Hôm nay cậu không cùng đ ăn cơm sao?
- Không, hôm nay anh trai tôi có hẹn tôi nên mọi người đi ăn trước đi nhé .
...Một cô nhân viên nhún vai đáp lại Dương Kỳ, mỗi lần Dương Kỳ có lơ đễnh nhắc đến hai từ “ anh trai" lại khiến cho một người ở đây không tự giác mà sẽ nhún vai một cái.
Thì cũng dễ thôi, anh trai thì là tổng tài cao cao tại thượng, em trai thì là nhân viên văn phòng bình thường hơn chữ bình thường thì khiến cho mọi người ít nhiều thì cũng cảm thấy hơi kì lạ.Mà không chỉ riêng phòng ban của Dương Kỳ mà tất cả những phòng ban còn lại cũng cảm thấy ít nhiều kì lạ ở đây....
Đương nhiên Dương Kỳ biết cái sự việc này luôn luôn bị dòm ra ngó vào, nặng thì đem ra bàn tán công khai, nhẹ hơn thì bàn tán sau lưng cậu.
Dương Kỳ chọn không quan tâm tất cả.
Kể ra khi lúc đầu cậu biết bản thân là nội dung bàn tán thì cậu cũng thật sự rất xuống tinh thần.
Ấy nhưng cậu có một cái miệng , bọn họ có cả trăm cả ngàn , rồi còn tăng lên theo cấp số nhân thì sao cậu nói lại được.
Thôi thì cứ vậy mà sống, dù sao cũng không ảnh hưởng tới cậu.
- Em đang nghĩ gì thế?
- Không có gì.
Mà anh này, chỗ anh không nóng à? Vào mùa hè rồi, ngồi điều hoà cũng chẳng mát lên nổi.
- Hay anh lắp thêm điều hoà ở văn phòng em nhé.
Dương Kỳ chỉ tùy tiện than thở một câu với Dương Minh để cho cô chuyện nói thì ngay lập tức cậu bị Dương Minh hồn nhiên đáp lại bằng một lời lẽ nhẹ bẫng nhưng sức công phá lớn suýt làm miệng thịt sườn đang ăn bay ra phía trước.
Dương Minh nhìn Đường Kỳ vừa bị sặc, cố nén cười, vừa buồn cười vừa lo lắng rót nước cho cậu.
- Anh có giành ăn với em đâu sao em ăn đến nghẹn thế?
- Khụ...khụ...em nào có phải như vậy, không phải anh nói một câu khiến em hoảng quá à ?
- Anh nói cái gì?
Bây giờ còn ngây thơ như thế được thì thật thì thật khiến cho Dương Kỳ mở mang tầm mắt, anh trai của cậu giỏi thật đấy, dám bồi mấy câi nói rất nhẹ nhàng xong cũng nhẹ nhàng phủi bỏ đi trách nhiệm luôn.
Về khoảng này, Dương Kỳ chấm Dương Minh mười điểm.
- Chuyện lắp thêm điều hoà ấy.
Anh muốn cho mọi người ở đó nhận biết đãi đến mức phát điên à? Giống như một người làm quan cả họ được nhờ ấy.
Mấy phòng ban khác cũng sẽ ghen tị đấy nên thôi bỏ đi.
- Haiz, em cứ mãi nghĩ cho người ta , chẳng chịu để anh giúp gì cả.
- Anh mau ăn cơm đi, anh mà không mau ăn là em sẽ ăn hết thịt sườn chua ngọt đấy.
- Em ăn nhiều vào, người em gầy như cái que ấy.
Hôm sau em thèm món gì nhắc anh dặn đầu bếp làm cho em.
- Cơm và thức ăn vừa miệng