Kim Duyên nói xong thì vẫn giữ tư thế như vậy, còn Khánh Vân thì cũng đang cố gắng chống 2 tay mình lên để chống lại lực kéo ngày càng mạnh xuống của Kim Duyên.
Sau một lúc thì nó cũng vùng đứng dậy mà lên tiếng với cô "Chị thích bám theo tôi thì cứ việc.
Đến lúc đó, chị sẽ hiểu được cảm giác yêu người mà mình không thể yêu là như thế nào"
Khánh Vân nói xong thì cũng lạnh lùng bước ra xe của Kim Duyên và cô cũng vậy.
Kim Duyên lái đi mà trong lòng cứ trầm ngâm câu nói của Khánh Vân "Em ấy nói thế nghĩa là thế nào? Tại sao mình không thể yêu em ấy được? Bla...bla...bla".
Chẳng mấy chốc, cô cũng lái xe về nhà của nó thì bắt gặp ngay hình ảnh Hương Ly, Hoàng Yến cùng Khánh Vân đang chơi đùa cùng con cún của cô nên hơi bất ngờ.
"Hôm nay hai chị không cần đi làm sao?" – Kim Duyên hỏi đầy ngờ vực.
- À, công ty đang tất bật chuẩn bị cho hoạt động đó.
Nên chị thấy chị với chị Hoàng Yến đi làm chẳng giúp gì được nên xin nghỉ phép luôn – Hương Ly niềm nở trả lời lại câu hỏi của Kim Duyên thì cô liền "Ồ!!! Ra là vậy".
- Hoạt động gì thế, Kim Duyên? – Lần này đến lượt Mâu Thủy lên tiếng hỏi.
Cô hơi chần chừ, nhưng rồi cũng nói "Là hoạt động thường niên của công ty em.
Hôm đó, ai chưa có người yêu thì sẽ bị tất cả mọi người trong công ty ném bóng nước vào..." – Kim Duyên đang dự định nói tiếp thì bỗng Hương Ly chen vào "Và năm nay đến lượt em ấy"
Mâu Thủy nghe được liền trầm tư lại nhưng trên môi Mâu Thủy lập tức vẽ lên một nụ cười "Chuyện này dễ giải quyết mà.
Em gái chị trong hình hài của em sẽ đến công ty.
Và em trong thân thể của Khánh Vân sẽ xuất hiện ở đó với tư cách là bạn trai của Kim Duyên là được rồi".
Mâu Thủy vừa dứt lời thì Hương Ly và Hoàng Yến cũng tiến lại chỗ Kim Duyên nắm lấy tay cô, gương mặt ánh lên sự vui vẻ "Đúng rồi đó, Kim Duyên! Chị thấy cách của chị Mâu Thủy hay thật luôn"
- Nhưng...nhưng – Kim Duyên bỗng ngại ngùng lên tiếng thì Khánh Vân bên cạnh cũng nói "Hôm đó, em được người ta hợp đồng đi dạy rồi.
Với lại, tại sao Nguyễn Trần Khánh Vân phải xuất hiện ở chốn đông người với tư cách là bạn trai của Kim Duyên?".
Mâu Thủy nghe Khánh Vân nói thế thì mỉm cười, đến trước mặt nó
- Em gái! Em nói dối tệ quá! Muốn gần chết thì cứ mạnh dạn mà nói.
Hà cớ gì mà cứ dùng mấy lời nhảm nhí này hoài vậy – Mâu Thủy lên tiếng châm chọc Khánh Vân thì ngay lập tức nó bị Kim Duyên và Hoàng Yến, Hương Ly nhìn với ánh mắt đầy kỳ lạ.
Khánh Vân thở ra và nở nụ cười "Em có nói dối hay không thì chị hỏi chị ta sẽ biết được câu trả lời đúng nhất đấy".
Khánh Vân nói rồi thì cũng bước lên phòng của mình bỏ mặc bao nhiêu ánh mắt nhìn theo nó
- Thật ra thì hoạt động này cũng đâu có kinh khủng gì mấy! Người đến MUV sẽ là Khánh Vân nên mấy chị không cần phải sợ em chịu nhục đâu – Kim Duyên cười trừ một cái và cũng lên xe lái về nhà của mình nhưng trong lòng đầy nỗi băn khoăn.
Tuy Kim Duyên đã nói như thế nhưng hầu như ngày nào cô cũng ra chiêu để tấn công Khánh Vân.
Lúc thì nằng nặc đòi Khánh Vân hôn mình, lúc thì lại bảo nó đi đốt luôn MUV để sau này cái hoạt động đó không thể diễn ra nữa.
Nhưng lúc nào cũng vậy.
Vẫn là những lời khước từ đầy cay nghiệt từ Khánh Vân cũng như là những cái lắc đầu lạnh lùng.
Và thế là, cái ngày định mệnh ấy cũng đến.
Buổi tối hôm trước theo đúng như giao ước thì đến lượt Khánh Vân sang nhà Kim Duyên ngủ.
Thật ra, nó đã kịch liệt phản đối điều này, vì theo Khánh Vân: Mâu Thủy đã biết thì không còn lý do gì để nó và cô ở chung nữa.
Nhưng Kim Duyên: Em họ cô vẫn chưa biết và cô cần nó xuất hiện ở nhà cô với tư cách là chị họ của Hoàng My thì em ấy mới yên tâm mà học hành được.
Cứ như thế, Khánh Vân đã thua trước lý do bịa đặt của Kim Duyên.
Vì điều cô muốn thật sự chỉ xoay quanh 2 chữ "ngủ chung"
- Gối của tôi đâu? – Khánh Vân chỉ vào chiếc giường mà hỏi Kim Duyên.
Cô hơi vuốt nhẹ mái tóc mình, cười trả lời "Em thông cảm đi.
Tại tự nhiên Hoàng My rủ thêm một bạn về nhà chị ở.
Chị bị thiếu gối nên đã lấy gối của em cho em ấy nằm rồi".
Ngay khi Kim Duyên vừa dứt lời thì Khánh Vân cũng tặng cho cô một ánh nhìn đầy nghi hoặc.
Nhưng sau đó, nó cũng leo lên giường, gối tay lên đầu và lim dim thiếp đi.
- Này! Gối của chị còn dư chỗ nè! Em mau nằm lên đi.
Ngủ trên tay suốt gần 8 tiếng sao chịu nổi – Kim Duyên nhỏ nhẹ, khuề khuề phía sau lưng Khánh Vân nhưng nó vẫn quay lưng lại với cô.
Thấy vậy, cô tiến sát lại phía người nó, choàng tay qua ôm lấy eo nó và cũng đồng thời...luồn một bàn tay vào trong áo Khánh Vân mà vuốt ve
- Em...có thể lên giường với bất kỳ ai nhưng lại không dám ngủ chung với chị sao? – Khánh Vân vẫn nằm im, đưa mắt nhìn hành động bàn tay của Kim Duyên.
Cô vuốt nhẹ nhàng từng chỗ trên cơ thể của nó nhưng thực ra là cơ thể của chính cô.
Nhưng khi bàn tay Kim Duyên đi lần mò xuống bên dưới thì bị Khánh Vân gạt ra ngay lập tức.
Nó quay người lại, tức giận mắng cô
- Dừng ngay lại cho...Ưm! – Khoảnh khắc Khánh Vân vừa mới đối diện với Kim Duyên thì cũng bị cô đẩy sát người mình lại và hôn sâu lên môi mình.
Kim Duyên dùng tay giữ chặt mặt của Khánh Vân, đồng thời cũng đưa lưỡi mình tìm lưỡi Khánh Vân mà quấn lấy.
Nhưng nhìn theo chiều hướng khác thì Khánh Vân đang là người làm tất cả hành động này.
Sau một lúc thì nó cũng dùng sức mà đẩy cô ra.
Khánh Vân ngồi bật dậy, thở hổn hển, nhìn sang bên cạnh thì Kim Duyên đang vô cùng bình tĩnh với nụ cười thường trực trên môi
- BÂY GIỜ CHỊ MUỐN CÁI GÌ MỚI CHỊU BUÔNG THA CHO TÔI ĐÂY? – Nó hét lên với cô.
Kim Duyên không chút quan tâm, trực tiếp kéo Khánh Vân nằm xuống giường một lần nữa.
Cô một tay giữ chặt ngay eo nó, còn thân người cũng tiến gần sát đến người nó mà thì thầm "Cho chị một câu trả lời về cảm xúc thật sự trong tim em, Nguyễn Trần Khánh Vân!"
- Vậy chị đau đớn rồi quay sang trách tôi thì chị tính gì? – Khánh Vân hỏi thì Kim Duyên chỉ mỉm cười "Yên tâm! Chị không mắng chửi gì em đâu.
Còn nếu không..." – Kim Duyên đang nói thì dừng lại, nở nụ cười biến thái với Khánh Vân.
Nó hơi sợ nụ cười này của cô "Nếu không thì sao?".
Kim Duyên một lần nữa