Chỉ mất có vài giây, Nguyên Nhất Nhất đã gửi qua hai tin nhắn.
Quý Trạm: ... Không hổ là người mỗi ngày update hơn sáu nghìn chữ, tốc độ tay cũng nhanh thật đấy.
Vậy mà một giây sau khi tin nhắn kia của Nguyên Nhất Nhất được gửi qua, điện thoại di động của Quý Trạm lại tiếp tục vang lên hai tiếng chuông thông báo.
Nguyên Nhất Nhất ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của Quý Trạm.
"A Trạm, điện thoại của anh đang đổ chuông kìa."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Trạm giả vờ trấn định lắc đầu: "Không sao, ở cùng với em mới là quan trọng."
Nguyên Nhất Nhất cong khóe môi, nói: "Anh nói như vậy làm cho em cảm thấy mình thật quá đáng mà. Rõ ràng là bạn trai đang ở bên cạnh mình vậy mà em lại còn nghịch điện thoại nhắn tin."
Quý Trạm chột dạ còn không kịp chứ đừng nói gì đến việc ý kiến với Nguyên Nhất Nhất.
Quý Trạm cười cười: "Em muốn làm gì cũng được, anh có thể ở bên em là vui lắm rồi."
Trong nháy mắt, Nguyên Nhất Nhất cảm thấy cực kỳ cảm động, vươn hai tay luồn qua cánh tay Quý Trạm, ôm lấy vòng eo của anh.
Nguyên Nhất Nhất cọ cọ trong lồng ngực của Quý Trạm, híp mắt lại giống như một con mèo, nói: "A Trạm, sao anh lại tốt như vậy kia chứ~~"
Quý Trạm ôm lấy đối phương, bàn tay phải nhẹ nhàng xoa xoa gáy của cô mấy cái, khẽ cười nói: "Em là bạn gái của anh, anh không đối xử tốt với em thì còn tốt với ai được nữa, hửm?"
Nguyên Nhất Nhất cười cười, mi mắt cong cong hơi híp lại.
Nguyên Nhất Nhất ngẩng đầu lên, gác cằm của mình lên ngực Quý Trạm: "A Trạm, anh đợi em gửi nốt cho biên tập viên thêm hai câu cuối cùng rồi em sẽ không xem điện thoại nữa, chúng ta cùng nhau đi chơi, có được không?"
Quý Trạm khựng lại một chút, sau đó gật đầu.
Nói xong, Nguyên Nhất Nhất buông Quý Trạm ra, lại cúi đầu nhắn tin cho biên tập viên Trạm Nhi.
Quý Trạm chưa bao giờ bị dí đến cuống lên như lúc này. Thường ngày anh dùng account Trạm Nhi đọc xong tin nhắn của Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên đều nhớ chuyển về account của mình.
Thế nhưng hôm nay... Có lẽ là anh đã bị tiểu tiên nữ Nguyên Nhất Nhất mặc Hán phục làm cho mê muội đến hoa cả mắt nên mới có thể quên đổi account!
Quý Trạm sợ rằng điện thoại di động của mình lại đổ chuông, làm cho Nguyên Nhất Nhất chú ý, đầu ngón tay ấn nút bên điện thoại điều chỉnh thành chế độ im lặng rồi cùng lúc đó cũng vội vàng đứng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Nguyên Nguyên, em ở đây chờ anh, anh đi toilet một lát."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Nhất Nhất mỉm cười gật đầu, còn thuận tiện bắn cho Quý Trạm một cái tim: "Vâng ạ, em sẽ ngồi ở chỗ này chờ anh."
"Bé ngoan, đừng có đi bất kỳ chỗ nào khác."
Nguyên Nhất Nhất cười cười: "Anh sợ em chạy mất sao?"
Quý Trạm khom lưng, đầu ngón tay khẽ véo má Nguyên Nhất Nhất, nói: "Không sợ em chạy. Anh vẫn có lòng tin vào tiểu tiên nữ của mình mà."
Vành tai của Nguyên Nhất Nhất hơi ửng đỏ.
Thường ngày, Quý Trạm cũng sẽ nói chuyện với cô một cách tình tứ, nhưng cô lại cảm thấy nghe hoài cũng không đủ, mỗi lần nghe thấy những lời nói đó của anh, trái tim của cô đều sẽ đập nhanh hơn.
Nguyên Nhất Nhất nghiêng đầu, hai má ửng hồng, nhìn (1) về hướng ngược lại với Quý Trạm, Nguyên Nhất Nhất khoát tay: "Anh mau đi đi~ ~ Coi chừng nhịn đến nổ cả bàng quang ra bây giờ."
Nghe vậy, Quý Trạm nhéo mi tâm của mình, than thở một câu: "Nguyên Nguyên!"
Nguyên Nhất Nhất lè lưỡi một cái, nói: "Em sai rồi, anh xin lỗi em đi."
Quý Trạm cười bất đắc dĩ, xua tay với Nguyên Nhất rồi vội vàng đi về phía toilet.
Ánh mắt của Nguyên Nhất Nhất liếc thấy bóng dáng của anh có vẻ rất vội vàng, cảm thấy khá buồn bực. Cô còn suy nghĩ, không biết tại sao hôm nay Quý Trạm lại vội vã như vậy? Chẳng lẽ thật sự là đã nhịn lâu lắm rồi hay sao?
...
Quý Trạm tìm gian phòng ở gần nhất, vội vàng đi vào.
Đóng cửa toilet lại, hạ nắp bồn cầu xuống, Quý Trạm ngồi ở trên, lấy điện thoại di động ra.
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Chị Trạm Nhi ạ, em biết là chị muốn tốt cho em, nhưng em thật sự cảm thấy rất đau đầu.】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Thật ra thì em vẫn luôn không nói cho chị biết rằng em là một người rất kỳ quái.】
Quý Trạm cười khẽ: "Lại còn người kỳ quái nữa chứ? Kỳ quái tới mức nào? Là ba đầu sáu tay, hay là biết bay lên trời, biết chui xuống đất?"
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Chị Trạm Nhi, chị có biết không? Nếu như em không thể viết những gì mình vô cùng vô cùng yêu thích thì em sẽ không tài nào ngủ được. Không ngủ được thì em sẽ bị rụng tóc, mà rụng tóc sẽ hói đầu. Nếu em bị hói rồi thì em sẽ không còn vui vẻ nữa, mà không vui vẻ thì em sẽ không thể viết được gì, hu hu QAQ】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Gào khóc.jpg】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Chị nỡ lòng nào nhìn một tác giả mặt tiền xinh đẹp như này biến thành một con vịt con xấu xí hay sao?】
Quý Trạm thật sự bất đắc dĩ lắm rồi.
Nguyên Nhất Nhất mỗi lần đều có thể lấy ra một đống lý do kỳ quái để đẩy anh.
Quý Trạm suy nghĩ một lúc bèn trả lời cô: 【Không đành lòng.】
Nguyên Nhất Nhất gửi qua một biểu tình mắt sao long lanh:【Em biết chị Trạm Nhi của em là tốt nhất rồi mà ~ ~ He he, iu chị lắm ~ ~】
【Trạm Nhi: Em có thể yên tâm, nếu như em bị hói đầu thì chị sẽ bao hết phần tóc giả cho cả nửa đời sau của em :) 】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: ...】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Chị là ma quỷ có phải không?】
【Trạm Nhi: Chị là thiên sứ, cảm ơn.】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Chị Trạm Nhi à, em lấy giao tình của chúng ta gần ba năm nay ra để hỏi chị một câu cực kỳ nghiêm túc: Có phải là nhất định bắt em phải viết thứ mà mình không yêu thích hay không?】
【Trạm Nhi: Nguyên Nguyên, không phải chị đang ép buộc em phải viết những gì mà em không yêu thích, mà là gợi ý em nên thử một phong cách mới, một con đường mới. Em cũng đã viết theo ý muốn của riêng mình ba năm nay rồi, lần nào mà chị chẳng khuyên ngăn em nhưng cũng có thành công ngăn cản em bao giờ đâu?】
【 Trạm Nhi: Chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi, làm sao chị lại có thể không hiểu tính tình của em được kia chứ? Con người phải dũng cảm nếm trải, cũng đừng có sợ hãi thất bại. Em không thể cứ mãi dậm chân tại chỗ như vậy được.】
【Nhất Nguyên Không Phải Lưỡng Nguyên: Em đâu có.】
【 Trạm Nhi: Nguyên Nguyên à, chúng ta không tranh cãi nữa. Em cứ suy nghĩ cho thật kỹ những lời chị đã nói với em xem, rốt cuộc có lý hay không?】
【Trạm Nhi: Thật sự là chị không có ép buộc em. Chị hy vọng rằng em có thể tốt hơn hiện tại. Em có năng lực để làm điều này mà.】
Sau khi Quý Trạm gửi những lời này, mấy phút sau cũng không thấy Nguyên Nhất Nhất trả lời.
Quý Trạm lo rằng mình ở trong toilet quá lâu sẽ làm cho Nguyên Nhất Nhất sinh nghi nên đã gửi cho cô một tin: 【Em suy nghĩ kỹ một chút nhé.】
Tiếp đó, anh liền đổi account QQ.
Quý Trạm đi ra từ gian phòng nọ, đến bên bồn rửa tay, giả vờ rửa tay, rút khăn giấy lau khô tay rồi mới trở về.
Quý Trạm tự cho rằng mình giả vờ cũng coi như không tệ, không ngờ rằng có một người khác đi theo phía sau anh, khẽ cười nhạo một tiếng:
"Đẹp trai thế mà lại không xả nước bồn cầu... Chậc chậc."
Quý Trạm: ...
...
Lúc Quý Trạm trở về, Nguyên Nhất Nhất đã cất điện thoại đi. Một tay cô chống cằm, ánh mắt hướng ra bên ngoài cửa sổ, đang thất thần.
Quý Trạm