Editor: Chi Misaki
Tuy Trịnh Húc cùng Lynda khéo léo từ chối, Cố Mạc vẫn kiên trì để cho Trịnh Húc ký vào văn kiện chuyển nhượng cổ phần công ty.
"Cố tổng, anh có nghĩ tới lấy tốc độ phát triển của công ty chúng ta, chỉ vài năm sau, những cổ phần này có thể đổi lấy một phòng tiền bạc rồi không?." Lynda khoa trương cười hỏi.
"Vậy không phải hai người lại càng kiếm thêm nhiều tiền cho tôi sao?" Cố Mạc thản nhiên cười nói, tuyệt không vì giao ra cổ phần công ty mà cảm thấy đáng tiếc. Anh cười vỗ vỗ bả vai Trịnh Húc, cười nói: "Tôi dùng 1 phòng nhân dân tệ để đổi lấy 10 phòng đô la."
"Tôi nhất định không cô phụ sự tín nhiệm của Cố tổng đối với tôi." Trịnh Húc trịnh trọng thề.
Cố Mạc vẫn là một người lãnh đạo tốt.
Có thể để cho anh trung thành với anh ấy không chỉ vì anh ấy đại lượng, mà còn bởi vì anh anh minh cơ trí, ánh mắt luôn nhìn xa trông rộng.
"Đúng rồi, Trịnh Húc, tôi tính toán năm sau cho ra sản phẩm mới hạng nhất." Cố Mạc lôi kéo Trịnh Húc đến một bên, thấp giọng nói.
"Sản phẩm gì?" Trịnh Húc bồn chồn nhìn Cố Mạc. Anh có việc công gì mà cần phải nói ở sau lưng Lynda?
"Cái kia... Là tránh thai T( BCS). Tôi cảm thấy chất lượng cùng cảm giác của sản phẩm trong nước kém nước ngoài một bậc. Nếu chúng ta chế tạo ra một loại siêu mỏng, an toàn, cảm giác thoải mái mà lại tránh thai tốt, lấy giá rẻ tất sẽ nhanh chóng chiếm lĩnh được thị trường. Người trong nước về sau cũng sẽ không mua sản phẩm khác nữa."
Trịnh Húc xấu hổ đỏ mặt, đồng ý nói: "Cái chủ ý này quả thật không tồi. Chỉ là có chút khó."
"Tôi biết. Khó khăn mới có thể mang đến kết quả cao." Cố Mạc tín nhiệm vỗ bả vai Trịnh Húc, "Nhân viên nghiên cứu và phát triển giao cho cậu chiêu mộ. Tôi sẽ chủ tri cùng chủ trì vô điều kiện. Đúng rồi. Sản phẩm nghiên cứu bán ra, cậu cùng Lynda có thể thử nghiệm."
"Được." Trịnh Húc gật đầu một cái.
Tiếu Nhiễm nhìn thấy Trịnh Húc đỏ mặt, liền tò mò thấp giọng hỏi Lynda: "Cố Mạc bọn họ thảo luận cái gì a?"
"Không rõ lắm. Hẳn là việc công đi." Lấy hiểu biết của Lynda về Cố Mạc, anh có thể cùng Trịnh Húc tán gẫu hẳn là chuyện buôn bán cơ mật. Nhưng cô thật có chút nghi ngờ, vì cái gì Trịnh Húc lại đỏ mặt.
"Đàn ông trừ bỏ việc công thì còn có cái gì khác để bàn luận?" Tiếu
Nhiễm nhếch miệng nhỏ.
"Em không cần ghen. Đàn ông ở bên ngoài kiếm tiền mới có thể nuôi được nhóm người chúng ta." Lynda cười nhéo nhéo đôi má Tiếu Nhiễm.
"Em không ăn dấm chua, em là sợ Cố Mạc mệt mỏi. Anh ấy cũng không phải làm bằng sắt, hai ngày nay lăn qua lộn lại cũng chết mệt rồi, kết quả vừa thấy Trịnh Húc lại bắt đầu lao vào công việc." Tiếu Nhiễm đau lòng nói.
“ Anh ấy xưa nay vẫn như vậy. Thời điểm Công ty mới thành lập, anh ấy đã từng ba ngày ba đêm không chợp mắt, về sau té xỉu tại phân xưởng. Đoạn thời điểm kia chính là đoạn thời điểm đen tối nhất trong cuộc đời. Thể xác và tinh thần đều mệt mỏi..." Lynda đột nhiên sửa lại, cười nói, "Bất quá nếu khi đó không liều mạng, đến nay làm gì có gia tài bạc tỷ?"
Đoạn thời gian kia Cố Mạc giống như con quay, không ngừng xoay tròn, bởi vì anh phải liều mạng công tác mới có thể quên được cái chết của Tưởng Y nhiên.
Cũng vì Cố Mạc mạnh dạn đi đầu cho nên mới khiến cho anh sáng lập ra một mảnh trời riêng thuộc về mình, trở thành doanh nghiệp nổi danh không chỉ ở thành phố A mà còn trên toàn quốc.
"Cảm ơn đoạn đường kia chị cùng anh Trịnh Húc đã bên cạnh làm bạn cùng anh ấy." Tiếu Nhiễm vô cùng thành khản nắm chặt bàn tay của Lynda.
Cố Mạc đã nói qua, Trịnh Húc cùng Lynda là trợ thủ đắc lực của anh, thiếu một người cũng không được.
"Phải nói những gì chúng ta đạt được cùng những gì chúng ta trả giá là có mối quan hệ trực tiếp với nhau. Cố tổng chưa bao giờ keo kiệt tiền thưởng cho nhân viên." Lynda thưởng thức nhìn Cố Mạc. Bây giờ đối với Cố Mạc, cô chỉ còn lại thưởng thức cùng sùng kính. Phần thầm mến kia từ sau khi cùng Trịnh Húc kết giao liền biến mất. Cô cảm thấy cô chặt đứt mối tơ tình này thật đúng đắn. Trịnh Húc sẽ là một người chồng vô cùng tuyệt vời.