Sao Vẫn Cứ Luôn Thích Em

Quyến rũ Giai Giai!


trước sau

Hứa Tiễu Tiễu đi đến trước mặt ông, thử thăm dò chậm rãi mở miệng: “Nhiều năm như vậy, tại sao cậu không đem mẹ con đến viện điều dưỡng?”

Một câu rơi xuống, cả người Hứa Thịnh trở nên sắc bén lại bá đạo, ông lạnh như băng, mở miệng: “Chuyện này không có khả năng!”

Đôi mắt của Hứa Thịnh nheo lại, như là một con dã thú ở trong trạng thái cuồng bạo, giả sử nếu Hứa Tiễu Tiễu dám mở miệng nói cái gì, giây tiếp theo liền sẽ đem cô chém giết.

Hứa Tiễu Tiễu nuốt một ngụm nước miếng, biết mình đã chạm vào mấu chốt của Hứa Thịnh.

Cô không nói nữa, đôi mắt của Hứa Thịnh âm lãnh nhìn cô, lúc này mới xoay người rời đi.

Hứa Thịnh biến mất ở phía trước, Hứa Tiễu Tiễu còn cảm giác lạnh lẽo quanh thân, lạnh lẽo đến thất thần.

Đúng lúc này, một âm thanh truyền tới: “Hiện tại, con đã tin những lời ta nói rồi chứ?”

Hứa Tiễu Tiễu quay đầu lại, liền nhìn thấy Liễu Ánh Tuyết đứng ở phía sau cô, “Cậu của con sẽ không bao giờ thả mẹ con đi.”

Hứa Tiễu Tiễu nheo mắt lại.

Cuối cùng cô đã hiểu rõ.

Hôm nay, tất cả đều là một vở kịch mà Liễu Ánh Tuyết cho cô xem!

Cái pad đó là do bà ta cố ý để lại, kích thích Hứa Nhược Hoa, để cho cô biết, Hứa Thịnh chính là nguyên nhân kích thích của mẹ cô.

Nếu cô muốn mẹ rời khỏi nhà họ Hứa, nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời.

Hứa Tiễu Tiễu nắm chặt tay. 

Từ nhỏ ở trại trẻ mồ côi lớn lên, trước đến nay cô đều tự do tự tại, đây là lần đầu tiên cô nếm được hương vị bị người ta ám bức.

Cô nheo mắt lại, liền nghe Liễu Ánh Tuyết mở miệng: “Vừa rồi ta cùng Lâm Ý Thành nói chuyện điện thoại, anh ta nói đêm nay muốn hẹn con ra ngoài, có thể chứ?”

Có thể chứ?

Cô có quyền lựa chọn sao?

Hứa Tiễu Tiễu cúi thấp đầu xuống.

-

Đảo mắt đã tới rồi 5 giờ tối.

Hứa Tiễu Tiễu ngồi trên xe chuyên dụng của nhà họ Hứa, đi hẹn hò với Lâm Ý Thành.

Nói ra buồn cười, đây là lần đầu tiên cô được hưởng thụ đãi ngộ của đại tiểu thư nhà họ Hứa.

Trên môi cong lên có ý châm chọc, cô không hề đòi hỏi chuyện này, ngược lại cầm lấy di động, gọi cho Diệp Tư Nghiên.

Điện thoại rất nhanh được bắt lên, cô dò hỏi: “ Bên phía Giai
Giai tiến triển thế nào?”â

Âm thanh của Diệp Tư Nghiên hưng phấn khác thường, “Chị Tiễu Tiễu, chị mời người này từ đâu tới vậy, lớn lên cũng đẹp trai quá! Anh ta ở nơi kéo đàn violon, đừng nói Giai Giai, toàn bộ người trong nhà hang đều bị mê hoặc!”

Hứa Tiễu Tiễu:…… Còn kéo đàn violon?

Chuyện này hình như là nằm ngoài kế hoạch rồi?

Hơn nữa, cô còn chưa bao giờ thấy anh cả như thế này?

Không biết vì sao, trong lòng đột nhiên có chút không thoải mái.

Liền nghe Diệp Tư Nghiên tiếp tục mở miệng, “Hiện tại, bọn họ đang cùng đi ăn cơm chiều, Giai Giai không có nghi ngờ một chút nào.”

Còn ăn cơm chiều?

Diệp Tư Nghiên tiếp tục mở miệng, “Em còn nghe bọn họ nói, ăn cơm xong, còn muốn đi bơi. Bơi rất tốt nha, cái đó mới là hấp dẫn nhất!”

…… Còn muốn đi bơi!!

Anh cả tự mình nghĩ ra kịch bản diễn them sao!

Âm thanh của Hứa Tiễu Tiễu đều lạnh xuống dưới, “Chị biết rồi.”

Tắt điện thoại, cô có chút đứng ngồi không yên.

Dứt khoát cầm lấy di động, gọi cho Hứa Mộc Thâm.

Tìm trong di động một hồi, mới tìm thấy dãy số của anh cả, còn không có lưu lại.

Cô phải lục từ nhật ký cuộc gọi, liền gọi qua.

Rất nhanh, đã nghe.

“Alô.”

Âm thanh lạnh như cũ, mang theo hương vị cấm dục.

Chỉ nghe âm thanh này, ai có thể biết anh ta đang ở cùng với Giai Giai?

Hứa Tiễu Tiễu giật giật khóe miệng, đột nhiên không biết nên nói chuyện gì.

Cô tự hỏi mình đột nhiên lại gọi cuộc điện thoại, có chút không thể hiểu được.

Chần chờ trong chốc lát, lúc này cô mới mở miệng: “Ăn cơm thôi, không cần phải đi bơi đâu?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện