Ngu Tinh Hà giật mình quay lưng lại,"!"
Người giúp việc nhìn thấy cậu đột nhiên lao từ cầu thang xuống cũng bị dọa sợ.
Cả hai ngây người được một lúc người giúp việc nở nụ cười,"Cậu dậy rồi đấy à,cậu chủ bảo tôi rằng khi cậu thức giấc thì đưa quần áo và đồ ăn sáng cho cậu.
"
Nói rồi người giúp việc đưa bộ đồng phục ra mới giặc sạch,vì trông bà cũng có tuổi rồi nên nụ cười hiền hậu vô cùng với nếp nhắn dưới mí mắt.
Ngu Tinh Hà nhìn đồng phục của mình rồi dần dần nhớ lại bộ dạng điên cuồng tối qua.
Cậu đen mặt nhận ra tối hôm qua khi đến bệnh viện cả hai người đều không thay quần áo,mặc bồ đồ ngủ hình thú nhong nhong mà đi tới.
Rõ ràng hôm qua cậu gào khóc rất thảm thương nhưng nhìn quần áo trên người lại không thể đồng cảm nổi.
Vừa tội lại vừa hề hước chẳng nói nên lời.
Chắc vị bác sĩ tối qua chỉ nhìn chứ không nói gì cậu chắc hẳn vì ông ấy còn đang trong trạng thái chấn kinh.
Cũng đúng,đêm khuya như vậy xuất hiện hai người mang bộ đồ hình thú kì dị chạy ngang chạy dọc trong bệnh viện sao mà bình thường được.
Ngu Tinh Hà nghĩ rồi thầm cảm phục vị bác sĩ kia.
Cậu đưa tay nhận lấy đồ của mình sau đó xấu hổ chạy lên phòng thay nó.
Đồ ăn sáng được chuẩn bị rất đầy đủ,cung cấp đủ các chất không thiếu thứ gì.
Có điều giờ đã hơn 10 giờ trưa rồi mà ăn bữa sáng như vậy liệu có ổn không?
Đã đến giờ trưa lúc này nhà người ta đã dọn mâm ăn cơm cả rồi mà cậu mới bắt đầu một ngày của mình.
Ngu Tinh Hà vừa ra vẻ cự tuyệt vừa chóp chép ăn,trong lòng áy náy vô cùng.
Cậu xúc một muỗng cơm chiên lớn bỏ vào miệng ăn ngon lành.
Tối qua cả cậu và Đỗ Minh Nhật đều bỏ bữa.
Vì quá mệt cả hai đi tắm xong thì ngủ luôn đến khuya
Ngu Tinh Hà ngậm một đống thức ăn trong miệng như con sóc,cũng không quên quay qua hỏi bà giúp việc Đỗ Minh Nhật đang ở đâu.
Bà bảo:"Cậu chủ đã thức dậy hồi sáng sớm để đi học rồi.
"
Nghe đến đây cậu cảm thán,"Vậy mà vẫn còn có thể lên lớp được?"
Người trẻ ngày nay ai cũng nghị lực thế này ư?
Cậu hỏi tiếp một câu:"Thế cậu ấy dậy lúc mấy giờ?"
Chỉ lo cho sức khỏe thằng nhóc này.
Bà giúp việc:"Rất sớm!8 giờ đã dậy rồi!"
Miếng ăn đang được dâng tới miệng bị rơi xuống,muỗng cũng theo đó bị đánh rơi va