"Chính miệng thư ký của mẹ nói do mẹ xúi giục sao?" - Nhạc Thư Phi không hề hoảng sợ, khí chất mạnh mẽ mà bà ta điều hành của một Nhạc thị khiến bà ta không hề run sợ trước bất cứ điều gì.
Phong Tiêu yên tĩnh nhìn Nhạc Thư Phi trong vài phút, khóe miệng chợt lộ ra một tia trào phúng.
Anh tắt máy tính đứng lên, không nhìn bất cứ ai, dứt khoát rời đi.
"Đứng lại.
" - Phong Tuấn lấy uy mang tên cha để ra oai.
Kết quả Phong Tiêu trực tiếp rời đi như không nghe thấy.
Anh hoàn toàn thất vọng đối với cha mẹ mình, những người từ nhỏ đã không quan tâm đến anh, bây giờ không hiểu sao lại quay về để hồi tưởng lại mối quan hệ gia đình, để chỉ huy cuộc đời của anh, và đối với người anh yêu tỏ ra bất mãn không hài lòng.
Trực tiếp dùng thủ đoạn đê hèn để ép người rời đi.
Bây giờ lại đưa ra những lời bào chữa giảo biện, lúc đầu anh còn muốn chất vấn họ, bây giờ lại không có hứng thú.
Scandal giữa anh và người phụ nữ nào đó chính là do ba mẹ anh sắp đặt.
Video của những người thân vu hãm cho Vân Ngữ Tịch cũng là do ba mẹ anh.
Về phần liên quan đến Triệu Nhất Ca, anh vẫn chưa điều tra được, nhưng cũng không loại trừ là cho ba mẹ anh làm.
Nghĩ lại thì, chính anh là người gián tiếp gây tổn hại lớn nhất cho Vân Ngữ Tịch phải không?
Nếu như không phải vì anh, thì sẽ không có những thứ lộn xộn đó trên mạng.
Anh tự trách bản thân mình không đủ mạnh và thậm chí không thể bảo vệ cho người mình yêu một cách trọn vẹn.
"ẦM"
Cánh cửa phát ra tiếng đập thật mạnh.
Tay cầm gậy của Phong lão gia tử đã đánh thẳng vào con trai mình.
"Ba, ba làm gì vậy?" - Phong Tuấn nhanh chóng đứng lên muốn bỏ trốn.
"Mày… còn có cô nữa, đều cút hết cho ta.
.
ở đây không chào đón các người.
" - Phong lão gia tử trực tiếp đuổi hai vợ chồng rời đi.
Hai người dù sao cũng là người có địa vị cao lại đi bắt nạt cô bé yêu đuối như vậy.
Ông cảm thấy như nổi điên khi biết chuyện.
Cũng khó trách Phong lão gia tử tức giận như vậy.
Một nơi nào đó kín đáo…
"Xin lỗi, tôi đã không chiếu cố tốt cô ấy.
"
Triệu Nhất Ca mang theo một cái kính râm màu đen, nhìn người đàn ông lạnh như băng trước mặt với vẻ có lỗi.
"Là tôi không bảo vệ được cô ấy, chuyện này không liên quan đến cậu.
" - Phong Tiêu trầm giọng nói: "Cậu Triệu, tôi đến tìm cậu để hỏi xem Vân Ngữ Tịch có liên lạc với cậu không, hoặc cô ấy có nói với cậu cô ấy sẽ đi đâu không?"
Triệu Nhất Ca lắc đầu, ngoài trừ lá thư qua email, Vân Ngữ Tịch không liên lạc với hắn lần nào nữa.
"Quấy rầy rồi.
"
Phong Tiêu không mất thời gian định đứng lên rời đi, khi gần đến cửa, anh quay đầu lại, nhìn Triệu Nhất Ca với ánh mắt như đuốc sáng: "Các người có tra được những bức ảnh trên mạng giữa cậu và Vân Ngữ Tịch là ai tung?"
Triệu Nhất Ca bất đắc dĩ lắc đầu: "Không biết.
"
Nếu như chính hắn biết ai đã làm việc này, hắn cũng sẽ không bao giờ ngồi yên.
"Có lẽ cậu muốn xem cái này.
" - Phong Tiêu đưa một USB cho Triệu Nhất Ca.
Ngày hôm sau…
Các tin đồn trong làng giải trí lại một lần nữa bùng nổ khi đưa tin ảnh hậu Phi Thiên không giống như vẻ bề ngoài trong sáng thuần khiết.
Những mối tình lớn của cô bị vạch trần, tất cả đều là nhà tài trợ của các bộ phim, không có ngoại lệ, họ đều là những người đã có gia đình và thành đạt.
Cổng chính của giải trí SY giống như cổng chính của giải trí Liên Hoa cách đây không lâu, lập tức chật kín các phóng viên, tất cả đều đợi Phi Thiên xuất hiện.
Phó Nghiêm nhìn Triệu Nhất Ca đang lặng lẽ xem tin tức trên mạng: "Anh đang buồn hay đang lo lắng?"
Trên đời thứ khó nói nhất là tình cảm, trước đây hắn đã từng khuyên Triệu Nhất Ca đừng liên quan gì đến Phi Thiên Nữa.
"Phó Nghiêm, cậu biết không?" - Triệu Nhất Ca trong mắt hiện lên nhàn nhạt màu lam, hắn thức suốt đêm nhìn chằm chằm vào máy tính cho đến tận bình minh.
Nếu là người khác hắn cũng không có phản ứng lớn như vậy, tại sao lại là Phi Thiên.
Người khiến hắn và Vân Ngữ Tịch gặp rắc rối hóa ra lại chính là người hắn yêu thích.
Không có gì đau đớn hơn việc bị người mình thích đâm một nhát dao.
"Kỳ thật tôi đã biết tin tức hôm nay.
" - Giọng nói của Triệu Nhất Ca lộ ra sự cay đắng.
Phó Nghiêm sửng sốt, nghi hoặc nhìn hắn, cố gắng tìm thứ gì đó trên gương mặt của hắn, nhưng Triệu Nhất Ca nhắm mắt lại, như đang ngủ.
Trong nhà tòa giải trí SY, Tống Hiểu Minh bấm một dãy số quen thuộc, đầu bên kia dù đã kết nối cũng không lên tiếng: "Là cậu làm?"
Hắn hỏi thẳng đầy sự chắc chắn.
"Ừ.
" - Người đàn ông bên kia điện thoại nói mà không chút sợ hãi và đầy dứt khoát.
"Phong Tiêu, tôi đã nói với cậu, ngoại trừ việc không giúp cô ta, tôi không liên quan gì đến chuyện xảy ra với Vân Ngữ Tịch.
" - Tống Hiểu Minh tức giận kéo lệch cà vạt trên cổ.
"Tôi biết.
"
"CMN Phong Tiêu, cậu biết mà cậu còn động tay với người của tôi.
" - Tống Hiểu Minh trực tiếp chửi thề, Phi Thiên là chị cả tại giải trí SY, scandal này trực tiếp ảnh hưởng đến công ty của hắn.
"Cô ta nghĩ đến việc hãm hại Vân Ngữ Tịch, tất nhiên cũng phải nghĩ đến hậu quả hôm nay.
" - Phong Tiêu cũng không nhiều lời.
Tố Uyên sợ hãi nhìn ông chủ của mình, khí lạnh tỏa ra như muốn đóng băng người đối diện.
Sau khi ông chủ trở về không tìm được người, tính khí thay đổi mạnh mẽ, toàn thân phát ra khí lạnh, đôi mắt vốn đã sắc bén nay giống như lưỡi dao băng lao ra muốn chém giết người khác.
Tố Uyên nhớ đến những ngày ông chủ đang yêu, toàn thân nồng đậm mùi chua của tình yêu.
Lúc ấy anh ấy tâm tình rất tốt, tan làm đúng giờ và đôi khi về sớm, lúc đó cuộc sống của toàn bộ tập đoàn NY thật dễ thở.
Bây giờ đại boss dồn tất cả vào công việc, còn điên cuồng gấp mấy lần cái kẻ tham công tiếc việc của trước khi yêu, toàn bộ nhân viên âm thầm kêu khổ, ông chủ làm việc cực lực, bọn họ đâu dám lơ là.
"Phong Tiêu, ý của cậu là…?" - Tống Hiểu Minh sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại.
"Tự mình kiểm tra email.
" - Phong Tiêu không muốn giải thích, trực tiếp ngắt máy.
"Phong…Phong tổng.
"
Tố Uyên run rẩy: "Đây là báo cáo của quý này, mời anh xem.
"
"Để đó và đi ra ngoài đi.
"
"Vâng, ông chủ.
"
Tố Uyên nhanh chân thoát thân, về đến bàn làm việc thở dốc.
Cô gái bên cạnh mỉm cười: "Đến nổi đó sao?"
"Lần sau cô thay tôi đi nhé?"
"No No…"
Cô ta vội vàng xua tay, ở đây không ai ngốc cả, đại boss hiện tại đang ôm một quả bom nguyên tử khổng lồ có thể nổ tung vào một ngày nào đó, không ai muốn mạo hiểm tìm đường chết.
Một