Editor: Nhã Y Đình
"Dưới tầng, anh đi lấy!" Cố Mạc lập tức đứng dậy, vội vàng chạy xuống lầu.
Anh có chút hối hận tại sao lúc đó lại vứt thí nghiệm mới nhất của GX trên bàn ăn rồi dẫn Tiếu Nhiễm đến quán bar.
Cuộc hẹn ở quán bar không cần vội nhưng hiện tại thì thật là vội rồi.
Tên đã lên dây không thể không bắn.
Khi Cố Mạc lấy được hộp bao cao su thí nghiệm mới của GX lên lầu thì phát hiện trên giường đã không có ai.
"Nhóc con?" Cố Mạc đi đến cửa phòng tắm, dùng sức gõ cửa.
"Trong phòng ba có nhà tắm, anh tự hành quyết đi!" Giọng nói nghịch ngợm của Tiếu Nhiễm vang lên ở bên trong.
"Tiếu Nhiễm!" Cố Mạc tức giận gầm nhẹ.
Vậy mà cô dám nói để anh tự xử!
"Em đã nói rồi, đầu tiên chúng ta sẽ làm đôi tình nhân thuần khiết!" Tiếu Nhiễm nghiêm túc nói.
Cố Mạc đứng ở trước cửa, bất đắc dĩ mím môi: "Nếu em đã kiên trì như vậy thì anh đành phối hợp thôi!"
"Đi thong thả, không tiễn!" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm cười nói.
Cố Mạc khẽ cắn môi, thở dài một tiếng: "Anh đi đây. Nhớ khóa cửa đó!"
"Biết rồi!" Tiếu Nhiễm lập tức trả lời.
Tiếng bước chân ngoài cửa càng lúc càng xa dần, Tiếu Nhiễm lặng lẽ mở cửa phòng tắm, thò đầu ra.
Đột nhiên Cố Mạc xuất hiện ở trước mặt cô, tiên lên ôm ngang người cô ném lên giường ngủ.
"Cứu mạng!" Tiếu Nhiễm thét chói tai hô lên. Vừa né nụ hôn của Cố Mạc vừa cười to.
"Nhóc con nghịch ngợm này! Em muốn để anh nghẹn chết sao?" Cố Mạc chống tay, nhìn Tiếu Nhiễm ở dưới thân, nghiến răng chất vấn.
"Nếu cái này mà anh không thể nhịn thì sao có thể nói là yêu em chứ?" Tiếu Nhiễm yếu đuối chớp chớp mắt.
"Cũng bởi vì không thể nhẫn mới đúng là yêu em! Ví như không thích em thì chỉ cần chạm một ngón tay thôi cũng thấy bẩn rồi!" Cố Mạc nói xong, cúi đầu hôn Tiếu Nhiễm, không cho cô cơ hội từ chối.
Tiếu Nhiễm cười ôm lấy cổ Cố Mạc, đón nhận nụ hôn nồng nhiệt của anh.
"Chú à... Anh còn... chưa tắm đó!" Tiếu Nhiễm thì thầm bên môi Cố Mạc.
"Em đúng là phá hoại phong cảnh..." Cố Mạc nghiến răng nghiến lợi nói bên môi Tiếu Nhiễm, thở gấp.
Tiếu Nhiễm bị dáng vẻ
của Cố Mạc chọc cười.
Ở trên đời này, người anh không thể khống chế được chỉ có cô.
Cảm giác khi trêu chọc anh thật tốt.
Cố Mạc đứng lên, nhanh chóng cởi áo sơ mi rồi bế lấy Tiếu Nhiễm khi cô còn đang nghĩ sẽ thoát được môt kiếp đến thẳng phòng tắm.
"Là anh phải tắm rửa không phải em!" Tiếu Nhiễm bất mãn kháng nghị.
"Em vẫn chưa tắm!" Cố Mạc bước vào, nhanh chóng đã lột sạch Tiếu Nhiễm.
"Em không muốn tắm cùng anh!" Lời kháng nghị của Tiếu Nhiễm biến mất bên môi Cố Mạc.
Khi anh đã đột phá được tòa thành của cô, trong phòng tắm chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc kịch liệt và tiếng ngâm nga kiều mị.
"Anh là người xấu!" Sau khi kết thúc, Tiếu Nhiễm bất mãn dùng sức chọc bả vai Cố Mạc.
Dáng vẻ Cố Mạc cực kỳ thỏa mãn nằm trong bồn tắm, cười xoa bả vai của Tiếu Nhiễm: "Em nên cảm thấy vui vẻ vì anh muốn làm mấy chuyện xấu này với em!"
"Đúng là luận điệu của kẻ làm sai mà!" Tiếu Nhiễm hừ mạnh một tiếng.
"Nước lạnh rồi, chúng ta về giường lại tiếp tục!" Cố Mạc đứng lên, ôm Tiếu Nhiễm ra khỏi bồn tắm.
"Không cần!" Tiếu Nhiễm lập tức kháng nghị, "Em mệt rồi!"
"Anh phải nhanh chóng nuôi em béo lên. Nếu không thì sao có thể ân ái hàng đêm được chứ?" Cố Mạc cười mị hoặc nói.
"Anh có thể bình thường một chút được không?" Tiếu Nhiễm đỏ bừng mặt.
"Gặp em thì không thể!" Cố Mạc vứt Tiếu Nhiễm lên giường, cười tiếp tục.
Anh muốn cô, yêu cô cả một đêm.
Mãi đến khi trời tờ mờ sáng, anh mới để cho cô ngủ.
Mà anh lại ôm cô, lo lắng nhìn khuôn mặt ngủ say của cô. Mãi đến khi không thể chống lại cơn buồn ngủ mới nhắm mắt lại.