Bầu không khí lại trầm mặc trong lúng túng.
"Đây, để tôi cho bạn xem cửa hàng của tôi.
" - Triệu Bối Bối cảm thấy có chút thành tựu khi có một cửa hàng trên trang thương mại điện tử, đặt điện thoại giữa bàn nước liền tự hào:Tất cả các mẫu trong đó đều là của tôi.
"
"À, cửa hàng trên trang trực tuyến.
"- Hàn Nhất Thiên liếc nhìn tên cửa hàng chính là Bối Bối thiên thần.
"Đúng vậy, cửa hàng của tôi rất nổi tiếng đấy.
Rất nhiều người đàn ông nhìn thấy ảnh của tôi nên đã thêm bạn tôi.
Hừ, tôi nhắm mắt cũng biết bọn họ đều là có ý đồ xấu với tôi.
"
Cô ấy dùng ngón tay mập mạp lướt một cái, một người phụ nữ mặc váy công chúa ren rất đáng yêu.
Cô ấy có làn da trắng ngần, dáng người tuyệt vời, đôi chân dài thon mướt, gầy gò và thẳng tắp mịn màng, vẻ đẹp chuẩn thế giới.
Hàn Nhất Thiên tự nhận mình có tố chất tâm lý xuất sắc, lúc này anh không còn cách nào khác ngoài nhìn Ngô Tranh một cách thông cảm.
Đúng là hình ảnh lừa đảo, khó trách sư mẫu nhìn ảnh rất hài lòng.
.
Lúc này nhân viên phục vụ mang sữa bò tới.
Vân Ngữ Tịch yên lặng uống sữa, không có ý kiến gì.
"Vân tiểu thư, sở thích thường ngày của cô là gì?" - Ngô Tranh cảm thấy thoải mái khi đối diện với cô gái hiền lành dịu dàng trước mắt hơn là Triệu Bối Bối.
Vân Ngữ Tịch suy nghĩ một chút đưa ra đáp án:"Vẽ tranh có tính không?"
"Vẽ tranh màu chì hay màu nước?"
"Màu chì.
"
Ngô Tranh sững sờ một chút nhìn Vân Ngữ Tịch, rất nhanh thu lại ánh mắt.
Gần đây cô ở nhà rảnh rỗi nên luyện tập phối sáng tối rất chuyên nghiệp.
"Vậy thì có là gì?" - Triệu Bối Bối cảm thấy bị Vân Ngữ Tịch lấn áp nên không vui nói:"Ông nội tôi cũng là Họa sư, trong nhà có rất nhiều tranh của ông, có người trả rất nhiều tiền thậm chí còn không mua được.
"
Cả ba người đều im lặng và mất hứng nhường Triệu Bối Bối tự mãn nói chuyện một mình.
Tại sân bay quốc tế thành phố Nam Dương.
Phong Tiêu bước ra khỏi sân bay, đeo một cặp kính râm, khí chất mạnh mẽ khiến nhiều người phải ngoái lại nhìn.
"Phong tổng, xe bên ngoài.
"
Trợ lý nhanh chóng cúi đầu chào đón tổng giám đốc về nước.
Phong Tiêu nhếch môi không đáp, theo lịch trình, anh sẽ ở lại nước Y thêm một ngày.
Nhưng vì biết tin Vân Ngữ Tịch đang tìm mình nên đã vội vàng không ăn không ngủ hoàn thành mọi thứ sớm nhất và vội vàng trở về.
Lúc này điện thoại reo lên vào thời điểm không thích hợp.
"Sao vậy?"
"Phong Tiêu, giáo sư Dương đã trở lại Nam Dương, cậu có muốn đến thăm thầy không?" - Tống Hiểu Minh tâm trạng vui vẻ nói.
Năm đó cả ba cùng học ở lớp dạy kèm của giáo sư Dương, trình độ tiến bộ lên một tầm cao mới.
"Được.
" - Phong Tiêu đồng ý.
"Cậu cũng đưa Ngọc Dao đến, không chừng cô ấy có thể nhớ ra cái gì đó.
" - Tống Hiểu Minh cười nói.
Phong Tiêu đột nhiên dừng lại và nhìn về phía mặt trời chói chang.
"Sao vậy, cậu không muốn?" - Tống Hiểu Minh nhận ra bên kia đang không được bình thường.
"Không có.
"
Phong Tiêu luôn kiệm lời.
Anh không nói cho Tống Hiểu Minh rằng khi ở nước ngoài anh đã gặp một người bạn là bác sĩ tâm lý có tiếng, Harry nói với anh rằng đôi mắt đôi khi có thể lừa dối bạn, nhưng trái tim sẽ không bao giờ lừa dối bạn.
Đối mặt với Diệp Ngọc Dao, ngoại trừ ngoại hình của cô trùng khớp với ký ức của anh, mọi thứ khác đều khiến anh cảm thấy xa lạ.
Mà đối mặt với Vân Ngữ Tịch, nhịp tim của anh loạn lên, luôn muốn đến gần cô ấy, và gần thêm một chút.
Bệnh viện Nam Dương,
Lục Tiểu Hi ngồi ở khuôn viên của bệnh viện đang trò chuyện cùng y tá.
Chuyện là buổi sáng không có tiết dạy, nhìn thấy đám học sinh đang học thể dục môn nhảy cao liền hưng phấn chạy ra chơi cùng.
Kết quả nhảy qua sào, đã làm rơi sào còn chống tay xuống đất khiến nó có vẻ bị nứt xương.
Vân Ngữ Tịch đi đến thì Lục Tiểu Hi liền kéo Vân Ngữ Tịch lại chỉ chỉ về phía trước:"Tịch Tịch, cậu nhìn xem bên kia, anh ấy thật đẹp trai.
"
Lục Tiểu Hi là một cô nương cực kỳ kén chọn, ánh mắt của cô luôn luôn bắt bẻ, có thể để cô cho vào mắt, tuyệt đối là một anh chàng đẹp trai thật sự.
Vân Ngữ Tịch quay đầu nhìn xem hắn có thể đẹp trai đến mức nào.
"À…"
Cô ngạc nhiên kêu lên một tiếng, thì ra là người quen, mới gặp mấy ngày trước.
"Người quen?" - Lục Tiểu Hi nghi hoặc hỏi.
Thật đáng là ghen tỵ, dường như Vân Ngữ Tịch quen biết rất nhiều anh chàng đẹp trai.
"Anh ta là người lần trước mà