- Baby yêu quý, cuối cùng cũng để anh tìm được em rồi, hại anh còn lo em xảy ra chuyện không hay rồi nữa chứ!
Lý Ân Vỹ vừa vuốt ve baby vừa nói.
Trên tay anh là một con nhện màu vàng đồng, thú cưng duy nhất suốt 3 năm qua làm bạn với anh ở Bắc Kinh, cả hai sau khi tìm thấy liền bước ra khỏi phòng tắm.
Thời điểm đó, Lý Ân Tinh từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy con nhện trên tay Lý Ân Vỹ, hắn đằng đằng sát khí.
Lý Ân Tinh đi đến, lập tức Lý Ân Vỹ để tay ra sau lưng, tỏ ra vô tội hỏi:
- Nhị ca, không biết anh trở vào đây có chuyện gì không a?
Lý Ân Tinh dừng lại, hắn cười lạnh.
- Anh nghĩ em cũng đã tìm được baby của em rồi, anh chỉ muốn dành thời gian để huấn luyện nó thêm thôi, không biết em thấy như thế nào?
Lý Ân Vỹ nghe đến hai chữ huấn luyện liền không khỏi đen mặt, tay cầm baby ở sau run bần bật.
Lý Ân Tinh muốn huấn luyện baby của anh? Có khả năng này không? Ngộ nhỡ Lý Ân Tinh thật sự vì Huỳnh Tiểu Như trừ khử baby của anh thì thế nào?
Lý Ân Vỹ phục hồi lại tinh thần, lấy làm chua xót, nói:
- Nhị ca, mặc dù chúng ta gần đây không thân thiết như trước, nhưng mà dù sao cũng là người một nhà.
Anh có thể nào bỏ qua lỗi lầm lần này của baby nhà em không? Hơn nữa Tiểu Như gì đó cũng không quan trọng bằng em trai này của anh, anh nói có phải không?
Đến đây, Lý Ân Tinh co mày, hắn nghiến chặt răng lợi:
- Bây giờ có đưa hay là không?
***
Buổi chiều Tiểu Như ngoan ngoãn làm theo lời hắn lôi bài tập ra làm, nó