Dù nhóm “Diều Giấy” có kháng cự như thế nào, cũng không thể không thừa nhận, lúc này không ai có thể rời mắt khỏi Đường Chi.
[Huyền ảo quá! Chi Chi thật xinh đẹp, thật dễ thương! ]
[Thực ra, xung quanh tôi cũng có một cô gái giống như Đường Chi, khi hoà hợp, bạn hận không thể hái sao hái trăng cho cô ấy, khi thì lại muốn ấn người xuống đất mà đập một trận, tôi nói trước tôi là người mê vẻ bề ngoài, ai có thể cưỡng lại một cô gái xinh đẹp dễ thương chứ!]
Giang Chi sững sờ nhìn Đường Chi, trái tim vô cớ loạn nhịp.
Dường như có một đoạn ký ức thoáng qua trong tâm trí anh, khi anh vẫn chưa kịp cẩn thận cảm nhận nó, thì nó đã biến mất không một dấu vết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trên bình luận live ngoài một số bất chấp khen ngợi, vẫn có nhiều người kinh ngạc và nghi vấn.
Đại sư Bào Bào khổ luyện mất nửa năm mới thuần thục, mà Đường Chi chỉ tốn hơn nửa tiếng đồng hồ đã tái hiện nó một cách hoàn hảo rồi?
[Đường Chi sao có thể làm được chứ? Bộ cô ta hack à! ]
[Vừa rồi đạo diễn cũng không cho thấy cảnh của Đường Chi, chẳng lẽ là tiếp tay để gian lận sao? ]
[Chắc không đâu. Có anh Chi ở đây, sao tổ chương trình dám làm thế?]
Đường Chi hoàn thành nhiệm vụ, đôi mắt sáng ngời nhìn nhân viên công tác Bạch Bạch: “Vừa rồi làm vậy được chưa?”
Đường Chi vốn đã xinh đẹp, lúc này lại vui vẻ phấn khởi, khi nhìn về phía Bạch Bạch, đôi mắt to long lanh đầy mong đợi, lông mi dài cong vút, nhấp nháy khi nhìn người khác.
...Thật sự rất đẹp.
Bạch Bạch bị Đường Chi nhìn đến đỏ cả mặt, lắp bắp nói: “...Được rồi ạ.”
“Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ! Bạn có thể nhận mười con cá ... nhưng chúng tôi chỉ chuẩn bị ba con, còn bảy con bây giờ sẽ câu, vì vậy... Bạn phải đợi một chút.”
Đường Chi bật cười: “Câu bây giờ cũng được!”
“Tôi thích xem mọi người câu cá!”
Trong lúc nói chuyện, một số thành viên của tổ đạo diễn miễn cưỡng bước ra khỏi trường quay.
Khuôn mặt của một số người biểu hiện đầy vẻ bất lực.
Tổ đạo diễn không bao giờ nghĩ rằng sẽ có người có thể hoàn thành nhiệm vụ Bào Bào.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Họ đã chuẩn bị tổng cộng ba con cá, cái này cũng là chuẩn bị cho phần thưởng của nhiệm vụ thứ hai.
Để thu thập đủ mười con cá, phải dựa vào việc bắt cá.
Nhưng các nhiệm vụ và phần thưởng đều do mình đưa ra, Đường Chi cũng đã đích thân hoàn thành nhiệm vụ dưới sự chứng kiến của họ, lúc này còn có thể nói gì nữa? Đành phải tự làm tự chịu.
Khi Giang Chi định thần lại thu hồi cần câu thì con cá đã cắn mồi bỏ chạy.
Anh đặt mồi mới vào lưỡi câu, bên tai toàn là giọng nói tràn đầy sức sống của Đường Chi.
Cô ấy đang chỉ đạo người của tổ đạo diễn làm:
“Nào nào, đừng lười biếng, đều đến câu cá cho tôi!”
“Hừ, mọi người không nên bày ra vẻ mặt ấy chứ, nhìn Giang Chi của chúng ta xem, khi câu cá có nhíu mày một chút nào đâu?”
“Mọi người nên đi nhẹ nhàng, đừng quấy rầy Giang Chi câu cá, ngộ nhỡ cá cắn mất câu bỏ chạy sao, mọi người có đền được không?”
Tổ đạo diễn: “...”
Quỷ sứ!
Rốt cuộc bọn họ đang quay chương trình tạp kĩ hay chúng ta đang quay chương trình tạp kĩ vậy?
Trên bình luận live cũng cười như điên:
[Hahahahahaha, nội tâm của tổ đạo diễn: Đen như chó! ]
[Đạo diễn: Cô là đạo diễn hay tôi là đạo diễn? Sao còn chỉ đạo nữa! ]
[Hahaha, mặc dù cô ta khi chơi với anh Chi rất phiền, nhưng xem cô ta chơi tổ tiết mục, sao tôi thấy vui thế này! ]
Khi Giang Chi thả cần câu xuống nhìn lướt qua Đường Chi, thì thấy cô một tay chống eo, tay kia cầm đồng hồ thời gian do tổ tiết mục chuẩn bị, giống như một người chỉ huy, thông báo thời gian cho mọi người ở tổ đạo diễn: “Trong vòng ba mươi phút, tôi muốn nhìn thấy bảy con cá còn lại của tôi! Nếu không tổ tiết mục phải cho tôi thêm một con nữa coi như lãi suất, làm gì có chuyện tôi thắng trò chơi rồi mà giải thưởng vẫn chưa có thế này?”
[Ha ha ha ha ha! Tuyệt thật sự, rất tuyệt! ]
[Đường Chi thật sự rất thông minh! ]
[Tổ tiết mục: Bây giờ tôi rất hối hận, vô cùng hối hận. jpg]
Tổ đạo diễn cũng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng: “…Cô ấy đúng là được nước lấn tới! Thật tàn nhẫn!”
Đường Chi ưỡn ngực tự hào, nhấn mạnh: “Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ!”
Tổ đạo diễn: “... Được được, bạn hoàn thành nhiệm vụ, bạn thật lợi hại.”
Thoả hiệp rồi.
Ánh nắng vừa phải, gió mát thoảng qua.
Đường Chi nở nụ cười, hai cái lúm đồng tiền nhỏ trên má khẽ lộ ra, lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Đây là lần đầu tiên Giang Chi nhìn thấy Đường Chi như thế.
...Sống động, tươi tắn, không mang theo một chút kiêu ngạo nào.
Dường như bị cuốn theo bầu không khí hiện tại, một nụ cười yếu ớt bất giác nở trên môi của anh.
Người hâm mộ sôi nổi bình luận trên bình luận live: [Huhuhu má ơi, anh Chi đẹp trai quá đi! Người đàn ông này đốt cháy trái tim tôi rồi phải làm sao đây?]
Fan CP cũng sắp ngất tới nơi: [Nụ cười này của anh Chi sẽ do em bảo vệ! ]
[Ngọt chết đi được! Chi Chi nhanh nhẹn hoạt bát, Chi ca trầm ổn ôn nhu, Bọn họ thật xứng đôi! Hâm mộ chết đi được!]
Nụ cười của Giang Chi chỉ kéo dài trong vài giây, khi Đường Chi nhìn qua anh đã nhanh chóng thu lại, khôi phục lại vẻ thờ ơ lạnh lùng.
Đường Chi đắc ý mà nháy mắt với anh, giọng điệu đầy kiêu ngạo: “Anh yêu, có phải em là rất lợi hại không!”
Nếu lúc trước Đường Chi hỏi như vậy, cô nhất định sẽ bị mắng té tát.
Nhưng vào lúc này, bình luận live bất ngờ đi theo hướng tích cực.
[Tiểu Chi siêu ngọt, khen tôi đi.jpg]
[Lợi hại, lợi hại, cực kỳ lợi hại!]
[Tôi tuyên bố bắt đầu từ hôm nay, Chi Chi lợi hại nhất! ]
Giang Chi nhẹ giọng nói: “Lợi hại”
Fan CP: [Áaaaaa! Âm trầm của Chi ca thật mị lực! Cưng chiều Chi Chi quá!]
Nhưng Đường Chi hoàn toàn