Di Thiên khóe miệng giật giật, tính toán xem có nên cất bước vào nhà không. Nếu X thật sự xuất hiện ở trong, liệu bọn "thẩm phán" phía sau có đem một góc nhà cô dở bỏ, chiếu một cảnh phim hành động đấu súng ?
Cô có cảm giác hình như bọn họ hiểu lầm cái gì thì phải, giống như là nhà chồng bắt được vợ yêu đương vụng trộm vậy...
Đối diện với ba đạo ánh mắt quét tới đầy nghi hoặc, Di Thiên thật muốn anh dũng hi sinh, cảm giác như nếu không trả lời bọn họ lập tức mang cô đi giết người diệt khẩu. Cô mới bất đắc dĩ nhỏ giọng:
-Thứ nhất, anh ta là thân vệ sĩ của tôi.
-Thứ hai, tôi với Từ Thịnh không có bất cứ quan hệ gì, chỉ là ngẫu nhiên đứng cùng một chỗ.
-Thứ ba, tôi rất trịnh trọng tuyên bố, tôi với lão đại các người, không,có, nửa, điểm, liên,quan.
Trực tiếp bỏ qua thái độ bất cần của cô, ba vị đại nhân lập tức phản bác
Hồng Ưng : "Quách Linh tiểu thư, nếu cô cần vệ sĩ thì cứ nói, không cần gần gũi người không đáng tin cậy".
Hoàng Ưng : "Quách Linh tiểu thư, cô đây là muốn phủi sạch quan hệ".
Hoàng Dực: "Chị, đồ cưới cũng đã trao đổi, chị thật không có trách nhiệm".
Di Thiên :"........".
Các người thì đáng tin cậy sao? Kêu một đặc công như cô bảo mafia làm vệ sĩ? Thà kêu cô tìm miếng đậu hủ đập đầu chết quách đi có sướng hơn không.
Phủi sạch quan hệ? Đúng hơn là không có quan hệ để phủi hay quét !
WTF? Trách nhiệm gì ở đây?
Đang lúc rối rắm làm sao thông não cho ba vị tổ tông trước mặt, cửa nhà đột nhiên mở ra. Ánh sáng từ trong nhà chiếu tới nơi bốn người đang đứng, cảnh tượng trước mắt làm cả bốn sững người.
Hết rồi! Hết mẹ nó thật rồi!
X dáng người cao lớn, nửa thân trên lõa thể, trên cổ quấn một cái khăn tắm, quần đen ôm sát tôn lên đôi chân siêu mẫu của hắn, những giọt nước vì mới tắm xong còn đang nhỏ xuống trên tóc, chảy xuống cằm và cổ làm hắn toát ra vẻ mị hoặc khó nói thành lời.
-Về rồi?
Giọng nói tà mị, khàn khàn lại quyến rũ đem những người trước mắt một đao giết sạch.
Cuối cùng Di Thiên oanh liệt thấm thía câu nói "giết người không cần dao kéo".
Chỉ là, hình ảnh tựa thiên tiên lập tức rầm rầm sụp đổ, hình tượng mĩ nam gì gì đó cư nhiên bị quăng lên chín tầng mây a.
Quần chúng vây xem : "Thế quái nào hắn đi tắm cũng mang mặt nạ???"
Di Thiên lấy tay ho khẽ, sự tình này thật sự không ổn, kiểu "vợ hiền chờ chồng về" này là sao? Cô cũng không muốn rước lên rắc rối nha.
-Sao anh vào được nhà tôi?
X nhìn cô một lúc, rất tự nhiên trả lời:
-Bẻ khóa.
Anh giỏi!
Hồng Ưng tiến lên định làm gì đó, Di Thiên rất thành thục nhường đường, gì chứ phim hành động xem thì hay, nhưng là đứng trong cuộc thì không hay chút nào . Hoàng Ưng thấy vậy, níu y lại, hai người nhìn nhau, ánh mắt trao đổi thông tin . Cuối cùng Hồng Ưng thở dài từ bỏ.
Không nhìn ra biểu tình của X, âm thanh đằng sau cái mặt nạ thập phần khiêu khích:
-Khách không mời cũng nên về rồi!
Trực tiếp đuổi người không cần nói.
Hồng Ưng siết chặt tay thành hình nắm đấm, y nhịn! Bây giờ chưa có chỉ thị của lão đại không thể tùy tiện hành động, nhưng y tin tưởng chỉ cần uy hiếp tới vảy ngược của hắn, hắn sẽ diệt cỏ tận gốc .
Ba vị tổ tông không cam lòng rời đi, Di Thiên cuối cùng thở phào một hơi, day day thái dương có chút mệt mỏi, hôm nay thần kinh căng thẳng làm cô có chút hao tâm tổn sức.
-Cô không định cảm ơn tôi sao?
Cảm ơn cái rắm! bà đây chưa đẩy ngươi lên một tầng, ngồi ngắm gà khỏa thân đã may rồi, còn không biết tốt xấu đòi công sao?
-Cám ơn anh một tay kéo tôi xuống hố bùn!
X khẽ cười, từ chối cho ý kiến, lui qua một bên cho cô vào nhà, còn hắn thật tự nhiên đóng cửa