Thứ hai tỉnh lại, nhớ tới chính mình hôm qua không làm xong bài thi, Tiếu Nhiễm đá dẹp lê chạy ra ngoài.
Nhìn bút đánh dấu trên bài thi, cô cảm động chạy vào nhà vệ sinh, dùng sức ôm lấy thắt lưng của Cố Mạc, dán mặt lên lưng anh nói: “Chồng ơi, cảm ơn anh!”
“Sửa xong rồi xuống lầu ăn cơm.” Cố Mạc quay đầu lại, cười nói.
Tiếu Nhiễm nhếch mũi chân lên hôn Cố Mạc một chút, nhanh chóng chạy đi, ngồi vào bàn trà bắt đầu sửa chữa.
Tối hôm qua cô ngủ chắc là quá 12 giờ rưỡi, Cố Mạc ngủ sau giúp cô kiểm tra bài thi, chắc là ngủ trễ lắm?
Quả nhiên, Cố mạc đi ra thì cô thấy mắt anh đen rõ ràng.
Áy náy lập tức dâng lên trong lòng cô.
Đời này gặp được Cố Mạc, những người đàn ông khác đều biến thành cặn bã.
Trừ anh ra, rốt cuộc cô không có cách nào để yêu người khác.
Bởi vì anh rất vĩ đại.
Bởi vì anh rất cưng chiều cô.
Cố Mạc đổi quần áo xong, cúi đầu nghiêm túc nhìn bài tập trên bàn: “Em cứ từ từ sửa, anh đi nấu cơm.”
“Quản gia không ở đây?”
“Anh muốn làm bữa sáng tình yêu cho em.” Cố Mạc vuốt ve Tiếu Nhiễm, cưng chiều nói.
Tiếu Nhiễm cảm động nhìn anh, hai tay đặt ở đỉnh dầu, làm tư thế trái tim.
“Lại mệ hoặc anh anh sẽ đem em xử tội theo pháp luật.” Âm thanh của Cố Mạc thô thanh nói.
“Ai mê hoặc anh?” Tiếu Nhiễm đỏ mặt sẵng giọng.
Cố Mạc không đứng gần cô nữa, chật vật rời đi.
Nhìn bước chân vội vàng của anh, Tiếu Nhiễm gãi gãi ót.
Cô chính là đang làm tư thế trái tim, chính là mê hoặc sao?
Hơn nữa anh nói “lại.”
Chẳng lẽ tối qua cô mộng du.
Không nhớ gì hết.
Hay là anh mê hoặc?
Nghĩ vậy, Tiếu Nhiễm nghịch ngợm nở nụ cười.
ở trước mặt cô, anh chính là một con sói không bao giờ biết no.
nhưng đã nhiều ngày rồi, anh vẫn chịu đựng, chắc là nhẫn đến cực hạn, thoáng chạm vào liền không chịu được.
đây là yêu.
Sửa lỗi sai xong, cô liền thu dọn sách vở xuống dưới lầu.
Cố Mạc còn đang bận rộn trong nhà bếp.
Chưa đi đến nhà bếp, cô đã nghe được từng đợt
hương vị mê người.
“Thơm quá.” Cô đi qa ôm lấy thắt lưng của anh, đứng bên cạnh anh nói.
“Sắp xong rồi.” Cố Mạc cúi đầu cười nói.
“Chú, anh làm nhiều thế?” Tiếu Nhiễm nhìn Cố Mạc làm một đống lớn sushi, nghịch ngợm cười nói. Hai người bọn họ sao ăn được nhiều như thế?
“Mang cho bọn Giai TUệ ăn nữa. đã nói là anh làm cơm trưa tình yêu.” Cố Mạc kiêu ngạo nói.
Anh biết giữa trưa Tiếu Nhiễm thường cùng ăn cơm với Giai Tuệ và Ninh Hạo.
Một chiêu này của anh có thể khiến Tiếu Nhiễm vừa có cơm trưa để ăn, lại thuận tiện công khai chủ quyền với Ninh Hạo.
“Đây là muốn em đi khoe?” Tiếu Nhiễm cười hỏi.
“Có thể cho là như thế.” Cố Mạc đặt cá ngừ cali sandwich vào trong hộp, kiêu ngạo trả lời.
“Được rồi, thỏa mãn nguyện vọng của anh.” Tiếu Nhiễm ôm lấy cổ anh, cười hôn lên môi anh.
Cố Mạc đặt chiếc thìa vào trong nồi, nhiệt tình hôn cô.
Vì để cô có tâm tình tốt ôn bài, anh vẫn chịu đựng không chạm vào người cô, nếu không hôn cô, anh như muốn tràn ra.
“Anh muốn ăn bữa sáng, hay muốn ăn em?” Tiếu Nhiễm thở hổn hển lui ra phía sau, chế nhạo cười hỏi.
“Biết rõ còn hỏi.” Cố Mạc nhẹ nhàng nhéo mũi cô, bất đắc dĩ trả lời.
Nếu có thể, anh lựa chọn đáp án thứ hai.
Tiếu Nhiễm lui ra phía sau, xoay người cười né ra: “Em lựa chọn bữa sáng.”
Cố Mạc nhìn bóng lưng của cô, cười lắc đầu.