Không....! Em không muốn có bạn trai đâu.
Em quen anh ta là bởi vì năm đó người ta cứ làm phiền em, muốn hẹn hò với em để móc nối với quan hệ Dương gia.
Em muốn từ chối, không còn cách nào khác mới vớ đại tên kia mà thôi .
-Đúng là không chỉ riêng vì anh mà cả em cũng bị làm phiền.
Nhưng em cũng không nên tùy tiện như thế chứ?
-Haiz, mới đầu thì chẳng có gì quá đáng lắm đâu, nhưng càng về sau thì anh ta mới càng bộc lộ rõ bản chất đó làm em chán ghét.
Vừa nãy em muốn chia tay, anh ta không đồng ý nên mới giằng co như anh thấy đó, thật là mất mặt quá đi thôi!.
-Anh nghĩ hắn ta đủ sợ rồi, về sau có gì thì cứ nói cho anh, biết không? Dù sau anh cũng sẽ giải quyết tốt hơn em, em một thân một mình đừng dây vào quá nhiều rất rối.
- Vâng, em biết rồi! Cảm ơn anh nhé.
-Ơn nghĩa cái gì, anh chính là không muốn ai bắt nạt em trai của mình .
Dương Kỳ không mặn không nhạt đáp lại lời của Dương Minh , trong lòng nghe câu nối của Dương Minh thì cảm động không thôi.
Nơi đáy lòng cậu còn như cảm nhận được một dòng nước ấm áp từ từ được rót vào , hoá ra cảm giác che chở là như thế này, thật tốt quá đi thôi.
Dương Kỳ cứ nghĩ mãi như thế , xúc động cứ như vậy dâng tràn lúc nào chẳng hay, đến khi cậu phát hiện ra thì mi mắt đã có chút ươn ướt.
Suốt quãng đường còn lại chẳng ai nói với ai câu gì, Dương Kỳ im lặng, cố gắng kìm chế cảm giác ấm áp trong lòng.
Dương Minh cũng không nói gì , anh chỉ chuyên tâm lái xe , thi thoảng nghĩ ngợi gì đó nhếch mép cười một cái.
Đối với bố anh thì Dương Kỳ là một sai lầm, nhưng đối với anh , Dương Kỳ chính là người thân ruột thịt.
Dẫu có thế nào đi chăng nữa anh vẫn luôn luôn xem Dương Kỳ lạ người một nhà, mà đã là người một nhà thì tất nhiên anh sẽ không để cậu chịu nhiều uẩn khuất.
Xe dừng lại ở trước cửa chung cứ, Dương Kỳ mở cửa xuống xe, cậu cảm ơn Dương Minh rồi tạm biệt anh.
Nhìn căn chung cư này, vừa hôm qua xảy ra chuyện mà hôm nay như chưa có chuyện gì xảy ra.
Dương Kỳ từ từ nhớ lại mọi chuyện , môi vẽ lên một nụ cười hoàn mỹ.
Nơi này có như thế nào thì đối với cậu nó luôn luôn là một nơi tốt đẹp.
- Khoá cửa của cậu xong rồi đấy! Nhưng mà sau này nó có bị hỏng nữa thì tôi khuyên cậu nên thay cửa mới đi là vừa, cửa này bị hỏng quá rồi.
- Cảm ơn anh nhiều nhé!
-À tôi nghe lần trước chung cư này có người lạ , xông vào gây náo loạn , có nhà còn bị xông vào, cậu có phải là chủ căn chung cư bị xông vào hay không?
Dương Kỳ đang ngồi trên sofa làm việc, tâm tình sao khi nghe xong câu chuyện