Editor: Quỷ Quỷ
“Hôm qua lúc tan học sao không đợi tớ?” Ninh Hạo đang cắn đầu bút thấp giọng hỏi Tiếu Nhiễm.
“A? Lớp trưởng, cậu có bảo tớ chờ sao?” Tiếu Nhiễm kinh ngạc nghiêng đầu ra chô khác, nhìn thoáng qua Ninh Hạo.
Ánh mắt như sao xinh đẹp của Ninh Hạo có tia tổn thương.”Tớ đã nói với cậu tan học xong sẽ bổ túc cho cậu. Cậu không đợi tớ đã đi rồi.”
Tiếu Nhiếm nghĩ một chút mới nhớ lại rằng đúng là có chuyện như vậy. Lớp trưởng và cô đã thống nhất với nhau, nhưng trong đầu cô đâu đâu cũng là Cố Mạc, cho nên căn bản không nghe rõ Ninh Hạo nói cái gì, nhớ quên lung tung. Cô tội lỗi nhìn Ninh Hạo cười cười:”Lớp trưởng, xin lỗi cậu, tớ quên mất.”
“Không sao. Tớ cứ tưởng cậu giận tớ.” Khuôn mặt tuấn mỹ của Ninh Hạo lập tức che kín ý cười, anh lại gần, chỉ vào sách bài tập của Tiếu Nhiễm nói:”Trên này cậu tính toán sai, nên phía dưới mới không giải được.”
“Lỗi nhỏ như vậy mà lại mắc phải!” Tiếu Nhiễm không hài lòng tự đập vào đầu. Cô lúc nào cũng không giải được bài này, kiểm tra lại công thức rất nhiều lần, cũng không nghĩ sẽ hỏi ai.
“Chỉ cần tĩnh tâm làm bài, sẽ Ok hết. Tớ tin cậu.” Ninh Hạo tin tưởng nhìn Tiếu Nhiễm.
“Cảm ơn lớp trưởng. Thật ra tớ cũng không tin tưởng bản thân.” Tiếu Nhiễm cười hì hì nói.
Ninh Hạo nhìn Tiếu Nhiễm cười cổ vũ:”Trưa chúng ta đến quán cà phê hải đảo, tớ sẽ bổ túc cho cậu. Tớ muốn nhìn thấy tên cậu trong danh sách trúng tuyển của đại học Q.”
“Tớ cũng muốn. Chỉ sợ thi trượt. May mà có lớp trưởng giúp tớ.” Tiếu Nhiễm cười sáng lạn.
…..
Tan học, Tiếu Nhiễm chạt vào toilet thay băng vệ sinh, vừa đóng cửa toilet, chợt nghe thấy tiếng nói của Hạ Minh Minh.
“Nhìn Ninh Hạo đi đi lại lại với Tiếu Nhiễm,tớ tức chết đi được!” Hạ Minh Minh rõ ràng là ghen tị nói.
“Tiếu Nhiễm kia chính là loại chỉ biết dụ dỗ người ta! Tớ nhìn nó cũng thấy không vừa mắt!” Một giọng nói khác hình như là Vương Giai Tuệ.
Nghe được hai người nói chuyện, Tiếu Nhiễm chỉ cười lạnh khinh thường.
Cô
không cần phải vừa mắt người khác!
Hạ Minh Minh cắn chặt răng, phẫn hận nói:”Giai Tuệ, cậu có muốn cho nó một chút giáo huấn không?
“Được! Tớ đồng ý!” Vương Giai Tuệ kích động trả lời.
Tiếu Nhiễm nghe tiếng hai người đó đập tay, tức giận nắm chặt tay. Đúng là có tâm cơ! Tiếu Nhiễm cô không đi gây thị phi nhưng cũng không phải loại yếu đuối. Cô muốn mở cửa toilet, nhưng lại quyết định nghe kế hoạch của hai người kia, nên đứng cạnh cửa nghe lén.
Hạ Minh Minh từ trong túi lấy ra một lọ keo siêu dính:”Giờ thể dục tớ sẽ thừa dịp không có người đếm cái này đổ lên ghế của Tiếu Nhiễm. Chỉ cần nó ngồi xuống thì khỏi phải đứng lên!”
“Hahaha! Chủ ý này quá tuyệt!”
“Có gì đâu? Chỉ là màn xiếc cũ thôi. “ Hạ Minh Minh âm lãnh nói.
Tiếu Nhiễm ở trong buồng vệ sinh tức rất đến muốn bóp chết Hạ Minh Minh. Con người này muốn cô mất mặt trước tất cả mọi người!
Cô mím môi trầm tư trong chốc lát, nảy ra một kế.
Người không đụng đến ta, ta sẽ không đụng đến người, nếu người dám hại ta, đừng trách ta không khách khí!
Hôm nay có muốn dọa cho Hạ Minh Minh sợ, mới không dám khinh thường cô!
Nội dung thể dục chay 1000m, cô giả vờ choáng váng đầu, nhờ Ninh Hạo đỡ vào phòng y tế. Đi được nửa đườg thì cô liền khôi phục lại bình thường, tội lỗi nhìn Ninh Hạo. Cô nói cho anh biết là Hạ Minh Minh muốn hại cô, cô định trả đũa như thế nào.
Ninh Hạo nghiêm túc nghe xong, gật đầu đồng ý:”Tớ đi với cậu!”
“Cậu chỉ cần chứng minh tớ ngoại phạm là được.” Tiếu Nhiễm khẽ cười nói