng, đó là trước khi hành động tại bến Kim Cảng, Diêu Vệ Hải đã từng đưa cho ông một mảnh giấy, trên đó viết–
[Ngày 3 tháng 10, bến Kim Cảng, thu lưới.]
Đàm Sử Minh nói, “Sau khi Diêu Vệ Hải hy sinh, phòng làm việc của ông ấy bị niêm phong.
Hôm qua đột nhiên tôi nhớ ra sự tồn tại của mảnh giấy này, liền lập tức cử người đến lục soát văn phòng của Diêu Vệ Hải.
Quả nhiên, tôi đã tìm thấy mảnh giấy đó trong túi tài liệu của ông ấy.
Vào thời điểm đó, trước khi triển khai chiến dịch Kim Cảng, chính miệng ông ấy đã nói với tôi mẩu thông tin này do mật vụ Tàng Phong gửi tới, sau khi đối chiếu chữ viết tay, hoàn toàn trùng khớp với Tưởng Thành.”
Ông đưa cho thẩm phán xem bản giám định tư pháp các dấu vết.
Theo cách này, có thể tự thấy được thân phận thật sự của Tưởng Thành.
Trọng tâm cuối cùng của phiên điều trần là dấu vân tay trên khẩu súng đã bắn chết Diêu Vệ Hải và Mạnh Tuấn Phong, đã được thẩm định chúng thuộc về Tưởng Thành, tòa án yêu cầu anh khai báo trung thực những chuyện đã xảy ra sau hoạt động bến Kim Cảng.
Tưởng Thành nhớ lại ngày hôm đó, trong nhà kho bỏ hoang ở bến Kim Cảng.
Lúc đó, chú Thất đang chơi cờ với Mạnh Tuấn Phong, sau khi anh đến, chú Thất liền kêu anh ngồi xuống đánh một ván cờ.
Kết thúc bàn cờ, chú Thất cho anh xem một bức ảnh, người trong ảnh lại chính là Diêu Vệ Hải.
“Mãi cho đến lúc đó tôi mới biết cái gọi là giao dịch ma túy ở bến Kim Cảng vốn dĩ là tấm mành che mắt.
Bọn họ nghi ngờ có cảnh sát nằm vùng trong tổ chức, vậy nên đã thả ra thông tin sai lệch về giao dịch cho vài người mới mà họ không tin tưởng, bao gồm có tôi và cả Mạnh Tuấn Phong đã chết.”
…
Sau khi xem những bức ảnh của Diêu Vệ Hải, mặc dù trên mặt Tưởng Thành không chút gợn sóng nhưng trong lòng nóng như lửa đốt, không khỏi bàng hoàng.
Trong đầu anh vẽ ra ngàn vạn cách ứng phó, nhưng bởi vì mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, khiến anh nhất thời không có đối sách nào.
Anh đang nghĩ, tại sao lại là Diêu Vệ Hải? Anh bị lộ tẩy rồi sao?
Chú Thất dùng quân cờ đen đè lên ảnh của Diêu Vệ Hải, chỉ ra nhiệm vụ của anh tối nay là bắt sống Diêu Vệ Hải.
Tưởng Thành định thần lại, nhếch miệng, đẩy quân cờ đã ăn được, nói: “Tôi không làm.”
Chú Thất híp mắt, cười hỏi: “Sợ rồi à?”
Tưởng Thành chỉ vào Diêu Vệ Hải trong bức ảnh rồi nói: “Cảnh sát mà các người cũng dám giết? Chú Thất, tôi đã nói rất rõ rồi, tôi theo các người là làm giàu, tôi không muốn lại ngồi tù nữa.
Chọc vào cảnh sát thật sự rất phiền phức.”
Chú Thất nói: “Phiền gì? Cậu đã từng nghe đến vụ án ‘8.17’ chưa? Đó là do chúng tôi làm, năm năm trước dám giết người thì bây giờ có gì không dám?”
Tưởng Thành cuộn tròn tay thành nắm đấm, “…”
Chú Thất: “Năm năm trước, Diêu Vệ Hải đã giết một người không nên giết.
Lão ta với chúng tôi là kẻ thù không đội trời chung.
Ở bến Kim Cảng lần này, lão Bọ Cạp nhất định sẽ khiến ông ta sống không bằng chết.”
Lão đứng dậy, nắn lại đường viền cổ nhăn nhúm của Tưởng Thành, nói: “Giúp chúng tôi lo liệu chuyện này, có như thế Lão Bọ Cạp mới yên tâm tin dùng cậu.
Bằng không, làm sao chúng tôi tin tưởng cậu được đây, anh Tưởng?”
…
“Chuyện xảy ra quá đột ngột, tôi căn bản không có thời gian cũng không có cách nào báo cáo cho Diêu Vệ Hải biết, không thể kịp thời hủy bỏ chiến dịch.
Tiếp sau đó chính là màn đấu súng ở bến Kim Cảng.”
“Chúng bố trí một tay bắn tỉa ở trên cao.
Sau khi làm bị thương Diêu Vệ Hải, nhân lúc hỗn loạn kéo ông ấy lên xe tải rồi nhanh chóng chạy thoát khỏi hiện trường.
Chú Thất đã cử tôi đến tháp điều khiển trung tâm để tiếp ứng cho tay bắn tỉa đó.
Sau này tôi mới biết người đó chính là Thích Nghiêm ‘Lão Bọ Cạp’ …”
“Nhưng lúc đó, người trong tháp điều khiển trung tâm không chỉ có Thích Nghiêm, mà còn có Chu