SẮC HOA ANH ĐÀO
Chương 5: Có thể hôn
Edit: Nguyễn Nghi
Beta: Thanh Yên
Nguồn: Yên Nhiên
25/04/2021
- --------
Phó Hoài nhanh mắt lẹ mắt, vừa cởi nút áo đầu tiên của cô, vừa dùng tay ấn phím trả lời điện thoại.
Nhưng lại Đàm Anh Anh dựa vào tốc độ ngón tay linh hoạt, nhanh nhẹn của một tác giả nhiều năm, đơn phương cúp điện thoại.
Thế là cuộc gọi chưa được hai giây đã bị ngắt.
Thuận tiện, cô còn gài cúc áo lại.
Phó Hoài: "..."
Người đàn ông hừ lạnh một tiếng, không nghe ra được cảm xúc của anh, anh nói: "Cúp máy như vậy không được hay cho lắm đâu?"
"Người ta dẫu sao cũng đã thêm Wechat với em rồi, còn dành toàn bộ thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi mà nhảy dù với em nữa, hơn nữa còn gọi một tiếng sư phụ Anh Anh nha __" Anh nhếch môi: "Thật thân thiết đấy."
Đàm Anh Anh nhăn nhăn chóp mũi.
"Sao hôm nay anh lại nói chuyện kì quái như vậy."
Giọng nói của anh bình thản, không nghe ra được cảm xúc gì: "Có sao?"
Cô định xoay người đặt điện thoại xuống, rồi nhân tiện thương lượng với anh một chút, điều đó không phải là không thể ____
Nhưng mà ít nhất hãy để cô ấy sấy khô tóc có được hay không?
Kết quả là khi quay người lại dùng lực hơi lớn, hai cánh tay khua khua trong không khí, trùng hợp làm thẻ phòng nhấc ra khỏi khe đặt thẻ.
Cảm biến phát ra một tiếng "bíp", thẻ phòng lặng lẽ rơi xuống tấm thảm, đèn chùm trên đỉnh đầu nháy hai lần rồi tắt ngúm.
Cô còn bị người đàn ông kia mạnh mẽ đè lên cạnh bàn, giống như cả cơ thể bị đóng đinh vào vậy.
"Đau..." Cô nói: "Xương bị cấn rồi."
Vẻ mặt Phó Hoài vẫn rất lạnh lùng, nhưng anh vẫn thu lại một chút sức lực của mình.
Cơ thể không còn đau như trước nữa, cũng được người kia cho một chút không gian hoạt động.
Cô trượt xuống theo mép bàn, định nhặt thẻ phòng lên, nhưng lại bị phát hiện, Phó Hoài đem hai tay của cô bắt chéo lại ở sau lưng cô.
Cô không nhịn được giãy dụa: "Anh muốn làm gì..."
Phó Hoài mím môi, vẻ mặt căng thẳng.
"Không muốn anh ta nghe thấy âm thanh tôi làm em sao? "
"..."
Cái loại quan