-Hoàng giai linh trận sư?
-Đúng, thế nào sợ rồi hả?
Lam Thần hơi ngẩn người ra bất chợt có tiếng hệ thống vang lên:
-Đinh! Phát động chính tuyến nhiệm vụ Ngũ Hổ Thần Tướng.
Quy tụ Ngũ Hổ Thần Tướng gồm:
Trận Phù Chí Tôn - Phục Vô Hối
Man Hoàng - Hồng Thủy
Đan Khí Song Đế - Tiêu Diễm
Vạn Cổ Thú Vương - Lục Thừa Dụ
Ám Minh - Đường Thập Tam
Thời hạn: không rõ
Thưởng: Vạn Giới Điện 1 lần tham quan, thông tin về thần khí: Thanh Long Ấn
-Hửm?-Lam Thần ngạc nhiên một phần vì phần thưởng 1 phần vì nội dung.
- Phục Vô Hối là 1 trong Ngũ Hổ Thần Tướng???
Lam Thần nhìn qua đánh giá sơ bộ, không thấy bất gì thứ gì chứng minh là Trận Phù Chí Tôn cả
"Giám Định Nhãn"
Phục Vô Hối (Nam)
Tuổi: 18
Tộc: Nhân tộc
Huyết mạch: Không
Thể chất: Thiên Sinh Trận Tâm,Thiên Sinh Phù Cốt
Linh căn: Ngũ hành Linh căn
Cảnh giới: Trúc Cơ Cửu Trọng Đỉnh Phong viên mãn
Công pháp: Không
Võ kỹ: Không
-Cái quỷ gì? Không công pháp, không võ kĩ chẳng lẽ.....
Thấy Lam Thần cứ ngẩn người, Phục Vô Hối quát lớn:
-Đã phân tâm thì đừng đấu!
Hắn ném ra một đống lớn phù, những phù này tự liên kết với nhau thành 1 trận pháp.
Lam Thần thấy thế chép miệng, nhà giàu
Bạo Lôi Trận
Từ trên trời hàng loạt lôi oanh xuống, đồng thời những phù trú liên tục nổ.
Bản thân Lam Thần vốn đang đứng trong, bị một đống lớn Nhất cấp Bạo Linh phù, phối hợp với trận pháp Thiên Lôi Trận công kích liên tục.
-Thật khó chịu.
Vận dụng giám định nhãn, Lam Thần ngay lập tức công kích đúng chỗ trận tâm, bất ngờ một đống phù lao tới.
Lam Thần tức giận chửi thầm
-Định mệnh, Hoàng cấp Dẫn Lôi phù.
trận tâm là Dẫn Lôi phù, cái này mẹ nó thật là trận pháp hay là phù thuật.
Rất nhanh, Lam Thần phát hiện ra Dẫn Lôi phù chỉ là lớp bảo vệ của hạch tâm trận pháp, ngoài ra nó còn 1 đống lớn Lôi hệ Phù đang vờn quanh.
Lam Thần bó tay.
-Giải quyết Phục Vô Hối cho nhanh.
Haki Quan Sát
Sharingan
Lam Thần nhanh chóng phát hiện ra vị trí của Phục Vô Hối, hắn đang liên tục xuất phù lục cùng linh lực duy trì trận pháp, thần sắc khó coi, dường như hắn đã tiêu hao rất nhiều.
Triền Hồn Cầm Nã Thủ: Cầm Long Thủ
Một bàn tay linh lực phóng tới, chạm vào người Vô Hối.
Hắn cảm thấy toàn thân linh lực như bị tán loạn ra, khó khăn lắm mới ổn định được.
Phục Vô Hối thầm nghĩ:
-Không được, sau này nhất định phải kiêm học thêm vài loại Ổn Linh Trận cùng Tỏa Thương Phù các loại nếu không thì bị kẻ địch công kích kiểu này sẽ không khống chế được trận pháp.
Đang còn trong suy nghĩ, bất chợt Phục Vô Hối thấy lạ;
-Người đâu?
Triền Hồn Cầm Nã Thủ: Nhiếp Hồn Phá
Lam Thần bỗng nhiên xuất hiện đằng sau Phục Vô Hối, một chưởng tung ra, tuy uy lực không lớn nhưng cũng không nhỏ, trực tiếp làm nhiễu loạn dòng linh lực.
Trực tiếp khiến Thiên Lôi trận mất hiệu lực, dần tan biến.
-Ta thua...- Phục Vô Hối ảo não nói, nhưng rất nhanh hắn lại cười: -Ngươi rất mạnh, không hổ là người đánh bại Lam Hùng, hắn đã đạt Kết Đan, cộng với đao ý, nghe đồn đến Kim Đan hậu kì cũng sẽ thua hắn một hai, vậy mà ngươi vẫn đánh bại.
Ta Phục Vô Hối chỉ thích kết giao với cường giả, ngươi là người đầu tiên ta kết giao.
-Hửm??? -Lam Thần hơi bất ngờ trước chuyện vừa xảy ra
-Vừa nãy nếu có gì mạo phạm Thần huynh tha thứ cho giờ chúng ta vào Vạn Nhân Lâu chữ Thiên phòng lần này ta toàn bao!
-Thật? -Lam Thần hơi kinh ngạc, con hàng này thừa tiền? Phải biết Vạn Nhân Lâu dù chỉ là 1 lâu nhưng muốn ngồi ăn rất đắt với lại vừa rồi tiểu nhị nói đã hết phòng chữ Thiên, giờ hắn đi là đi cướp phòng sao?
Đột nhiên từ trên tầng cao nhất Vạn Nhân Lâu phát lên một thanh âm trầm trầm:
-Mời hai vị tiểu huynh đệ mời lên Thiên phòng thứ 9, hai vị chiến đấu ở đây làm cản trở công việc kinh doanh của chúng ta đó.
Phục Vô Hối hề hề cười rồi đi lên, Lam Thần đành phải đi theo.
Chịu thôi, dù gì ăn chùa cũng ngon hơn tự ra tiền mà.
Mà Lam Thần khá tò mò về cảnh giới của vị chủ nhân Vạn Nhân Lâu.
Lên đến phòng, Vô Hối tài đại khí thôi nói tiểu nhị:
-Phần ngon nhất Túy Tiên Tửu, một phần cửu phẩm thức ăn.
Tiểu nhị gật đầu lui ra, Phục Vô Hối quay sang Lam Thần nói:
-Không ngờ Thần huynh nhẫn nhịn lâu như thế, nhẫn 18 năm trời, len lén tu.
Bây giờ không biết huynh cảnh giới gì?
Lòng Lam Thần âm thầm nhả rãnh, có cái rắm nếu ta