Hai người mặc áo khoác vừa mới mua xuống tầng, đi ngắm nghía các thiết bị một hồi. Cố Mạc dừng lại ở một gian bán camera.
"Chú à, anh không đi được nữa sao?" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm trêu Cố Mạc, "Có cần phải tìm chỗ nào nghỉ ngơi một chút hay không?"
Cố Mạc nhìn dáng vẻ khiêu khích của Tiếu Nhiễm, "Bên cạnh là khách sạn Shangri-La, anh dẫn em qua đó để nghiệm chứng xem tinh lực anh có dư thừa hay không?"
Tiếu Nhiễm đỏ mặt trừng mắt nhìn c,
Cố Mạc vui vẻ hôn lên trán cô, "Chờ anh một chút, anh mua một cái máy quay phim!"
"Mua máy quay phim làm gì?" Tiếu Nhiễm kỳ quái hỏi.
"Đã có lúc anh rất thích quay phim, thấy cái gì cũng phải quay lại...... Sau vụ tai nạn năm đó, anh cũng không chạm vào máy quay phim nữa. Vừa rồi nhìn lại, đột nhiên anh rất muốn quay em!" Cố Mạc mị hoặc thì thầm vào tai Tiếu Nhiễm, "Anh muốn quay lại tư thế ngủ lười biếng của em còn có cả lúc em động tình...... "
"Không được quay!" Tiếu Nhiễm đỏ mặt, bá đạo kháng nghị.
"Phải quay lại!" Cố Mạc khí phách nói, "Anh muốn quay lại tất cả những giây phút ngọt ngào của chúng ta khi ở bên nhau. Chờ khi hai ta già rồi, sẽ có một kỉ niệm ngọt ngào."
"Em không cần!" Tiếu Nhiễm kiên trì.
Cố Mạc thích quay phim như vậy có phải là vì Tưởng Y Nhiên không?
Ở phòng chiếu phim mini trong biệt thự vẫn là những hồi ức của anh và Tưởng Y Nhiên.
Cô không muốn cũng biết thành hồi ức của Cố Mạc.
"Vì sao?" Cố Mạc khó hiểu nhìn Tiếu Nhiễm. "Đây là việc rất lãng mạn mà! Chờ lúc chúng ta rụng hết răng rồi sẽ kiêu ngạo nói với cháu trai cháu gái là ông bà chúng nó hồi xưa đẹp trai, xinh gái, yêu nhau như thế nào!"
"Em sợ sẽ biến thành một Tưởng Y Nhiên kế tiếp. Em sợ sẽ biến thành hồi ức của anh, bị niêm phong cất vào kho. Em sợ...... " Tiếu Nhiễm ôm chặt lấy Cố Mạc, bất an nói.
Biểu tình của Cố Mạc trở nên ngưng trọng.
Hóa ra Tiếu Nhiễm không hề yên tâm về tình cảm của anh.
Cô rất sợ mất anh.’
Anh vừa vô lưng, vừa an ủi
cô: "Chắc chắn không! Tin tưởng anh! Em không phải Tưởng Y Nhiên, cũng không có một Tiếu Nhiễm thứ hai gây ra tai nạn giao thông. Anh cũng không cho phép bất cứ ai làm em bị thương!"
"Vậy...... anh mua đi!" Tiếu Nhiễm rời khỏi vòng tay Cố Mạc, cố gắng nở nụ cười nhưng vẫn có chút ảm đạm.
Cố Mạc đau lòng xoa xoa má Tiếu Nhiễm, "Nếu em không thích chụp, anh sẽ không mua!"
"Mua đi mua đi! Em cũng muốn quay lại cảnh lúc anh chụp tóc đi ngủ để kiếm tiền nha!" Tiếu Nhiễm làm ra vẻ thoải mái trêu chọc.
"To gan như vậy sao?" Cố Mạc nhíu mày trứng mắt nhìn Tiếu Nhiễm.
"Dù em làm gì cũng có người chống lưng mà! Em sợ ai chứ?" Tiếu Nhiễm cười khẽ.
Ngay khi hai người đang tranh luận mua hay không mua, nhân viên bán hàng đi tới, ra sức đẩy mạnh tiêu thu: "Tiên sinh, tiểu thư! Đây là máy quay phim dòng mới nhất của công ty XX...... "
"Chúng tôi không định mua! Làm phiền!" Cố Mạc cầm tay Tiếu Nhiễm, lạnh mặt nói với người bán hàng.
Anh không muốn để Tiếu Nhiễm không vui.
Nếu cô không vui, anh sẽ không làm.
Tiếu Nhiễm cảm kích nhìn Cố Mạc. Cô biết, anh không muốn để cô đau lòng.
Cô cười cầm lấy tay Cố Mạc, nói với người bán hàng: "Lấy cho tôi một chiếc máy quay có tính năng tốt nhất!"
Người bán hàng vui vẻ đáp, "Tiên sinh, ánh mắt của tiểu thư rất tốt, liếc mắt một cái đã chọn đúng chiếc máy quay có tính năng tốt nhất của chúng tôi!"
"Ông xã, đi thanh toán đi!" Tiếu Nhiễm nghịch ngợm đẩy Cố Mạc vào quầy thanh toán.
"Không phải em không thích sao?" Cố Mạc do dự hỏi.