Chương 15: Suy đoán của Lê Thốc
Editor: An Nhiên
Thời gian cậu ngồi nhìn nửa giây này đã quá năm tiếng. Sau khi từ nhà Tô Vạn rời đi, cậu lại ngồi trong quán net ngẩn người hồi lâu.
Không dưới một lần cậu tự thuyết phục mình rằng đó không phải cha cậu, chẳng qua do ảo giác dưới tầm nhìn ban đêm, tuy nhiên vẫn không thể lừa gạt chính mình. Cái động tác xoay người trong vòng nửa giây, cùng dáng vẻ bước đi đều hoàn toàn khớp với cha cậu.
Cậu cảm thấy tình huống này của cha có gì không đúng, ông hơi căng thẳng. Cha ở trước mặt cậu chưa từng căng thẳng như vậy. Tuy nhiên, từ biểu cảm nhìn thấy trong đoạn video, ông đang ở vào trạng thái căng thẳng cực độ.
Dựa theo những gì Lê Thốc biết về cha mình, tất cả những thứ trong video nhất định không phải nguyên nhân làm cha cậu căng thẳng, một cơn bão cát, một khe nứt trong núi. Ông là dân Bắc Kinh gốc, không có chuyện sẽ vì những thứ đó mà căng thẳng.
Xem ra, trong khi quay đoạn video thứ nhất và thứ hai đã có chuyện gì đó xảy ra. Nói như vậy, những người này ở trong hang, cái trạng thái căng thẳng đó cũng không phải lẽ thường, có lẽ đã trải qua sự việc đáng sợ gì rồi.
Nói như vậy thì cha cậu cũng tham gia. Hơn nữa ngoài Thẩm Quỳnh ra còn thấy mặt vài đứa nhóc khác, nhóm người này đem cả mấy đứa trẻ theo vào, dường như là một chuyện khá bình thường.
Cha ơi cha, khó trách sao mẹ lại đòi li hôn, cha cũng thật không đáng tin mà.
Lê Thốc suy nghĩ toàn bộ đoạn video, dùng phần mềm chia thành các đoạn có liên quan dài khoảng hai, ba giây, liền phát hiện một điểm kỳ quái.
Màn hình camera nhất định không hề động, cậu so sánh kĩ bối cảnh ở một vài thời điểm thì hoàn toàn y nguyên nhưng đồng hồ trên camera thì lại thiếu mất 9 phút 12 giây.
Đoạn video này từng được chỉnh sửa cắt ghép, có 9 phút 12 giây đối phương không muốn cho Lê Thốc xem.
Thu mình trên ghế trong quán net, hút mất một nửa bao thuốc lá giá rẻ. cậu cảm thấy nếu sau này còn tiếp tuc tình trạng này, phỏng chừng đến bốn mươi tuổi cũng đi sớm vì ung thư phổi mất.
Ngồi nhớ lại những chi tiết về cha, cậu mới phát hiện, không chỉ ông không hiểu về cậu, thật ra bản thân cậu cũng không biết gì về ông.
Kỳ thực từ khi Lê Thốc còn nhỏ, cha đã luôn thần bí, là một cán bộ không to cũng không nhỏ trong nhà xưởng, tuy nhiên lại không có thực quyền, cả ngày bận rộn, đi khắp các nơi, ít khi kể với người nhà về công việc của mình, chỉ sợ ngay cả mẹ cậu cũng không rõ cụ thể là cha cậu đang làm gì.
"Linh tinh cả, việc gì cũng làm, miễn là tôi không phải người đứng đầu." Cha tông ấy kết về công việc của mình.
Vậy là ông đã dính dáng tới việc này từ trước rồi, hay gần đây mới tham gia?
Có thể thấy rằng Thẩm Quỳnh không phải lần đầu làm việc này, mà cha cô ấy cũng không phải lần đầu, nhưng xem ra tình huống này chưa hẳn đã quen thuộc. Cho nên tám chín phần đây là việc của cha Thẩm Quỳnh, nhưng lôi kéo theo cha cậu cùng đi một chuyến.
Hừm, chọn nhầm bằng hữu rồi.
Bên trong có người làm vận chuyển, rửa tiền, giám định, cha đang làm trò gì vậy? Chính cậu cũng không rõ năng lực của cha. Cậu quyết định trở về nhà sẽ lục tung lên, cho dù những nơi cha không cho cậu đụng vào, cậu cũng phải moi ra bằng được.
Trầm mặc hồi lâu, Lê Thốc thở dài một tiếng, cảm giác tay đã có điểm tê rần. Cậu đã hiểu vì sao Tô Vạn đem giấu thứ này đi, bởi vì trong đoạn video có mặt cha cậu. Tô Vạn nhất định đã xem qua đoạn video này, bị dọa cho ngây người, có lẽ còn cho rằng bản thân cũng đang lừa gạt cậu.
Từ góc nhìn của Tô Vạn, trong đoạn video có Thẩm Quỳnh cùng một vài đứa trẻ khác, chứng tỏ việc bọn họ tham dự chuyện này là bình thường. Mà Lê Thốc khi xử lí đám thi thể lại không hoang mang, còn có phần trấn tĩnh, Tô Vạn có lẽ đã nghĩ rằng