Sau bữa tối nhanh chóng, mọi người bắt đầu phân chia.
- Ta và An Hùng gác canh giờ đầu.- An Kim vỗ ngực nói.
- Ta gác canh giờ tiếp.- An Minh nói.
- Ta và Đỗ Cửu nhận canh giờ sau An Minh.- Thương Bát nhàn nhạt nói
- Vậy ta canh canh giờ cuối- Lam Thần cùng Huyền Linh không hẹn mà đồng thanh
Lam Thần nhìn sang, thấy cô nàng mặt đỏ bừng, nhìn xuống đất. Lam Thần thở dài nói:
- Linh cô nương không cần gác, chuyện đó để ta làm là được. Cô là con gái, cô nương nên hảo hảo nghỉ ngơi cho tốt.
- Ta biết.
Nói rồi mọi người tản về lều ngủ. Đến h, Thương Bát gọi Lam Thần dậy ra canh. Lam Thần ra cửa hang ngồi, nửa đem gió khuya mát mẻ, trời cũng không mây làm ánh trăng sáng rọi xuống. Lam Thần ngồi ngắm trăng, khẽ ngâm nga một đoạn nhạc không lời. Bỗng nhiên có tiếng động sau lưng, Lam Thần giật mình, cầm liềm vung về phía sau, chợt nghe tiếng:
- Kiếp ca dừng tay.- Tiếng nữ lanh lảnh vang lên.
Lam Thần vội thu liềm vào không gian của hệ thống, quay lại đằng sau nhìn. Thì ra là An Huyền Linh. Nàng đi ra khỏi cửa hang, nhìn Lam Thần, nói:
- Ta ra kiểm tra thôi không có gì.
Lam Thần giờ mới quan sát kĩ cô gái này. Khuôn mặt nhỏ nhắn,dễ thương với mái tóc dài ngang vong eo thon gọn. Làn da trắng hồng hiện rõ dưới ánh trăng sáng tỏ. Dáng người chuẩn chữ S đúng kiểu ngực nở mông cong đúng chuẩn gu Lam Thần. Huyền Linh ngồi xuống cạnh Lam Thần hỏi:
- Bài mà huynh chơi vừa nãy, dạy ta được không?
- Cô Độc Vương?- Lam Thần hỏi lại
- Ân! Đúng!- Huyền Linh cúi đầu nói
- Được, nhưng sao cô nương lại muốn ta dạy bài này?- Lam Thần hỏi.
- Vì ta thấy buồn chán thôi. Ta vốn phải ở trong nhà tu luyện cho 5 tháng sau tham gia vào khảo thí Lam Ngân học viện. Ta phải xin hai vị Cửu trưởng lão và Bát trưởng lão đi cùng Minh tứ thúc mới được đi ra khỏi nhà. Nói thật đây là lần đầu tiên ta chiến đấu dữ dội như vậy.- Huyền Linh nói.
- Kì thực chuyến đi này đối với cô nương cũng rất tốt. Có thể tôi luyện khả năng ứng biến cùng chiến đấu.Tu luyện nhiều, bế quan nhiều cũng không tốt. Thay vì vậy thì chu du tôi luyện bản thân tốt hơn.- Lam Thần cảm khái nói.
- Đại trưởng lão cũng nói như vậy. Ban đầu cha ta và mẫu thân không đồng ý, nhưng Đại trưởng lão cùng Bát trưởng lão nói, họ đã đồng ý.-Huyền Linh gật đầu
- Rồi để ta dạy cô nương bài hát này.- Lam Thần cười nói.
Giữa đêm khuya thanh vắng, vầng trăng sáng chiếu rọi trên cao, tiếng đàn vang văng vẳng trong bầu không khí yên bình của mà đêm. Âm thanh ấy đem đến sự yên bình trong đêm. Xung quanh cay cối xì xào nương theo làn gió, hòa vào thanh âm của mà đêm. Sau một thời gian, Lam Thần vương vai đứng dậy, nhìn sang cô nàng Huyền Linh sau một đêm đầy tinh thần học hỏi đã thuộc bài Cô Độc Vương, Lam Thần đi về phía con suối, cởi áo choàng cùng mặt nạ ra, xuống tắm.
- A…! Thoải mái! Mấy ngày không tắm rửa, hôm qua lại phải chiến đấu với Lang Vương công nhận mệt mỏi thật. Giờ mới được xả hơi. Haizzz
- A!Cửu Kiếp đạo hữu cũng tắm sáng à?-Bỗng nhiên Lam Thần nghe thấy tiếng gọi, giật mình vội phát động võ kỹ Hắc Động, hút cái mặt nạ từ trên bờ đeo vào rồi cầm Tử Linh lưỡi hái lên thủ trước ngực. Bóng hình đó xua xua tay nói:
- Là ta An Kim đây, đừng động thủ.
- Thì ra là Kim huynh, huynh cũng tắm buổi sáng à?- Lam Thần gật đầu, thu vũ khí lại không gian của hệ thống, nói:- Đây là thói quen của ta, dù sao hôm qua chiến đấu khá nhiều. Với lại ở đây có một con suối nên ta cũng muốn giải tỏa chút nhu cầu của bản thân.
- Ừm, ngươi nói cũng đúng, ở nơi hoang sơn dã lĩnh này thì tắm khá là xa xỉ. Chưa kể phải tìm cách sinh tồn, sống qua ngày nữa.- An Kim ngồi xuống, thở dài nói
- Ân, ta tắm xong rồi giờ lên bờ trước! Kim huynh cứ thoải mái!- Lam Thần đứng dậy, nhanh chóng mặc quần áo vào rồi đi quay lại phía hang nơi mọi người trú ẩn.
- A, Lam bằng hữu! Ngươi thấy An Kim tên kia không? Hắn lại trốn kiểm hàng rồi.- An Hùng nhíu mày hỏi.
- Ta gặp hắn